Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3052 - Chương 3052. Gregory Bại! Vương Đằng Ra Tay! (3)

Chương 3052. Gregory bại! Vương Đằng ra tay! (3)
Chương 3052. Gregory bại! Vương Đằng ra tay! (3)

Sấm sét trên người Gregory càng lúc càng nhiều, cuối cùng tựa như biến thành một quả cầu sáng tím loá mắt đến cực hạn, cả người đều bao phủ trong ánh sét.

“Chiến!”

Một tiếng hét lớn từ trong quả cầu sáng tím truyền ra.

Sau đó Gregory biến thành quả cầu sáng như ánh sét ầm ầm đánh tới Nhạc Truân, dọc đường đi qua, hư không đều xuất hiện từng vết rách.

Trong ánh sét tựa như ẩn chứa lĩnh vực và lực căn nguyên mạnh mẽ, cho dù là mọi người đứng xem xa xa, đều có thể cảm nhận được rõ ràng.

“Hừ!”

Nhạc Truân lại hừ lạnh một tiếng, chỉ lên trời, lập tức có lực Lôi Đình tụ đến lò luyện đan to lớn.

Ánh sét loá mắt đến cực hạn, lập tức ngưng tụ ở mặt ngoài lò luyện đan thành một ảo ảnh lò luyện đan càng thêm to lớn.

Ảo ảnh lò luyện đan này nhanh chóng bành trướng, lập tức lớn đến mấy chục trượng, chiếm giữ trên không trung, cực kỳ kinh người.

Có thể nhìn thấy, phía trên ảo ảnh lò luyện đan rõ ràng có từng hoa văn mây sét phức tạp huyền ảo, giống như bị người khắc lên trên.

Liếc mắt nhìn lại, nó làm cho lò luyện đan có thêm một loại thần uy không thể nhìn, tản ra khí thế đáng sợ.

Tất cả nói rất ra dài dòng, trên thực tế rất nhanh đã hoàn thành.

“Đi!” Theo một tiếng quát lạnh của Nhạc Truân, lò luyện đan dưới ảo ảnh to lớn bao phủ, trực tiếp va chạm lên trước.

Ầm ầm!

Trong phút chốc, ảo ảnh lò luyện đan và quả cầu sáng sấm sét Gregory biến thành đụng vào nhau, bộc phát ra tiếng nổ vang đùng đoàng.

Mọi người trừng to mắt nhìn một màn này, không biết ai sẽ hơn một bậc?

“Công kích của lò luyện đan này có hơi thú vị.” Vương Đằng nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm nói.

“Cũng tàm tạm, cũng chỉ dùng để đập người tương đối phù hợp.” Viên Cổn Cổn nói: “Nhưng chiến kỹ dạng này ta vẫn là lần đầu nhìn thấy đó.”

“Đoán chừng là chiến kỹ đặc thù của bên liên minh Phó Chức Nghiệp.” Vương Đằng như có điều suy nghĩ.

Hắn có hơi mong đợi nhỏ, hai thiên kiêu này nhất định sẽ rơi xuống không ít bong bóng thuộc tính chất lượng cao, chắc chắn sẽ không làm hắn thất vọng.

Thật ra lúc này hắn đã thấy không ít bong bóng thuộc tính rớt ra, nhưng hắn không vội đi nhặt, chờ hai người kết thúc chiến đấu, nhặt luôn một lần, ước chừng sẽ thoải mái hơn chút.

Ầm!

Nhưng vào lúc này, trên bầu trời xuất hiện tình huống khiến người ta ngoài ý muốn, ảo ảnh lò luyện đan Nhạc Truân ngưng tụ ra thế mà bị quả cầu sáng sấm sét Gregory biến thành mạnh mẽ đánh nát, sau đó lộ ra lò luyện đan trong đó.

Lò luyện đan cũng không cách nào thừa nhận va chạm với Gregory, phát ra nổ mạnh “bùm” một tiếng, sau đó bay ngược ra ngoài.

Rất nhiều người nhìn thấy, trên lò luyện đan thế mà xuất hiện một dấu lõm xuống thật sâu, có thể thấy được va chạm của quả cầu sáng sấm sét khủng khiếp đến mức nào.

E rằng cho dù là thể xác của võ giả cấp Vực Chủ, cũng chịu không được va chạm như thế này.

Cuối cùng Nhạc Truân cũng hơi biến sắc, hắn nhìn quả cầu sáng sấm sét lao nhanh đến, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.

“Chẳng lẽ Nhạc Truân phải thua?”

