Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3212 - Chương 3212. Tự Bạo! Đột Phá! Tầng Thứ Bảy! (2)

Chương 3212. Tự bạo! Đột phá! Tầng thứ bảy! (2)
Chương 3212. Tự bạo! Đột phá! Tầng thứ bảy! (2)

Xuất hiện một Gabriel đi đến tầng thứ sáu, đã làm hai thế lực lớn cực kỳ kiêng dè, dù sao cho dù là hai thế lực lớn bọn họ, cũng chỉ xuất hiện có một thiên tài đi vào tầng thứ năm, chênh lệch không nhỏ với đế quốc Đại Càn.

Nhưng hôm nay lại xuất hiện một thiên tài tiến vào tầng thứ sáu, lần này đế quốc Đại Càn sao lại như thế?

Hai người tiến vào tầng thứ sáu mới, bọn họ là dẫm phải vận cứt chó gì.

Sắc mặt người đế quốc Namos và liên bang tự do Chidala đều hơi không được tốt lắm, bọn họ chỉ có thể hy vọng Vương Đằng này không qua được tầng thứ sáu.

Trong mắt gia chủ Thế gia Thế Lũng lóe lên một tia u ám, nhưng dù sao hắn cũng là tồn tại cấp Thánh, hơn nữa còn là gia chủ gia tộc trung tâm, đương nhiên sẽ không vui buồn hiện rõ ra mặt như hai anh em Thế Kinh.

“Hai người các ngươi khiêm tốn một chút cho ta, đây chỉ mới là trận so tài đầu tiên mà thôi, cho dù hắn tiến vào tầng thứ sáu, cũng không nhất định có thể thắng được những thiên tài khác, sốt ruột cái gì.” Thế Lũng liếc mắt nhìn hai người Thế Kinh, hờ hững nói.

“Cha, nếu tên nhóc đó vào được top 10...” Thế Kinh trầm giọng hỏi.

“Yên tâm, hắn không vào được top 10 đâu.” Thế Lũng cười gằn nói.

“Chẳng lẽ cha đã sớm chuẩn bị?” Vẻ mặt Thế Kinh chợt động, không nhịn được hỏi.

“Ta đã đã đạt thành hợp tác với Ma gia, tên nhóc đó không phải Luyện đan sư sao? Đến lúc đó ắt phải đi vào hành tinh Dược Viên, đến nơi đó, Ma gia sẽ làm cho hắn bị loại.” Trong mắt Thế Lũng lóe lên một tia sáng lạnh, lạnh lẽo truyền âm nói.

“Ma gia!” Sắc mặt Thế Kinh chợt vui vẻ.

Ma gia chính là gia tộc trung tâm độc đạo, có nội tình không thể tưởng tượng trên mạch độc đạo, đủ loại độc thuật quỷ dị nhiều vô số kể.

Hơn nữa độc đạo từ trước đến nay luôn là thủ đoạn làm cho người ta kiêng dè nhất.

Độc sư làm việc bí hiểm, một tay độc thuật làm cho người ta không dám khinh thường, nếu bị bọn họ để mắt tới, chỉ sợ thật sự sẽ sống không bằng chết.

“Cha thế mà mời được Ma gia ra tay, tên khốn kiếp đó chết chắc rồi.” Trên mặt Thế Đô lộ ra vẻ mừng như điên, khóe miệng giương lên nụ cười dữ tợn, nói.

“Vẫn là cha cao siêu, thế mà đã bố cục hành tinh Dược Viên.” Thế Kinh nói.

“Hừ!” Thế Lũng hừ nhẹ một tiếng, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Cho nên ta bảo các ngươi bình tĩnh đừng nóng vội, phải bày mưu rồi sau đó mới hành động, các ngươi đều học lên người con chó cả rồi à.”

“Cha dạy bảo đúng!” Vẻ mặt Thế Kinh ngượng ngùng đáp lại.

Thế Đô càng không dám nói chuyện, cúi đầu, chỉ có thể luôn mồm kêu dạ.

Thế Lũng nhìn bộ dạng hai người, không khỏi thở dài, trong lòng quả nhiên quả thật bất đắc dĩ đến cực hạn.

