Bộ xương già này của bọn họ, thực sự có hơi không chịu được kích thích này!
Giới Chủ Nộ Viêm liếc mắt nhìn bọn họ, cười mỉa liên tục, trong mắt tràn ngập ý trêu tức.
Đám tông sư của liên minh Phó Chức Nghiệp này không phải rất coi trọng tên nhóc kia sao?
Hiện tại hay rồi, ngay cả tầng thứ hai cũng không qua được, xem bọn họ có cảm tưởng thế nào.
Gabriel đã từ tháp Huyễn Tâm đi ra, lúc này đang đứng bên cạnh Giới Chủ Nộ Viêm, vẻ mặt ngạo nghễ vô cùng, tính khí hắn rất cao, bây giờ lại thêm tiến vào tầng thứ sáu tháp Huyễn Tâm, ngang hàng với thiên tài của những gia tộc trung tâm.
Điều này chứng minh thiên phú của hắn cũng không kém bọn họ.
Hắn có tư cách tranh phong với bọn họ.
Trái lại, mấy thiên tài nghề phụ khác bên đế quốc Đại Càn... Ừm, đều là phế vật, toàn bộ dừng bước tại tầng thứ tư, có thể có tiền đồ gì.
Nghĩ đến đây, Gabriel liếc mắt nhìn qua mấy người La Đường, Tạ Gia, khóe miệng giương lên một nụ cười mỉa mai.
“Gabriel, xem ra lần này đế quốc Đại Càn chúng ta phải nhờ ngươi rồi.” Giới Chủ Nộ Viêm liếc qua mấy người Tông sư Hoa Viễn, cười nói.
“Là một thành viên của đế quốc Đại Càn, đương nhiên ta sẽ vì đế quốc giành lấy vinh quang.” Gabriel hờ hững nói.
Vẻ mặt những người của tám vương tộc lớn khác đều hơi kỳ quái.
Người gia tộc Pylax lúc này là đắc ý lên rồi.
Ai có thể nghĩ tới một gia tộc võ đạo thế mà xuất hiện một thiên tài nghề phụ như Gabriel, chỉ có thể nói là thế sự vô thường.
Gia tộc bọn họ cũng có vài chuyên gia nghề phụ, đáng tiếc đều không có thiên phú quá mạnh, nếu không thì nhất định cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.
“Nói lại thì, Vương Đằng còn đang ở tầng thứ hai, không phải không đi ra ngoài được đấy chứ?” Giới Chủ Nộ Viêm lại nói.
“Quả nhiên là loại người loè thiên hạ, cũng chỉ thế mà thôi!” Trên mặt Gabriel lộ ra một tia khinh thường.
Trên mặt đám người Tông sư Hoa Viễn lập tức có chút không nhịn được, hai người này nói chuyện âm dương quái khí, quả thực làm người ta tức giận.
...
Bên gia tộc trung tâm, Nhạc Yên và Tang Y đã từ tháp Huyễn Tâm đi ra, hai người đều dừng bước ở tầng thứ sáu, xem như một trong những thiên tài có trình độ nhất.
Chuyện này cũng không ngoài ý muốn, dù sao các nàng cũng là thiên kiêu của gia tộc trung tâm.
Lúc này các nàng nhìn lên tên Vương Đằng trên màn sáng và ba chữ “tầng thứ hai” nhìn thấy mà giật mình phía sau, cũng không khỏi hơi kinh ngạc.
Sao tên này còn ở tầng thứ hai?
Hai huynh đệ Thế gia không ngạc nhiên đến vậy, Thế Kinh ở tầng thứ năm, Thế Đô chỉ là tầng thứ tư, là Linh trù sư, biểu hiện Thế Kinh xem như không tệ, Thế Đô cũng chỉ hơi kém hơn một chút.
“Vương Đằng còn ở tầng thứ hai?” Thế Đô sửng sờ một hồi, ngay sau đó trên mặt lập tức hiện ra một nụ cười mỉa: “Mịa nó, ta còn cho rằng hắn có bao nhiêu lợi hại, thì ra chỉ là một con sói già vẫy đuôi.”
Mắt Thế Kinh sáng lên, trong mắt lóe lên một tia khoái chí, nhìn thấy Vương Đằng kẹt ở tầng thứ hai, trong lòng cực kỳ thoải mái.
