Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3107 - Chương 3107. Cảnh Tượng Nóng Bỏng! Quầy Hàng Này Là Của Ta!

Chương 3107. Cảnh tượng nóng bỏng! Quầy hàng này là của ta!
Chương 3107. Cảnh tượng nóng bỏng! Quầy hàng này là của ta!

Không quan tâm mọi người nghĩ như thế nào, Vương Đằng vẫn tiếp tục đổ rượu cho con cua, tinh thú cấp Hoàng hạ vị không dễ say như vậy, nhưng rượu của Vương Đằng lại không phải rượu bình thường, loại rượu này tên là rượu Túy Hoa, rất dễ say, sau khi hắn đổ cho con cua hết một lọ rượu, cuối cùng con cua lảo đảo ngã xuống.

“Khiến ngươi chết trong mộng say, coi như là nhân từ lớn nhất của ta.” Vương Đằng nói thầm một câu.

“…” Mọi người.

Sau đó không hề thấy Vương Đằng ra tay, vỏ ngoài của Bạch Hoa Giải này tự động mở ra, nội tạng ở trong đó giống như bị một bàn tay to vô hình móc ra.

Một màn này khiến mọi người rất giật mình, chấn động trong lòng.

Vị Tông sư này còn là một tinh thần niệm sư?!

Linh trù sư bình thường xử lý nguyên liệu nấu ăn đều tự mình ra tay, trực tiếp lấy lực khống chế vô hình để xử lý nguyên liệu nấu ăn giống như Vương Đằng, cơ bản đều là thủ đoạn tinh thần niệm sư mới có.

Tông sư trẻ tuổi trước mắt này lại là một tinh thần niệm sư, thật sự khiến cho người ta bất ngờ.

Nhưng điều càng khiến cho người ta kinh ngạc còn ở phía sau, chỉ thấy Vương Đằng chìa một tay, trên lòng bàn tay có một ngọn lửa màu tím bay lên.

Đây là lửa Tử Linh hắn mới vừa có được!

Hiện giờ sẽ lập tức lấy ra dùng.

Không thể không nói, lửa Tử Linh này có thể tăng chất thịt của tinh thú lên, đúng là một thủ đoạn nấu nướng cực kỳ có ích.

“Hả!” Trong đám người, một vị Tông sư không nhịn được khẽ kêu thành tiếng.

Rõ ràng chính là Tông sư trước đó đã làm ra bò bít tết Tử Linh!

Hắn nhìn thấy người bày quán chính là người trước đó đã nhận ra tác dụng của bò bít tết Tử Linh, cho nên tò mò sang đây nhìn xem.

Không ngờ lại nhìn thấy được một màn này, thật sự khiến cho hắn ngoài ý muốn!

Lửa Tử Linh kia là ngọn lửa đặc thù hắn thật vất vả mới lấy được, vị Tông sư này có được như thế nào vậy?

Vương Đằng ném nội tạng của Bạch Hoa Giải vào trong ngọn lửa, lập tức đã đốt cháy nó hầu như không còn, biến mất không còn vết tích.

Không thể không nói, chuyện hủy thi diệt tích là việc quá mức dễ dàng đối với võ giả hệ Hỏa, một ngọn lửa là có thể giải quyết.

Tiếp theo là một việc tỉ mỉ.

Đó chính là moi hết thịt của Bạch Hoa Giải từ trong vỏ ra, hơn nữa không thể vỡ, việc này tự nhiên vô cùng thử thách kỹ xảo và độ thuần thục của Linh trù sư.

Nhưng nó hoàn toàn không làm khó được Vương Đằng.

Hắn vẫn khống chế niệm lực tinh thần, có sợi hóa thành cái thìa vô hình, có sợi giống như biến thành đao nhỏ, nhẹ nhàng móc thịt cua từ trong vỏ ra.

Người đứng xung quanh nhìn đến hoa cả mắt, bởi vì Vương Đằng không chỉ moi thịt từ một chỗ, mà đồng thời moi thịt ra từ mười mấy chỗ, giống như có mười mấy cặp tay đang đồng thời xử lý con cua vĩ đại này.

Kỹ xảo như vậy, khiến cho người ta nhìn mà than thở.

