Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3047 - Chương 3047. Đôi Mắt Lôi Quang! Giấy Nợ! Núi Thiên Lôi! Khiêu Chiến! (3)

Chương 3047. Đôi mắt Lôi Quang! Giấy nợ! Núi Thiên Lôi! Khiêu chiến! (3)
Chương 3047. Đôi mắt Lôi Quang! Giấy nợ! Núi Thiên Lôi! Khiêu chiến! (3)

Khóe mắt võ giả hệ Lôi ba mắt run rẩy.

Đây là thao tác lẳng lơ gì đây!

Ai lại viết giấy nợ lên tảng đá, tên này xem như là người khơi dòng.

Hắn lập tức có chút cạn lời.

Rất nhanh, Vương Đằng đã viết nội dung giấy nợ lên đá xong, hỏi: “Tên là gì?”

“Deutsch.” Võ giả hệ Lôi ba mắt không chút do dự nói.

“Tên thật!” Vương Đằng liếc nhìn hắn: “Đừng nghĩ muốn gạt ta, ngươi nhất định không muốn nhìn thấy hậu quả đâu, trừ khi ngươi không muốn vào không gian giới vực nữa.”

Võ giả hệ Lôi ba mắt bất đắc dĩ nói: “Tim!”

Vương Đằng cười khẩy một tiếng, khắc xuống tên đối phương trên tảng đá lớn, nói: “Xong rồi, ngươi có thể cút.”

“Ta còn muốn ở đây tu luyện.” Tim nói.

“Tùy ngươi!” Vương Đằng cười, quay người rời đi, đưa lưng về phía hắn vẫy tay: “Sau này chúng ta còn gặp lại.”

Ánh mắt Tim lộ ra một tia không cam lòng, nhìn chăm chăm bóng lưng Vương Đằng rời đi, nắm đấm nắm chặt, sau đó hắn nhìn về tảng đá này, muốn xóa đi văn tự trên đó.

Nhưng khiến hắn buồn bực là, mặc kệ hắn thử nghiệm thế nào, đều không thể thành công.

“Chết tiệt, kia rốt cuộc là lực Lôi Đình gì? Thế mà làm ta không cách nào xóa đi được.” Trên mặt Tim không khỏi lộ ra vẻ không thể tin được, ngay sau đó sắc mặt khó coi hừ lạnh nói: “Hừ, không thể xóa đi, vậy ta trực tiếp phá hủy tảng đá đó.”

Lời vừa nói ra, hắn liền đấm một quyền tới tảng đá.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn truyền ra, nhưng trên tảng đá lớn này lại đột nhiên bộc phát ra một luồng ánh sét sáng chói, mạnh mẽ chặn lại nắm đấm của hắn.

“Lực căn nguyên!” Sắc mặt Tim càng thêm khó coi, nhìn chằm chằm tảng đá lớn trước mắt, trong lòng hoảng sợ.

Hắn không nghĩ tới thanh niên tóc đen đó vì để lại giấy nợ, thế mà vận dụng lực căn nguyên, hơn nữa lực căn nguyên này vậy mà còn mạnh hơn hắn, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Đối phương chỉ là một võ giả cấp Vũ Trụ!

Trong lòng Tim lại cảm thấy rung động và bất lực lần nữa, đây rốt cuộc là yêu nghiệt từ đâu chạy tới?

Trừ khi lực căn nguyên của hắn có thể vượt qua đối phương, nếu không tảng đá đó căn bản không thể phá hủy.

Đương nhiên, hắn cũng có thể cậy mạnh phá hủy nơi đây.

Nhưng hắn rất nhanh lại cảm thấy không đúng, tảng đá này dường như bị một lực lượng nối liền với gò núi phía dưới, tựa như biến thành một chỉnh thể.

Nếu hắn cậy mạnh phá hủy tảng đá lớn, sợ rằng sẽ phá chung cả gò núi này.

Thật vất vả mới tìm được một vùng đất truyền thừa, hắn còn chưa lĩnh hội xong, nếu bị hủy như vậy, hắn sẽ thiệt thòi lớn.

Đây là chuyện hắn không thể nào tiếp thu được.

Cơ chế của Ngân hàng số 1 vũ trụ khác với các thế lực khác, chỉ cần có tiền là có thể vào không gian giới vực, nhưng chính vì vậy mà giá cả không rẻ.

Mà vì tiến vào không gian giới vực, hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền, tuyệt đối không thể cứ từ bỏ như vậy.