Chẳng qua lấy tính tình của hắn, cũng không đặc biệt biểu hiện ra.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, từng âm thanh kinh ngạc đột ngột vang lên.
“Di chuyển, di chuyển rồi, các ngươi mau nhìn, hắn di chuyển rồi kìa!”
“Ồ! Thế mà tiến vào tầng thứ ba rồi!”
“Cmn! Ta còn tưởng rằng hắn sắp lạnh luôn chứ.”
“Cuối cùng cũng từ tầng thứ hai tiến vào tầng thứ ba, thật không dễ dàng gì!”
...
Mọi người thấy cảnh này, lại có cảm giác dở khóc dở cười, lề mà lề mề thế này, quả thực là một loại tra tấn.
Nhưng cố ý bọn họ lại không làm gì được tên kia, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương từ từ đi lên trên.
“Ha ha ha, rốt cuộc đến tầng thứ ba!” Đám người tông sư Hoa Viễn lập tức thở phào nhẹ nhõm, cười to nói.
“Hừ!” Nét mặt Giới Chủ Nộ Viêm cứng đờ, hừ lạnh nói: “Chẳng qua chỉ là tầng thứ ba mà thôi!”
“Lấy hiệu suất như vậy, chỉ sợ hắn rất khó thông qua tầng thứ ba.” Gabriel lắc đầu, hờ hững nói: “Tầng thứ ba còn khó hơn tầng thứ hai rất nhiều lần.”
“Không đến cuối cùng, khó chắc được!” Tông sư Alfred bình tĩnh nói.
Giới Chủ Nộ Viêm cười ha ha, không nhiều lời nữa, hắn đã nhìn ra đám người cấp Tông sư của liên minh Phó Chức Nghiệp chẳng qua chỉ là đang cố chống mà thôi, giống như Gabriel nói, lấy hiệu suất như vậy, Vương Đằng có khả năng rất lớn không thông qua được tầng thứ ba.
...
Tầng thứ ba tháp Huyễn Tâm, không hề có chỗ khác biệt với hai tầng trước, ngay từ đầu cũng là sương mù màu sắc rực rỡ tràn ngập, mông lung, làm cho người ta nhìn không rõ.
Vương Đằng không nóng nảy, ánh mắt bình tĩnh nhìn bốn phía.
Ầm!
Đúng lúc này, sương mù cuồn cuộn, một trận tiếng ầm vang đột ngột vang lên.
Trong sương mù xung quanh lập tức có lửa mạnh ngập trời ùn ùn kéo đến, bao vây lấy hắn, một nhiệt độ nóng rực lập tức tràn ngập cả không gian.
“Chơi lửa với ta?” Khóe miệng Vương Đằng giương lên một nụ cười mỉa, muốn điều động dị hoả thiên địa trong cơ thể.
Nhưng ngay sau đó, nụ cười trên khóe miệng hắn lập tức cứng lại.
“???”
Đệt mịa, chuyện gì thế này, dị hỏa thiên địa của hắn đâu?
Lúc này bất kể hắn cảm ứng thế nào, đều không thể cảm nhận được tồn tại của dị hoả thiên địa trong cơ thể, tự nhiên cũng không thể điều động.
Vương Đằng không khỏi nghĩ đến tình huống tầng thứ hai gặp phải, mặc dù hình thức không giống nhau lắm, nhưng thủ đoạn lại giống nhau.
Tất cả lực lượng của hắn đều không thể sử dụng!
Chẳng những là nguyên lực, còn bao gồm cả tinh thần lực, thậm chí còn có Băng Ly châu, vân vân, tất cả mọi thủ đoạn.
Ầm!
Không đợi Vương Đằng kịp suy nghĩ nhiều, lửa lớn cuốn tới, hắn cảm giác chính mình sắp bị nướng chín, quần áo bốc cháy, thân thể nứt ra, một loại cảm giác đau đớn trước đó chưa từng có quét khắp người hắn.
“Shhh!”
Vương Đằng không khỏi hít vào một hơi lạnh, bởi vì đau đớn, cơ bắp trên mặt cũng không khỏi co quắp.
Nhưng đây vẫn chỉ là bắt đầu.
Ngay sau đó, linh hồn hắn tựa như cũng bùng cháy lên, một cảm giác bỏng rát không cách nào nói rõ lập tức tràn ngập linh hồn hắn.