Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3060 - Chương 3060. Lò Lôi Nhạc! Thiên Lôi Thương! Mọi Người Chấn Động! (5)

Chương 3060. Lò Lôi Nhạc! Thiên Lôi thương! Mọi người chấn động! (5)
Chương 3060. Lò Lôi Nhạc! Thiên Lôi thương! Mọi người chấn động! (5)

Sắc mặt Vương Đằng vô cùng thản nhiên, nhưng công kích sử dụng lại giống như lôi đình trên trời rơi xuống, vô cùng dữ dội. Trong tay hắn không biết đã xuất hiện chiến đao từ khi nào, một đao chém mạnh về phía Nhạc Truân.

Lôi đình tụ tập, biến thành ánh đao khủng khiếp.

Phệ Lôi Cửu Trọng đao pháp!

Đây là đao pháp cấp Giới Chủ Vương Đằng có được trong trận chiến thiên tài tranh bá, đã nắm đến cấp độ thông thạo, lúc ánh đao chém xuống, nháy mắt xuất hiện ba ánh đao, khó phân biệt thật giả.

Ánh mắt Nhạc Truân co lại, cũng không thể nương tay được nữa, trong tay xuất hiện trường thương, ánh mắt ác liệt, đâm ra một thương về phía trước.

Lôi đình bị khơi ra, biến thành từng bóng thương. Đối mặt với ba ánh đao kia, hắn nhất thời không thể phân biệt rõ cái nào là thật cái nào là giả, hoặc căn bản đều là thật, cho nên hắn chỉ có thể chọn tiêu hủy toàn bộ.

Ầm!

Vô số bóng thương nổ ra, va chạm với ánh đao của Vương Đằng.

Trong nháy mắt, công kích của hai bên đều biến mất không còn bóng người, mắt Nhạc Truân híp lại, nhưng đã đột nhiên làm mất dấu của Vương Đằng.

“Không ổn!”

Một kình phong bất chợt ập tới từ sau lưng hắn, khiến da đầu hắn tê dại, sau lưng nháy mắt đổ mồ hôi lạnh.

Hắn lại không biết Vương Đằng đã chạy đến sau lưng của hắn từ lúc nào.

Tên này không những có sức mạnh kinh người, ngay cả tốc độ cũng nhanh như vậy!

Nhạc Truân không kịp nghĩ nhiều, trường thương trong tay chợt rụt về, vặn người quét ngang ra phía sau, một điện quang bùng nổ giống như một lôi xà đánh về phía sau lưng.

Uỳnh!

Tiếng nổ lại vang lên, lôi xà nổ ra, trường thương của Nhạc Truân suýt nữa tuột ra khỏi tay, nhưng hắn đã nắm thật chặt lấy trường thương trong tay, nhân khe hở này lách người lùi về phía sau.

“Vậy mà tránh được rồi!” Vương Đằng hơi ngạc nhiên.

“Phù!”

Nhạc Truân thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Vương Đằng cầm đao đứng ở chỗ xa, ánh mắt cảnh giác đến cực hạn, tên này lại còn khó giải quyết hơn Gregory.

Lúc đối mặt với Gregory, hắn không thể không sử dụng Thiên Lôi thương, nhưng cũng không cảm thấy vừa nãy nguy hiểm như vậy, có thể công khai chiến thắng đối phương.

Nhưng khi đối mặt với thanh niên tóc đen trước mắt này, hắn lại có một ảo giác bị con mồi nhắm vào, giống như đối vương lúc nào cũng có thể tạo công kích ngoài dự tính của hắn, khiến người ta khó lòng đề phòng.

Đã rất lâu hắn không gặp tình huống này rồi.

“Lại nào.” Trong mắt Nhạc Truân lấp lánh ánh sáng, trong lòng lại nổi lên chút ý chí chiến đấu lạ thường, đối thủ như vậy mới thú vị.

Hắn đã ngồi trên vương tọa Lôi Đình của núi Thiên Lôi lâu quá rồi, trong cùng cảnh giới chỉ có mấy người có thể uy hiếp được hắn, nhưng những người kia hắn đã quá quen thuộc, không có bất cứ niềm vui bất ngờ gì đáng nói.

Thanh niên tóc đen đột nhiên nhảy ra trước mắt này mới khiến hắn cảm nhận được niềm vui bất ngờ.

“Được!” Vương Đằng mỉm cười, không có bất cứ lời dư thừa nào, thân hình xông ra.

