Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3214 - Chương 3214. Tự Bạo! Đột Phá! Tầng Thứ Bảy! (4)

Chương 3214. Tự bạo! Đột phá! Tầng thứ bảy! (4)
Chương 3214. Tự bạo! Đột phá! Tầng thứ bảy! (4)

Nhưng linh hồn Vương Đằng cũng đã mệt mỏi đến cực hạn, hắn cảm giác mình sắp không chịu nổi nữa.

Mí mắt hắn như bị đè lên hai ngọn núi lớn, trong lòng tựa như có một âm thanh không ngừng lặp lại: “Ngủ đi, ngủ đi...”

Vương Đằng bỗng nhiên lắc đầu, muốn xua tan cơn buồn ngủ này.

Nhưng cơn buồn ngủ này đến từ linh hồn, đâu dễ dàng xua tan như vậy được.

“Đến cực hạn rồi sao?” Vương Đằng tự lẩm bẩm trong lòng, ý thức đều hơi mơ hồ: “Không được, ta vẫn chưa thể ngủ, cảnh giới tinh thần của ta còn chưa đột phá.”

Bùm!

Một tiếng vang trầm truyền ra, Vương Đằng nổ tung lần nữa, sau đó từ trạng thái mưa máu khôi phục nguyên dạng.

Lần này hắn đã không thể đứng vững thân thể được nữa, thân thể cong xuống, dưới chân lảo đảo, trực tiếp té xuống trên mặt đất, mắt dần khép lại.

“Không, không thể ngủ...”

Vương Đằng liều mạng giãy dụa, trong tay nắm chặt Linh Hồn Nguyên tinh, muốn mở ra thần thông ‘Thôn Thiên Phệ Địa’ hấp thu lực linh hồn trong đó.

Răng rắc...

Ngay lúc này, tựa như nghe được tiếng hò hét của Vương Đằng, tiếng vỡ vụn quen thuộc lần nữa vang lên.

Răng rắc! Răng rắc...

Đồng thời âm thanh này càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày đặc, không ngừng quanh quẩn ghé vào tai hắn, làm cho linh hồn vốn dĩ đã không thể chống đỡ của hắn không khỏi chấn động, vậy mà xuất hiện sáng trong trong nháy mắt.

Ầm!

Đột nhiên, một tiếng ầm vang kịch liệt bỗng từ trong đầu hắn truyền ra, Vương Đằng cảm giác trong đầu mình dường như có một tấm màn chắn to lớn ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số điểm sáng tiêu tán.

Ầm ầm!

Một cơn dao động tinh thần mạnh mẽ đột ngột từ trong đầu Vương Đằng quét ra, giống như mặt biển yên ả đột nhiên dấy lên bão tố, cuốn lên nước biển, tạo thành tầng tầng sóng lớn ngập trời.

Mà thân thể Vương Đằng ở ngay giữa sóng lớn đó, tất cả nước biển lấy hắn làm trung tâm hóa thành một cơn bão lớn.

Cùng lúc đó, ảo giác tầng thứ sáu biến mất, bóng tối xung quanh theo đó lùi dần.

Thân thể Vương Đằng không chịu khống chế từ trên mặt đất nổi lên, một luồng tinh thần lực mạnh mẽ vô hình vờn quanh khắp người hắn.

Từng luồng lực căn nguyên linh hồn đột nhiên từ trong Linh Hồn Nguyên tinh trong tay phun trào ra, giống như sợi tơ đan vào cùng nhau, lập tức bao lấy Vương Đằng, tựa như tạo thành một chiếc kén sáng lớn.

Không có người nào biết, một cuộc lột xác lúc này đang lặng lẽ tiến hành ở trong tầng thứ sáu tháp Huyễn Tâm này.

...

Thời gian dần trôi qua, Vương Đằng ở trong tầng thứ sáu tháp Huyễn Tâm ước chừng chín ngày, tất cả mọi người cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.

Thời gian này còn dài hơn mấy tầng trước rất nhiều.

Nếu không phải Vương Đằng còn chưa bị loại, bọn họ đều suýt cho rằng Vương Đằng sắp thất bại.

“Có chuyện gì vậy? Sao Vương Đằng lại ở tầng thứ sáu lâu như vậy?”

“Đúng vậy, chín ngày rồi còn chưa ra, chẳng lẽ chuẩn bị ở lại đó luôn sao?”

“Cũng không biết tên đó rốt cuộc đang làm gì, sao thời gian tốn ở mỗi tầng đều nhiều hơn người khác thế.”

