Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3117 - Chương 3117. Làm Giàu Chỉ Sau Một Đêm! Phản Ứng Của Ngự Gia! (2)

Chương 3117. Làm giàu chỉ sau một đêm! Phản ứng của Ngự gia! (2)
Chương 3117. Làm giàu chỉ sau một đêm! Phản ứng của Ngự gia! (2)

Ngự Tam ở bên cạnh nhìn thấy một màn này, không khỏi lóe lên một tia sáng trong mắt, tuy rằng vị Tông sư này không ưa gì hắn, nhưng quan hệ giữa đối phương và em gái hắn cực kỳ không tệ, có thể coi như là một thu hoạch.

Hai người nhanh chóng cáo từ rời đi, đám người Vương Đằng cũng lên đường trở về.

Vương Đằng cẩn thận tính toán một chút, đêm nay hắn bày quầy lại buôn bán lời trọn vẹn ba ngàn tám trăm vạn điểm tích lũy!

Tuyệt đối là một con số khủng bố!

Mấy tiếng, chỉ làm vài món linh thực, lại kiếm được ba ngàn tám trăm vạn điểm tích lũy, nếu là bình thường chuyện này tuyệt đối không làm được.

Nhưng đêm nay đã làm được, có thể nói Vương Đằng kiếm lớn.

Nếu những Tông sư linh trù khác biết được Vương Đằng buôn bán lời như thế, đoán chừng sẽ ghen tỵ đến đỏ cả mắt.

Đều là bày quầy, vì sao chênh lệch lại lớn đến như thế.

Phần lớn Tông sư linh trù chỉ kiếm được tối đa mấy trăm vạn điểm tích lũy, hơn nữa đã coi như rất nhiều.

Càng quan trọng hơn là, bọn họ vì bày quầy trên phố Linh Thực lần này, đều đã chuẩn bị từ trước đó thật lâu, đủ loại nguyên liệu nấu ăn quý giá, còn có linh dược trợ giúp, hoặc gia vị độc quyền độc nhất vô nhị,… vân vân đều cần phải chuẩn bị trước, bằng không bọn họ đều không nắm chắc có thể kiếm được đầy đủ điểm tích lũy ở trên phố Linh Thực.

Dù sao Tông sư linh trù ở đây rất nhiều, cạnh tranh kịch liệt vô cùng.

Nhưng Vương Đằng lại khác, ngay từ mới bắt đầu hắn đã thắng trên vạch xuất phát, đầu tiên là một quầy hàng đặc thù, khiến cho người ta liếc mắt.

Tiếp theo là nguyên liệu nấu ăn hệ Quang Minh của hắn, đúng là hiếm thấy, kể cả toàn con phố Linh Thực này đều không tìm ra được mấy người dùng nguyên liệu nấu ăn hệ Quang Minh.

Cuối cùng là trình độ linh trù của hắn, cấp Tông sư viên mãn, đủ để vượt qua phần lớn mọi người.

Hơn nữa, một điểm quan trọng nhất, Vương Đằng hấp thụ rất nhiều kinh nghiệm cảm ngộ của các Tông sư linh trù, có thể nói là học hỏi từ những người khác, phát huy một đạo linh trù ra đến cực hạn.

Tất cả đều là những nhân tố lớn nhất mang đến thành công vào đêm nay cho hắn, không ai theo kịp.

Hiện giờ ví tiền của Vương Đằng đầy đủ, tự tin cũng đủ, lập tức trả hết ba trăm vạn điểm tích lũy đã mượn Tông sư Hoa Viễn cùng với điểm tích lũy còn thiếu nợ liên minh Phó Chức Nghiệp, không nợ nần một thân nhẹ nhõm.

“Ngươi đây là làm giàu chỉ trong một đêm.” Tông sư Alfred trêu ghẹo nói.

Trong lòng đám người Tông sư Tạ Gia, Tông sư La Đường ở bên cạnh không khỏi lộ ra một chút hâm mộ ghen ghét, cho dù bọn họ không biết đêm nay Vương Đằng rốt cuộc đã kiếm lời bao nhiêu, nhưng nhìn thấy dáng vẻ lắm của nhiều tiền này của hắn, đã biết chắc kiếm được không ít.

Càng quan trọng hơn là chỉ trong thời gian mấy tiếng mà thôi, lại đã buôn bán lời được nhiều như vậy, còn dễ dàng hơn bọn họ luyện đan.