Hai đứa con trai này của này, Thế Kinh còn đỡ hơn một ít, tính tình còn được, lại rèn luyện một phen, còn có thể trưởng thành, nhưng còn Thế Đô chính là một phế vật từ đầu đến đuôi, gây chuyện thị phi khắp nơi không nói, không có chút khôn ngoan nào, thiên phú cũng không bằng anh hắn, sau này sợ là sẽ dừng bước ở cấp Tông sư.

Một bên khác, gia chủ Thai gia Thai Hòe nhìn biến hóa trên màn sáng, mắt dần híp lại.

Vốn cho rằng tên Vương Đằng này không đáng để lo, nhưng hôm nay xem ra chưa hẳn như thế.

Vẻ mặt Thai Lô bên cạnh dần cứng lại, sắc mặt biến ảo, giống như đổ bình ngũ vị, tâm trạng có hơi phức tạp.

“Anh trai nhỏ Vương Đằng cố lên!” Trên chỗ ngồi của Ngự gia, Ngự Hương Hương không khỏi giơ nắm tay, trong lòng cổ động cho Vương Đằng.

Nàng không nghĩ nhiều như vậy, chẳng qua là cảm thấy Vương Đằng là bạn của nàng, tự nhiên hy vọng hắn đi càng xa.

Cho dù vượt qua nàng, nàng cũng sẽ rất vui vẻ.

Vẻ mặt người Nhạc gia và Tang gia hơi nghiêm trọng lại, bọn họ ngay từ đầu đã cảm thấy hơi kỳ lạ, lấy biểu hiện của Vương Đằng ở lầu hai hội giao dịch trước đó, làm sao cũng không nên chỉ có chút thực lực như vậy, bây giờ xem ra cảm giác của bọn họ không sai.

Tên đó chỉ hơi chậm một chút, cũng không phải thật sự thực lực không đủ.

Hai người Nhạc Yên và Tang Y đưa mắt nhìn nhau, hơi thở phào nhẹ nhõm, các nàng không hy vọng người bản thân tán thành chỉ là một người nhìn được mà không xài được.

Không chỉ có bọn họ, những người của các gia tộc trung tâm khác bây giờ cũng đang chú ý Vương Đằng, dù sao cũng là một thiên tài đi đến tầng thứ sáu, hơn nữa xem xét từ biểu hiện lúc trước của hắn, giống như khác hẳn với người thường, bọn họ luôn cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.

Trên chỗ ngồi của Ma gia, một thanh niên bộ dạng hung ác, nham hiểm đang ngồi trên ghế, mắt nâng lên, nhìn qua cái tên trên màn sáng, ánh mắt hơi lấp lóe.

“Vương Đằng sao!”

Một âm thanh không thể phát hiện từ trong miệng hắn truyền ra.

“Ma Ngạn, ngươi có nắm chắc đối với người này không?” Trên chủ vị Ma gia, một người đàn ông trung niên từ từ mở miệng hỏi.

“Theo lời Thế gia nói, người này là một Luyện đan sư, không biết trình độ thế nào, bây giờ nói những điều này có hơi quá sớm.” Ma Ngạn hờ hững nói.

Gia chủ Ma gia Ma Lâu khẽ gật đầu, nói: “Làm theo khả năng đi, nếu không thể làm, không cần vì chuyện của Thế gia mà làm chậm trễ so tài trong hội giao lưu.”

“Ta hiểu.” Ma Ngạn bình tĩnh nói.

“Các ngươi cũng vậy.” Ma Lâu lại quay đầu nhìn qua mấy thanh niên thế hệ trẻ khác của Ma gia, dặn dò.

“Vâng!” Mấy thiên tài thế hệ trẻ của Ma gia sôi nổi gật đầu đồng ý.

Trên đài cao.

Ánh mắt mấy người nguyên lão Đan Trần dần lộ ra vẻ nghiêm túc, liếc nhìn nhau, đều không nói thêm gì nữa, nhưng bọn họ rõ ràng, Vương Đằng này ước chừng đúng như suy đoán của bọn họ, lực linh hồn vượt xa người bình thường, nếu không sẽ không đi đến tầng thứ sáu, sớm đã bị loại trước đó.

...

Tầng thứ sáu tháp Huyễn Tâm, Vương Đằng đến được đây, ánh mắt đảo qua xung quanh.

Khác với tầng thứ năm là, tầng thứ sáu vô cùng yên tĩnh, cũng không vì Vương Đằng đến mà xuất hiện ảo giác.

Hết chương 3212.
Bình Luận (0)
Comment