Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3208 - Chương 3208. Huyễn Tâm Quyết! Tầng Thứ Hai Khủng Bố! Rút Xương Hút Tủy! (2)

Chương 3208. Huyễn Tâm quyết! Tầng thứ hai khủng bố! Rút xương hút tủy! (2)
Chương 3208. Huyễn Tâm quyết! Tầng thứ hai khủng bố! Rút xương hút tủy! (2)

Lửa này quả thực còn đáng sợ hơn dị hoả thiên địa của hắn!

“Đệt! Đây là chơi ta à!”

Vương Đằng trừng lớn mắt, không nhịn được văng tục.

Người chơi lửa cuối cùng cũng bị lửa chơi?

Hắn đột nhiên rất muốn lại trở lại tầng thứ hai.

Thật đó!

So với tầng thứ ba, tầng thứ hai quả thật dễ chịu hơn rất nhiều.

Lại cho một cơ hội đi!

Hắn thật sự rất muốn trở về cảm nhận đau đớn tầng thứ hai lần nữa.

Thế nhưng...

Ngọn lửa vô tận không ngừng cuốn tới, táp lấy thân thể Vương Đằng.

Không bao lâu sau, Vương Đằng đã hoàn toàn biến thành một hỏa nhân, toàn thân bốc lửa.

Nhưng ngọn lửa này sẽ chỉ làm hắn cảm nhận được đau đớn vô tận, lại sẽ không làm hắn tử vong, dường như muốn để hắn ở trong đám cháy này nhận lấy đau đớn vô tận.

Trong miệng Vương Đằng dần phát ra tiếng kêu rên, đó là do đau, lấy lực ý chí của hắn, bị thiêu đốt trong chốc lát như thế, mà đã không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ vô thức, có thể thấy được nhiệt độ của ngọn lửa này đạt đến loại trình độ nào.

Đã biết không thể phản kháng, hắn chỉ có thể yên lặng tiếp nhận, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, như là lão tăng nhập định.

Dù vậy, ngọn lửa kia vẫn không biến mất, đồng thời nhiệt độ còn đang không ngừng kéo lên.

Mặt Vương Đằng đã hoàn toàn nhăn lại, cả người hắn đều biến thành than cốc màu đen kịt, máu thịt từ trên người hắn rớt xuống từng mảng, lộ ra xương cốt trắng toát, nhìn thấy mà rợn người.

Thời gian lần nữa trôi qua...

Cũng không biết qua bao lâu, Vương Đằng dần cảm giác đau nhức dường như đã biến mất, mặt hắn đã không còn biểu cảm, bởi vì máu thịt trên đó sớm đã bị hòa tan, chỉ còn lại có một bộ xương khô mà thôi, trên người cũng như thế, chỉ có một khung xương khoanh chân ngồi trên mặt đất, lộ ra vẻ quỷ dị đặc biệt.

Thế nhưng lửa vẫn lan lên trên xương, thậm chí là trong nội tạng dưới xương.

Mà ở trong đầu lâu, một thể linh hồn lẳng lặng trôi nổi, cũng bị lửa vây lấy, lẳng lặng thiêu đốt.

Tất cả những điều này đều giống như một loại cực hình, thoạt nhìn đau đớn như thế, làm cho người ta không thể nhìn thẳng.

Nhưng Vương Đằng lúc này thật sự không cảm thấy đau đớn, lòng hắn đột nhiên vô cùng bình tĩnh, giống như đã tách rời chính mình với loại đau đớn này.

Rắc rắc rắc...

Đột nhiên, hắn dường như nghe được một trận tiếng răng rắc, giống như có thứ gì đó không chịu nổi gánh nặng, xuất hiện từng vết nứt.

“Chuyện gì thế này?”

Âm thanh này làm cho Vương Đằng lấy lại tinh thần từ trong trạng thái vừa rồi, trong đầu bỗng nhiên xẹt qua một ánh sáng trắng.

Phải rồi!

Thành luỹ tinh thần cấp Vực Chủ?!!

Thành luỹ tinh thần cấp Vực Chủ của hắn lỏng ra lần nữa, hơn nữa đã xuất hiện vết nứt.

Trong phút chốc, Vương Đằng dường như thấy được một bức thành luỹ vô hình, phía trên đã phủ đầy vết nứt.

“Muốn đột phá sao? Không... Không đúng, còn kém không ít.” Trong lòng Vương Đằng vừa mừng vừa sợ, không nhịn được hô lớn: “Để lửa cháy mạnh thêm nữa đi.”