“He he, kiếm được một chút mà thôi.” Vương Đằng cười he he nói.

Trả xong nợ nần, Vương Đằng vẫn còn lại ba ngàn ba trăm vạn điểm tích lũy, ví tiền vẫn đầy đặn.

Nói thật, hắn đều muốn ngày mai tiếp tục đi bày quầy.

“Đêm nay ngươi kiếm được một khoản lớn, ngày mai vừa vặn đuổi kịp hội giao dịch.” Tông sư Hoa Viễn nói.

Ánh mắt Vương Đằng sáng lên: “Xem ra ta khá may mắn.”

Nếu không có điểm tích lũy, đến lúc đó chỉ sợ hắn thật sự không bột đố gột nên hồ, vậy thì xong rồi, chỉ có thể giương mắt lên nhìn.

Hiện giờ có ba ngàn ba trăm vạn điểm tích lũy trong người, đã đủ cho hắn mua rất nhiều thứ.

Đừng nên coi thường ba ngàn ba trăm vạn điểm tích lũy này, kể cả một vài bảo vật cấp Bất Hủ không tính là quá hiếm có đều có thể mua được.

Huống hồ Vương Đằng cũng không nhất định phải mua bảo vật cấp Bất Hủ, hắn thích nhặt của hời đào bảo bối hơn, như vậy cũng có tính khiêu chiến.

“Nhưng ngươi đừng vui vẻ quá sớm, rất nhiều người không thiếu điểm tích lũy, thứ bọn họ cần là đồ bọn họ thiếu.” Tông sư Hammond nói.

“Lấy vật đổi vật?!” Vương Đằng nói.

“Đúng, rất nhiều người chỉ tiếp nhận lấy vật đổi vật.” Tông sư Hoa Viễn gật đầu: “Hội giao dịch này vốn vì để cho chuyên gia nghề phụ nhận được thứ họ muốn nên mới tổ chức ra, cơ hội có thể tụ tập chuyên gia nghề phụ đến từ các nơi như vậy thật sự không nhiều lắm, có lẽ trên người bọn họ tồn tại thật nhiều bảo vật người khác không thể tưởng tượng được.”

Vương Đằng như có đăm chiêu gật đầu, lại đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: “Đúng rồi, Vân Tiên nhũ lần trước hỏi các vị Tông sư có tin tức gì không?”

“Không có, thông thường Vân Tiên nhũ đều có tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh bảo vệ, võ giả bình thường tuyệt đối không thể kiếm được loại bảo vật này.” Tông sư Hoa Viễn lắc đầu nói.

“Cũng đúng.” Vương Đằng không thất vọng lắm, vốn chỉ thuận miệng hỏi, mấy thứ này có chính là may mắn, không có cũng không cần quá khắt khe làm gì.

“Hội giao dịch ngày mai, chúng ta có thể lưu ý một chút, có lẽ sẽ có.” Tông sư Hoa Viễn nói.

“Ừm.” Vương Đằng gật đầu.

Mọi người nhanh chóng trở về đến nơi cư trú, đều tự về chỗ nghỉ ngơi của mình.

Ngự gia.

Hai người Ngự Tam và Ngự Hương Hương mới vừa về đến gia tộc đã gặp được vài người cùng thế hệ.

“Ngự Tam, nghe nói hôm nay Thế Đô của Thế gia bị người đánh ở phố Linh Thực hả?” Một cô gái nhìn thấy hai người Ngự Tam, ánh mắt lập tức sáng lên, hỏi.

“Ngự Nhân!” Ngự Tam nhíu mày.

“Phải gọi chị biết không.” Ngự Nhân tức giận nói: “Nói nhanh lên rốt cuộc có chuyện gì?”

“Ta biết rõ, ta biết rõ.” Ngự Hương Hương lập tức giơ tay lên, nói.

“Hương Hương cũng nhìn thấy sao?” Ngự Nhân kinh ngạc nói.

“Lúc đó ta có mặt ở chỗ này, Thế Đô bị đánh quá thảm.” Ngự Hương Hương nói.

“Đến đây nói cho chị nghe.” Ngự Nhân lập tức bỏ Ngự Tam lại, kéo Ngự Hương Hương đi sang bên nói chuyện.

Vài người trẻ tuổi khác của Ngự gia cũng đi đến, hiển nhiên cực kỳ tò mò với chuyện Thế Đô bị đánh.

Hết chương 3117.
Bình Luận (0)
Comment