Rất nhiều người cảm thấy không thể tin nổi, vốn cho rằng Gregory hoàn toàn không phải đối thủ của Nhạc Truân, Nhạc Truân vẫn sẽ chiếm giữ núi Thiên Lôi, không cách nào bị lay chuyển, ai có thể nghĩ tới Gregory lại lật bàn, hắn có được thực lực có thể uy hiếp Nhạc Truân.

Ánh mắt Vương Đằng lấp lóe, mắt nhìn chằm chằm Nhạc Truân, người này hẳn còn có thủ đoạn, Gregory muốn thắng, ước chừng có hơi khó.

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Nhạc Truân rốt cuộc động, trong tay hắn bất ngờ xuất hiện một thanh trường thương, chỉ lệch lên trời cao.

Ầm ầm!

Vô tận lực Lôi Đình lập tức tụ đến, ngưng tụ vào trên mũi thương, tách ra ánh sáng tím loá mắt.

Ngay sau đó, Nhạc Truân ra tay, trường thương đâm ra.

Ầm!

Trong phút chốc, đất trời bất ngờ biến đổi, mây đen cuồn cuộn, khu vực này tựa như chỉ còn lại một thương kinh diễm diễm tột cùng kia, một mảnh tử ý dạt dào, bất kể màu sắc nào cũng bị bao phủ, tràn ngập ánh mắt của tất cả mọi người.

Sau đó, giữa đất trời hoàn toàn yên tĩnh.

Mọi người trừng to mắt, nhìn qua một thương này, trong đầu thậm chí đã quên suy nghĩ.

Vẻ mặt Vương Đằng nghiêm trọng, không nghĩ tới Nhạc Truân này thế mà mạnh nhưu vậy, Gregory phải thua rồi.

Ầm ầm!

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, trên bầu trời lần nữa truyền đến tiếng vang, bóng thương và quả cầu sáng sấm sét Gregory biến thành đụng vào nhau, sinh ra nổ mạnh kịch liệt.

Ánh sáng bao trùm khắp cả khu vực, hoàn toàn không nhìn thấy tình hình bên trong, dư âm nguyên lực khủng khiếp cuốn ngược ra bốn phương tám hướng.

Mọi người dồn dập lùi lại, bọn họ đã lui bây giờ lại lui tiếp, chiến đấu giữa hai người này thật khủng khiếp, người bình thường hoàn toàn không thể tới gần.

Không bao lâu sau, ánh sáng tan đi, dư âm vụ nổ sinh ra cũng dần tiêu tán.

Hai bóng người xuất hiện trước mặt mọi người.

Vương Đằng thấy cảnh này, đồng tử hơi cứng lại.

Chỉ thấy Nhạc Truân cầm trong tay trường thương, đâm nó vào trong thân thể Gregory.

Hai người đứng giữa không trung, không nhúc nhích.

Một màn này, giống như bị dừng hình!

“Ta... Thua!” Gregory cúi đầu nhìn, khóe miệng không khỏi hiện ra vẻ khổ sở.

“Ta nói rồi, ngươi không phải đối thủ của ta.” Nhạc Truân hờ hững mở miệng, trường thương trong tay đột ngột rút ra.

Thân thể Gregory theo đó hóa thành điểm sáng, từ dưới đi lên, dần dần biến mất trước mắt mọi người.

Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy trước khi hắn biến mất, trên mặt lộ ra vẻ không cam lòng.

“Đáng tiếc!” Rất nhiều người lắc đầu, cảm thấy tiếc cho Gregory, thực lực của hắn rất mạnh, đáng giá tôn kính, nhưng cuối cùng vẫn thua Nhạc Truân.

Vương Đằng cũng lắc đầu, quả thật hơi đáng tiếc, nếu Gregory này lại tu luyện thêm một hai năm, không chừng thật sự có thể đánh bại Nhạc Truân, nhất chiến thành danh.

Nhưng, cuối cùng vẫn bại!

Bản lĩnh không bằng người, cũng không có gì đáng nói.

“Gregory thật đáng thương!”

“Gregory đẹp trai như vậy, cho dù thua, cũng thua tiêu sái mà đẹp trai nữa.”

“Đúng đó, đẹp trai hơn Nhạc Truân kia nhiều, cả ngày xụ mặt, không đẹp chút nào hết.”

“Vẫn là Gregory của chúng ta đẹp, Nhạc Truân nên thoái vị, để cho Gregory của chúng ta làm chủ nhân núi Thiên Lôi này.”

...

Hết chương 3052.
Bình Luận (0)
Comment