Thân hình của Nhạc Truân cũng cử động, biến thành một lôi quang đón lấy Vương Đằng, hai người bắt đầu va chạm trên bầu trời.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…

Nháy mắt chiến đấu đã tiến vào hồi gay cấn, bóng thương và ánh đao không ngừng giao nhau, phát ra lực Lôi Đình kinh người, càn quét bầu trời, khiến người bên dưới rơi vào chấn động.

Mạnh quá rồi!

Hai người đều mạnh tới không tưởng tượng nổi, lẽ nào đây mới là thực lực thật sự của chủ núi Thiên Lôi sao?

Điều khiến người ta kinh ngạc hơn vẫn là thanh niên tóc đen kia, không biết là lai lịch gì, lại chiến đấu đến mức độ này với Nhạc Truân, quả là kinh người.

Mọi người càng ngày càng tò mò đối với thân phận của Vương Đằng.

Lôi Vực.

Tin tức liên quan tới trận chiến của núi Thiên Lôi đã điên cuồng truyền ra với tốc độ không tưởng tượng nổi, rất nhiều võ giả đều nhao nhao chạy đến núi Thiên Lôi.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Rất nhiều người nhìn từng lưu quang lướt qua trên bầu trời, vô cùng ngạc nhiên.

“Có người đang khiên chiến với chủ núi Thiên Lôi Nhạc Truân!”

“Khiên chiến Nhạc Truân? Không phải Gregory sao? Nghe nói hắn đã thất bại rồi mà!”

“Gregory thất bại rồi, nhưng còn một võ giả mạnh hơn xuất hiện, giờ đang đánh với Nhạc Truân, hình như có hy vọng đánh bại Nhạc Truân.”

“Có hy vọng đánh bại Nhạc Truân? Thật hay giả vậy?”

“Đi đi đi, mau đi xem nào.”

Ở Lôi Vực, núi Thiên Lôi chắc chắn là một vùng đất truyền thừa tiếng tăm không nhỏ, bây giờ có người khiêu chiến núi Thiên Lôi, thậm chí còn có thể đánh bại Nhạc Truân.

Điều này nghĩa là núi Thiên Lôi rất có thể sẽ đổi chủ!

Tin tức lớn như vậy, tất nhiên dẫn tới sự quan tâm của rất nhiều võ giả của Lôi Vực.

Theo rất nhiều người, đây là sự gột rửa giữa thế lực lớn.

Nhạc Truân thuộc liên minh Phó Chức Nghiệp, chắc chắn có thế lực khác muốn cướp đoạt núi Thiên Lôi, cho nên đãi phái thiên kiêu đào tạo bí mật ra.

Trước đây không phải chưa từng xảy ra loại chuyện này.

Chỉ là không biết người khiêu chiến Nhạc Truân là thiên kiêu của thế lực phương nào?

Mọi người đều biết có được một vùng đất truyền thừa sẽ ban ơn cho võ giả khác cùng thế lực.

Thiên kiêu có được vùng đất truyền thừa sẽ giống như dê đầu đàn của thế lực đó, bình thường đều sẽ không từ chối võ giả khác cùng thế lực đến lĩnh hội vùng đất truyền thừa.

Hơn nữa vì tính đặc thù của không gian giới lực, những cảm ngộ về mặt lĩnh vực và căn nguyên này có thể lưu giữ rất lâu, đồng thời sẽ không gây trở ngại cho người lĩnh hội khác.

Vì vậy trước giờ một vùng đất truyền thừa khá lớn, đều sẽ tụ tập rất nhiều võ giả thiên tài đến lĩnh ngộ.

Đương nhiên, vùng đất truyền thừa như Tim tìm được kia chẳng qua là một vùng đất truyền thừa nhỏ thôi, hoàn toàn sẽ không có quá nhiều người đi cướp đoạt để lĩnh ngộ.

Dù sao có thời gian đi cướp đoạt đó, còn chẳng bằng đi tìm vùng đất truyền thừa khác.

Trong không gian giới vực, thứ như vùng đất truyền thừa vẫn là có không ít.

Hôm đó khi chuyện của núi Lôi Đình truyền ra, rất nhiều võ giả đều hy vọng là thiên kiêu thuộc thế lực của bọn họ đang khiêu chiến Nhạc Truân.

Hết chương 3060.
Bình Luận (0)
Comment