...

Mọi người vô cùng cạn lời, bởi vì không xem được tình hình bên trong tháp Huyễn Tâm, làm cho bọn họ đều có chút ngứa ngáy khó nhịn trong lòng, hận không thể đi vào tận mắt xem.

“Ta đột nhiên rất muốn biết, tên nhóc con đó rốt cuộc đụng phải ảo cảnh thế nào bên trong đó?” Trên đài cao, nguyên lão Đan Trần vuốt nhẹ chòm râu, kinh ngạc nói.

“Nghe đồn có mấy loại ảo cảnh vô cùng đặc biệt, chuyên môn vì những thiên tài thiên phú mạnh mẽ chuẩn bị, ta nghĩ 80% là hắn đã gặp phải.” Nguyên lão Bias như có điều suy nghĩ nói.

“Đến lúc đó hỏi hắn chẳng phải là sẽ biết sao.” Nguyên lão Tamberi nói.

“Cũng phải.” Nguyên lão Đan Trần bật cười lắc đầu: “Không nghĩ tới tâm cảnh của ta và ngươi, thế mà cũng sẽ bị tên nhóc đó ảnh hưởng.”

Nguyên lão Bias cũng không nhịn được lắc đầu, trên khuôn mặt hơi có vẻ lạnh lùng cứng rắn không nén được lộ ra một nụ cười khổ.

Vốn dĩ hắn cũng không quá coi trọng Vương Đằng, một người đồng thời đăng ký thi đấu bảy hạng nghề phụ, thực sự quá lỗ mãng và ngu ngốc.

Nhưng bây giờ nhìn thấy biểu hiện của Vương Đằng trong tháp Huyễn Tâm, cái nhìn của hắn đối với Vương Đằng dần được đổi mới.

Có lẽ đây thật sự là một thiên tài tuyệt thế phương diện nghề phụ!

...

Tầng thứ sáu tháp Huyễn Tâm.

Vương Đằng lẳng lặng trôi nổi giữa không trung, hai mắt nhắm chặt, không có ai quấy rầy hắn, chỉ có từng sợi tinh thần lực vô hình nâng lấy hắn, vây quanh hắn, giống như đang bảo vệ hắn.

Mà chiếc kén sáng đã biến mất, chỉ có một cơn dao động như có như không tràn ngập trong không gian tầng thứ sáu tháp Huyễn Tâm nơi này.

Phút chốc nào đó, toàn bộ những tinh thần lực này tụ hợp về trung tâm, như yến về tổ đi vào trong ấn đường của Vương Đằng.

Bởi vì tốc độ chảy về của những tinh thần lực này thực sự quá nhanh, đến mức tạo thành một vòng xoáy lớn trên không đỉnh đầu hắn.

Vòng xoáy này vốn nên là vô hình, nhưng dưới sự cuốn quanh của sương mù màu sắc rực rỡ xung quanh, nó cũng xoay tròn, cho nên mới có thể thấy được.

Một màn này cực kỳ tráng lệ, phạm vi vòng xoáy sương mù màu sắc rực rỡ hình thành ít nhất đạt đến mấy chục trượng, sau đó rủ xuống như cái phễu, lỗ hổng phía dưới không ngừng thu nhỏ, cuối cùng tương liên với ấn đường của Vương Đằng.

May mà quá trình ở đây cũng không kéo dài quá lâu, ngắn ngủi trong chốc lát, tất cả tinh thần lực đều đã trở về trong tiểu vũ trụ của Vương Đằng.

Ngay sau đó, hắn từ từ mở mắt, trong đôi mắt, đồng tử sâu sắc mà đen nhánh, rồi lại chớp động lên từng điểm ánh sáng, như là ánh sao.

“Ưm?”

Hắn cau mày, dường như còn chưa hoàn toàn tỉnh lại từ trong hôn mê, ý thức hơi chậm chạp.

Nhưng chỉ trong phút chốc, mắt Vương Đằng lập tức hoàn toàn khôi phục lại sáng trong, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết, khóe miệng cũng điên cuồng giương lên.

“Ha ha ha...”

“Ta đột phá rồi!”

Một trận cười to quanh quẩn trong tầng thứ sáu tháp Huyễn Tâm, khơi thông ý mừng trong lòng Vương Đằng.

Nhận lấy nhiều đau đớn như vậy, rốt cuộc cũng đột phá.

CMN quá khó khăn!

Hết chương 3214.
Bình Luận (0)
Comment