Tim lập tức nghiến răng nghiến lợi đứng lên, hỏi thăm cả nhà Vương Đằng một lượt... Chờ đã, hình như hắn còn chưa biết tên đối phương?

Hắn lại nhìn lên văn tự trên tảng đá lớn, tìm được rồi, Vương Đằng!

“Rất tốt, ta ghim ngươi rồi đó!” Tim cười gằn nói: “Nhưng căn bản không cần ta nhúng tay, muốn cướp đoạt núi Thiên Lôi với Nhạc Truân, ta chờ nhìn ngươi bị đuổi ra khỏi không gian giới vực, thậm chí về sau trong khu vực này, cũng đừng nghĩ yên ổn tu luyện.”

“Cho dù trong toàn bộ Lôi vực, núi Thiên Lôi cũng coi như là vùng đất truyền thừa khá có tiếng, người có thể chiếm giữ nó, chính là chủ nhân của núi Thiên Lôi.”

“Cách khi Nhạc Truân này trở thành chủ nhân núi Thiên Lôi đã mười năm, mười năm này chưa từng có ai có thể kéo hắn xuống, tên này muốn tranh giành với Nhạc Truân, quả thực là người si nói mộng.”

“Hơn nữa đứng phía sau Nhạc Truân là liên minh Phó Chức Nghiệp, hắn chính là đại biểu của liên minh Phó Chức Nghiệp, đây là chuyện ngầm hiểu lẫn nhau, người khác nói cướp là cướp sao được.”

Ở phương diện này hắn có điều giấu diếm, không cho Vương Đằng biết hoàn toàn, là vì thấy Vương Đằng vừa vào không gian giới vực, hoàn toàn là một tay mơ, cái gì cũng không biết, muốn để Vương Đằng đi tìm Nhạc Truân, mượn tay Nhạc Truân trả thù Vương Đằng.

...

Một bên khác, Vương Đằng đang chạy về hướng núi Thiên Lôi.

“Vương Đằng, ngươi không sợ hắn sẽ phá huỷ tảng đá kia sao? Tên đó nhất định không thành thật.” Viên Cổn Cổn hỏi.

“Ta dùng lực lượng thế giới hòa tảng đá đó và gò núi lại thành một thể, nếu hắn phá tảng đá, thì cũng sẽ phá hủy toàn bộ gò núi, đến lúc đó tổn thất càng nhiều.” Vương Đằng cười mỉa nói.

“Ngươi thật tàn nhẫn, đụng phải ngươi, tên này xem như xui xẻo.” Viên Cổn Cổn đồng tình nói.

“Haiz, những thiên tài này đều quá khó nói chuyện, ta chỉ hỏi đường thôi mà.” Vương Đằng bất đắc dĩ càm ràm nói.

“...” Viên Cổn Cổn không nói gì.

Nó cảm thấy Vương Đằng căn bản chính là mượn cớ gây chuyện, người này lòng dạ cực kỳ đen tối.

Vương Đằng không để ý Viên Cổn Cổn nữa, tâm thần chìm vào giao diện thuộc tính, vừa rồi còn có một số bong bóng thuộc tính đến từ võ giả hệ Lôi ba mắt kia, sau khi hắn nhặt về, còn chưa kịp kiểm kê.

Loại thủ đoạn có thể bắn ra ánh sét từ trong mắt của đối phương lại khiến hắn vô cùng tò mò, không biết có thể nhặt được bong bóng thuộc tính hay không.

‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi x 8000’

‘Lôi lĩnh vực x 1200’

‘Nộ Lôi quyền x 100’

‘Đôi mắt Lôi Quang x 300’

‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x 2500’

‘Ngộ tính cấp Giới Chủ x 3800’

...

“Ồ, cũng không tệ lắm nha.” Mắt Vương Đằng hơi sáng lên, không khỏi khẽ ồ lên một tiếng.

Bong bóng thuộc tính hóa thành một luồng năng lượng kỳ lạ hợp vào cơ thể Vương Đằng, sau khi vận chuyển một vòng, lập tức tràn vào trong đôi mắt hắn.

Ngay sau đó hắn cảm giác mắt mình đang xảy ra biến hóa nào đó, đôi đồng tử bỗng nhiên trở nên tử ý dạt dào, tựa như có sấm sét âm ỉ trong đó.

Nếu có người nhìn thấy biến hóa của hắn lúc này, ắt sẽ vô cùng kinh ngạc.

Nhưng Vương Đằng đã nhắm mắt lại.

Hết chương 3047.
Bình Luận (0)
Comment