Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3104 - Chương 3104. Lửa Tử Linh! Ngự Hương Hương! Linh Trù Viên Mãn! Mở Quầy Bán Hàng! (4)

Chương 3104. Lửa Tử Linh! Ngự Hương Hương! Linh trù viên mãn! Mở quầy bán hàng! (4)
Chương 3104. Lửa Tử Linh! Ngự Hương Hương! Linh trù viên mãn! Mở quầy bán hàng! (4)

“Đúng là như vậy.” Tông sư Alfred nếm thử một miếng, trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Vương Đằng mỉm cười, không nói gì thêm.

Nhưng mọi người lại cực kì tán đồng với ánh mắt của Vương Đằng, mỗi lần chạm phải loại thức ăn ngon mà họ chưa biết, sẽ hỏi thăm chút ý kiến của hắn.

“Đây là Bát Bảo Nguyên Lôi Hùng Chưởng, vật liệu cực kì đặc biệt, chính là tay một loài gấu tinh thú hệ Lôi, cực kì mỹ vị bổ dưỡng, ăn vào trong miệng sẽ có tia lực lôi điện, nhưng không làm người ăn bị thương một chút nào, ngược lại, còn mang lại cho cơ thể cảm giác tê dại trước nay chưa từng có.”

“Đây là thịt vũ dương nướng cháy, vũ dương là một loài tinh thú hệ Thủy đặc biệt, nghe nói chỉ xuất hiện vào lúc trời mưa, thịt của nó mang lại cảm giác vô cùng đặc biệt, ăn vào miệng, sẽ tựa như ngàn giọt mưa đang nhảy nhót, làm người ăn muốn ngừng mà không được.”

...

“Đây là nấm Xích Tinh, các ngươi nhìn bề ngoài của nó, có phải là rất giống ‘cái đó’ của đàn ông không? Bởi vì thế, có thể gọi là ăn gì bổ nấy, đàn ông ăn thứ này vào... Ha ha ha!”

Vương Đằng vừa nhặt bong bóng thuộc tính, vừa phổ cập khoa học cho mọi người, giúp mấy vị tông sư ở đây mở rộng tầm mắt, thầm cảm thấy mặt mũi cũng nở ra.

Bọn họ đều là người cấp Tông sư cả, số lượng thức ăn ngon ngày thường từng nếm thử nhất định không phải ít, nhưng những gì nhìn thấy hôm nay lại hoàn toàn vượt qua dự đoán của bọn họ, trước đó, đúng là họ đều chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng nghe.

Thế nhưng, ngay khi nói về loài linh thực cuối cùng xong, gương mặt của mọi người đều trở nên vô cùng kỳ quái, trong đó gương mặt của mấy vị nữ tông sư càng hơi phiếm hồng, ngượng ngùng nhìn về nấm Xích Tinh kia.

Chủ yếu là do thứ này trông rất giống “cái đó”, cộng thêm cách nói chuyện của Vương Đằng, không thể không làm cho bọn họ nghĩ đến thứ kia.

Bọn người tông sư Susana không nhịn được trợn mắt nhìn Vương Đằng, không ngờ tới, tông sư Vương Đằng thế mà cũng có thú vui xấu xa như vậy, thực sự làm cho người ta không biết nói lời gì.

“Khụ khụ, ngươi nói cái gì? Sao ta nghe hoàn toàn không hiểu.” Tông sư Alfred vội ho một tiếng, nghiêm trang hỏi.

“Đúng đấy, chính là… ngươi nói nó trông giống như cái gì, chúng ta lại không nhìn ra được cái gì.” Mấy vị tông sư Maud cao lớn thô kệch. Tông sư luyện tạo với vẻ mặt thật thà cũng mở hai mắt sáng trưng, dáng vẻ giả vờ không biết cái gì cả, bình thường như không có chuyện gì mà hùa theo.

“Nghe không hiểu? Nghe không hiểu thì thôi.” Vương Đằng ý vị thâm trường nhìn bọn họ, cả gương mặt đều lộ vẻ xem thường, cười ha ha nói: “Xem ra tất cả mọi người đều không có hứng thú, vậy chúng ta cứ đi tiếp thôi.”

“Đi đi đi!” Đám người lập tức quay lưng rời khỏi.

Chỉ là, có vài người lại lặng lẽ đứng lại phía sau, sau đó lại nhanh chóng trở về quầy hàng ban nãy mà mua một phần nấm Xích Tinh, rồi im hơi lặng tiếng tiếp tục theo sau, giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì.