Chỉ trong một phút đồng hồ ngắn ngủi, thịt của cả con cua đều được moi ra, thịt cua trắng non mềm được đặt vào trong hộp đựng bằng ngọc.

“Shhh!”

Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Đám người Tông sư Hoa Viễn hai mặt nhìn nhau, bọn họ cảm thấy bản thân đã xem thường trình độ linh trù của Vương Đằng, chỉ riêng một chiêu này thôi đã đủ để khiến cho người ta dừng chân.

Quả nhiên, càng ngày có càng nhiều người ở xung quanh xúm lại, ào ào bị thao tác bên này hấp dẫn ánh mắt, không dời bước chân nổi.

Hai mắt Ngự Hương Hương tỏa sáng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn múp míp tràn đầy vẻ kinh ngạc, lẩm bẩm trong miệng: “Vương Đằng tiểu ca ca thật lợi hại, còn lợi hại hơn cả anh chị mình.”

Vương Đằng tiếp tục xử lý nguyên liệu nấu ăn, chỉ thấy hắn lấy ra từng loại linh dược, có loại hệ Thủy, có loại hệ Hỏa, thậm chí còn có cả hệ Quang Minh, sau khi được hắn phá ra, dùng lửa hòa tan, hóa thành bột phấn, trộn vào bên trong thịt cua, tiến hành ướp.

Mặt khác tự nhiên không thể thiếu được các loại gia vị, dựa theo tỷ lệ nhất định thêm vào trong đó.

Đây là bí truyền của mỗi một Linh trù sư, đều trải qua vô số lần thử nghiệm lặp đi lặp lại, cuối cùng mới định ra, người ngoài bình thường ít ai có thể biết rõ.

Nhưng Vương Đằng lại là một ngoại lệ, hắn nhặt được không ít công thức, đã nắm giữ được công thức bí truyền của rất nhiều Tông sư linh trù.

Những công thức này đã trở thành tri thức của Vương Đằng lắng đọng lại, hắn có thể khiến công thức của mình càng hoàn thiện hơn, loại bỏ tạp chất giữ lại tinh chất, lưu lại tinh hoa hoàn thiện nhất.

Điểm này là chỗ người khác không thể bằng được!

Một loạt thao tác giống như nghệ thuật, người ở xung quanh chẳng những không cảm thấy buồn tẻ, ngược lại nhìn chăm chú, không muốn dời mắt đi dù chỉ khoảnh khắc.

Nhất là Tông sư linh trù, đối với bọn họ, thao tác của Vương Đằng giống như một bữa tiệc, mỗi một chi tiết đều đáng để tìm tòi nghiên cứu và học tập.

Thời gian ướp không lâu lắm, đại khái khoảng mười phút, thịt cua đã ướp xong, trong lúc này, Vương Đằng lại lấy ra một con cua nữa, làm y hệt.

Hắn không định làm nhiều lắm, số lượng hai con cua đã đủ.

Vật hiếm là vật quý!

Quá nhiều không tốt, ảnh hưởng đến giá cả định ra về sau.

Về chuyện có người mua hay không, đó không nằm trong phạm vi lo lắng của hắn, lấy trình độ linh trù của hắn, linh thực làm ra có đủ để bán không mới là vấn đề.

Sau khi thịt cua ướp xong, Vương Đằng đặt nó vào trong cái nồi lớn đã chuẩn bị trước, tiếp đó lửa Tử Linh lại xuất hiện trong tay một lần nữa, đốt ở bên dưới cái nồi lớn.

Hắn định hấp chín thịt cua.

Quá trình này rất nhanh, không đến một phút đồng hồ đã hấp chín thịt cua hoàn toàn, có thể ăn được.

Mùi thơm ngon đã bay ra từ trong nồi, khiến người ở xung quanh lập tức chấn động tinh thần, ánh mắt dần dần sáng lên.

“Có thể ăn chưa?” Ngự Hương Hương liếm môi, vội vã hỏi.

“Đừng vội!” Vương Đằng mỉm cười, lấy thịt cua ra, đặt trong hộp đựng bằng ngọc, vung tay lên, để cho nó cấp tốc nguội đi.

Hết chương 3107.
Bình Luận (0)
Comment