Hắn mở choàng mắt, trước mắt yên tĩnh như thường, chỉ có sương mù màu sắc rực rỡ dày đặc.

Thân thể hắn cũng không có vết thương nào, hình dạng xương khô trước đó đều là hiện tượng giả.

Lửa!

Lửa gì?

Đều là ảo giác mà thôi, nơi này căn bản không có lửa gì hết.

“CMN!” Vương Đằng lập tức có xúc động muốn mắng người.

Lúc muốn để ngươi đến, ngươi không đến, lúc không muốn để ngươi đến, ngươi lại cố ý muốn đến tra tấn ta.

Đùa à!

Vương Đằng đứng dậy từ chỗ ngồi, dựng ngón giữa lên trời, sau đó theo thường lệ nhặt hết bong bóng thuộc tính xung quanh.

‘Huyễn Tâm quyết’ (cấp Bất Hủ): 6500/10000 (thuần thục);

‘Huyễn Tâm quyết’ của hắn lại tăng lên, nhưng vẫn chưa đột phá cấp bậc thuần thục.

Cùng lúc đó, hắn lại cảm nhận được cảm giác suy yếu đến từ sâu trong linh hồn lần nữa.

Đã qua ba tầng tháp Huyễn Tâm, linh hồn hắn đã không thể khống chế xuất hiện vẻ uể oải.

Cho dù là đã hấp thu không ít thuộc tính tinh thần, cũng không thể bù đắp loại mệt mỏi này.

Bởi vì đây là mệt mỏi trên linh hồn, lực linh hồn cần căn nguyên linh hồn để bổ sung.

Nhưng lúc này Vương Đằng đã không có tâm tư chú ý điều này, trong mắt hắn đã loé lên ánh sáng nóng rực, giống như tìm được một cơ hội tuyệt hảo để cho tinh thần lực thăng cấp.

“Nhanh! Nhanh! Lại đến mấy lần, cảnh giới tinh thần của ta không chừng có thể đột phá đó.”

Vốn dĩ hắn cũng không ôm hi vọng, nhưng khi vượt ba tầng tháp Huyễn Tâm, loại cảm giác đột phá kia càng lúc càng mãnh liệt, lúc này mới khơi dậy xúc động và khát vọng trong lòng hắn.

Đột phá!

Nhất định phải đột phá ở đây!

Cơ hội tốt như vậy, làm sao có thể tuỳ tiện buông bỏ.

Tầng tiếp theo, có lẽ đến tầng tiếp theo thành luỹ tinh thần cấp Vực Chủ có thể đột phá.

Không hề do dự, Vương Đằng đạp chân xuống, hóa thành một vệt sáng, giống như một con diều hâu muốn phá tan trời cao, bay thẳng lên bầu trời.

Ầm!

Tầng thứ tư!

...

Bên ngoài đã là ngày thứ bảy, Vương Đằng đã ở tầng thứ ba ròng rã ba ngày.

Mà tất cả mọi người trong tháp Huyễn Tâm sớm đã rời đi, vẫn không có ai có thể đột phá tầng thứ bảy, tất cả đều dừng bước ở tầng thứ sáu.

Có lẽ trong những thiên tài này, cảnh giới tinh thần lực có chỗ khác biệt, nhưng bọn họ rõ ràng đều không đạt tới điều kiện đột phá tầng thứ bảy.

Mà bây giờ toàn bộ tháp Huyễn Tâm, chỉ còn lại một người.

Người đó chính là... Vương Đằng!

Ánh mắt của tất cả mọi người đều không khỏi rơi vào trên tên hắn, từng người mang vẻ mặt khác nhau, có người bình thản, có người coi thường, cũng có người chỉ đang xem náo nhiệt...

“Tầng thứ tư!”

Đột nhiên, mọi người thấy số tầng đằng sau tên Vương Đằng từ tầng thứ ba biến thành tầng thứ tư, dồn dập ngoài ý muốn không thôi.

Bọn họ vốn cho rằng Vương Đằng tuyệt đối không thể thông qua tầng thứ ba, không nghĩ tới cuối cùng hắn vẫn đột phá.

Sắc mặt mấy người Giới Chủ Nộ Viêm hơi âm u lại.

Tên nhóc này hình như có hơi không đúng!

Đến lúc này, nếu bọn họ còn không nhìn ra vấn đề, vậy đúng là thật sự ngốc.

Hết chương 3208.
Bình Luận (0)
Comment