“Hừ!” Tông sư Harold không nhịn được phỉ nhổ bọn họ một tiếng.

“Ha ha ha...” Vương Đằng cũng không nhịn được mà cười ha hả.

“Nói đi nói lại, với trình độ linh trù của ngươi, nếu muốn mở quầy bán hàng ở đây, sợ là sẽ kiếm đầy bồn đầy bát được đấy.” Tông sư Hoa Viễn vội vàng chuyển chủ đề, nói.

“Mở quầy bán hàng?” Vương Đằng hơi sững sờ.

“Đúng vậy, những tông sư linh trù này đều tới đây để tham gia hội giao lưu, nhưng trước khi hội giao lưu bắt đầu, bọn họ lại muốn thừa dịp mà kiếm vài món hời, dù sao, cơ hội như thế này thực sự rất khó có được.” Tông sư Hoa Viễn cười nói.

Vương Đằng đột nhiên quay đầu, nhìn về con phố Linh Thực phồn hoa, hai mắt lập tức phát sáng lên, hắn cảm thấy hình như mình vừa phát hiện một con đường phát tài.

Không chừng thật sự có thể thử một lần đấy!

“Không biết muốn mở quầy bán hàng ở đây có cần thủ tục gì không? Tiện tay là sẽ mở được hả?” Vương Đằng lập tức hỏi.

“?” Lúc này lại đến lượt bọn người tông sư Hoa Viễn sửng sốt.

Bọn họ chỉ thuận miệng nói, không ngờ tông sư Vương Đằng lại có vẻ như... coi là thật!

“Ngươi nghĩ đến việc mở quầy bán hàng thật đấy à?” Gương mặt của tông sư Alfred trở nên kỳ dị, hỏi.

“Có gì không được hả?” Vương Đằng hỏi.

“Cũng không phải là như thế.” Tông sư Alfred im lặng, bọn họ chỉ đến để nhấm nháp đồ ăn ngon thôi, từ người ăn biến thành người nấu nướng, chuyện như vậy hoàn toàn không thích hợp.

“Quả thực cần một vài thủ tục, nhưng ngươi có chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn chưa? Muốn mở quầy bán hàng, số lượng nguyên liệu nấu ăn cần chuẩn bị cũng không phải ít.” Tông sư Hoa Viễn vuốt trán, hỏi.

Rất rõ ràng, hắn muốn lấy chuyện này để bỏ đi ý nghĩ của Vương Đằng.

Nhưng hắn lại không ngờ tới...

“Nguyên liệu nấu ăn à? Ta có.” Vương Đằng nhớ tới rất nhiều tinh thú hệ Quang Minh mình đã mang từ hành tinh Quang Nhung ra. Chúng không phải đều là nguyên liệu nấu ăn à?

Nguyên liệu nấu ăn hệ Quang Minh, ở đây, cũng có thể xem là vật hiếm có chứ?

Cho nên giá bán cũng tương đối cao hơn, không có vấn đề gì chứ?

Nghĩ đến đây, Vương Đằng lại càng hưng phấn hơn, cứ như trông thấy vô số điểm tích lũy đang nhảy tới chỗ mình, lúc này phấn chấn bừng bừng nói ra: “Mau dẫn ta đi làm việc thủ tục, ta phải mở quầy bán hàng.”

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, nhìn lấy Vương Đằng đột nhiên hưng phấn lên, hoàn toàn không biết nên nói cái gì.

Cuối cùng cũng không có cách nào, bọn người tông sư Hoa Viễn đành phải dẫn Vương Đằng đi tới trước một tòa nhà, nói ra: “Thực ra, phố Linh Thực là được thành lập nên nhờ mấy gia tộc linh trù của bên tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, mấy thế gia kia đều là thành viên nòng cốt của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, thân phận cực kì không đơn giản. Bọn họ thành lập nên phố Linh Thực này, giúp cho tông sư linh trù đến từ các nơi trong vũ trụ có thể thể hiện sở trường của mình ở chỗ này, bên cạnh đó, cũng kiếm về được điểm tích lũy.”

“Gia tộc linh trù!” Ánh mắt Vương Đằng thoáng lộ ra vẻ khác lạ, hoàn toàn không ngờ tới, vậy mà liên minh Phó Chức Nghiệp còn có gia tộc như thế này tồn tại.

Hết chương 3104.
Bình Luận (0)
Comment