“Ha ha ha, có muốn cược với ta không?” Tang Tắc đột nhiên cười hỏi.
“Cược gì cơ?” Cặp chân mày anh khí của Tang Y hơi cau lại, hỏi.
“Nếu hắn tiến vào top 10, vậy ngươi chủ động theo đuổi hắn, thế nào?” Tang Tắc hỏi.
“Cái gì?” Tang Y lập tức trừng to mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn cha mình, nào có cha ruột bảo con gái mình chủ động theo đuổi đàn ông.
Đây là sợ nàng không gả ra được à?
Thật quá đáng!
“Ngươi không dám?” Tang Tắc hỏi.
“Phép khích tướng không có tác dụng với ta, ta mới không mắc mưu của ngươi.” Tang Y trợn trắng mắt nói.
“Khụ khụ, không nghiêm trọng như vậy, chỉ là hai cha con chúng ta chơi một trò chơi, nếu ngươi không có hứng thú, bỏ đi, vốn dĩ ta còn muốn lấy khối tinh cốt đầu lâu kia làm tiền đặt cuộc đây.” Tang Tắc vội ho một tiếng, nói.
“Tinh cốt đầu lâu!” Thần sắc Tang Y khẽ động, tròng mắt lập tức đảo qua đảo lại, nói: “Nếu ngươi muốn cược, ta cũng không phải là không thể chơi với ngươi, nhưng ta muốn đổi một cách cược khác với ngươi.”
“Ồ?” Tang Tắc sửng sờ một thoáng, hỏi: “Vậy ngươi muốn cược như thế nào?”
“Rất đơn giản, tên đó là Tông sư ngũ đạo, ngoài phù văn, đan đạo, luyện tạo ra, còn là Tông sư linh trù và Tông sư tầm quặng, cho nên chúng ta muốn cược, thì cược trong năm đạo của hắn có ba đạo đồng thời tiến vào top 10, như vậy mới càng thú vị.” Khóe miệng Tang Y nhếch lên một nụ cười gian xảo, nói.
“Ba đạo đồng thời tiến vào top 10?!” Cơ bắp trên mặt Tang Tắc run rẩy, hỏi: “Thế này có phải hơi quá khó khăn không?”
Vốn dĩ bàn tính của hắn đánh vô cùng tốt.
Chỉ cần Vương Đằng có một đạo nghề phụ tiến vào top 10, liền chứng minh thiên phú của hắn cực kỳ không tệ, đáng giá Tang gia bọn họ lôi kéo, để Tang Y theo đuổi hắn, cũng không tính là uất ức nàng.
Đứa con gái này của hắn mặc dù thiên phú quả thực cực kỳ tốt, nhưng lại khiến hắn rất phiền lòng.
Một đứa con gái, tính cách quá cứng rắn, bình thường tùy tiện như đàn ông, làm cho không ai dám theo đuổi nàng.
Như vậy sau này làm sao mà được.
Cho nên Tang Tắc mới có thể ra hạ sách này.
Không thể không nói, Nhạc Yên và Tang Y có thể trở thành bạn bè, có vài phương diện rất giống nhau.
Hai người đều là mắt cao hơn đầu, đàn ông bình thường căn bản không lọt được vào mắt các nàng.
Dần dà, biến thành... Thánh nữ!
Cho nên hai người Nhạc Bàn và Tang Tắc mới có thể lo lắng như vậy, cũng muốn nhân hội giao lưu lần này nhanh chóng tìm một tên đàn ông thuận mắt, sớm ngày gả hai người này ra ngoài.
Đương nhiên, nếu trong trận đấu phía sau gặp được người càng tốt hơn, bọn họ hoàn toàn có thể để bọn họ đổi một người được chọn khác, chứ không không phải là Vương Đằng thì không thể.
Tung lưới rộng, mò nhiều cá nha!
Gia tộc trung tâm như bọn họ, chắc chắn có không ít thiên tài nguyện ý ở rể, nếu Vương Đằng không được, vậy đổi người khác, luôn sẽ có người phù hợp với yêu cầu của bọn họ.
Nhưng Tang Tắc không nghĩ tới Tang Y thế mà trực tiếp chiếu bí hắn, ba đạo nghề phụ tiến vào top 10, đây gần như là chuyện không thể.
Cho dù hắn cực kỳ coi trọng Vương Đằng, cũng không cho rằng hắn có thể thành công.
Hơn nữa điều kiện tiên quyết là hắn sẽ đăng ký thi đấu nhiều hạng nghề phụ, nhưng điều này có thể sao?
Rõ ràng không thể nào đâu.
Đây há chẳng phải là mang ý nghĩa hắn ắt thua không thể nghi ngờ à?
Vậy còn cược cái gì.
“Ông già, ngươi không dám cược hả?” Ánh mắt Tang Y lộ ra một tia giảo hoạt, cười hì hì nói.
Phong thủy luân chuyển, câu nói này hiện tại đến phiên nàng , không phải ông già muốn tìm cho nàng một tên đàn ông sao.
Không thành vấn đề!
Chỉ cần đối phương đủ ưu tú, nàng sẽ lập tức đáp ứng, chuyện này không có khuyết điểm nào hết.
“Ba đạo đồng thời tiến vào top 10, mệt ngươi dám nghĩ.” Tang Tắc tức giận nói.
“Năm đạo nghề phụ, ba đạo tiến vào top 10, cũng không tính là quá khó mà.” Tang Y thờ ờ nói, giọng điệu lớn lối vô cùng.
“Nếu hắn ba đạo đồng thời tiến vào top 10, còn chướng mắt ngươi đấy.” Tang Tắc thầm nói.
“Ngươi nói cái gì?” Sắc mặt Tang Y đen lại, một câu gần như là từ trong kẽ răng rít ra ngoài, hung dữ trừng mắt với Tang Tắc.
“Không có gì, không có gì hết.” Tang Tắc lập tức có chút lực bất tòng tâm, bất đắc dĩ nói: “Được thôi, ta cược với ngươi.”
“Như vậy còn tạm được.” Tang Y hài lòng khẽ gật đầu, trong lòng cực kỳ vui vẻ và đắc ý.
Ba đạo top 10, xem lúc này ông già làm sao thắng?
Còn muốn để bản tiểu thư chủ động theo đuổi người khác, quả thực nằm mơ.
...
Cách đó không xa, người Thế gia đã hoàn toàn yên tĩnh lại, bầu không khí căng thẳng có chút đáng sợ.
Ba người Thế Lũng, Thế Kinh, Thế Đô đều không nói gì, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn sáng trên không trung, giống như hoàn toàn không thể tin được vào mắt của chính mình.
“Hắn, hắn...” Cuối cùng vẫn là Thế Đô mở miệng trước nhất, bộ dạng như gặp quỷ nói.
“Được rồi, chúng ta đều thấy được.” Sắc mặt Thế Lũng âm u như muốn vắt ra nước, trực tiếp cắt lời hắn.
Lúc này tâm trạng của hắn không hiểu sao có chút bực bội, hoàn toàn không muốn nghe nửa câu nào từ đứa con trai ngốc này của mình.
Nếu không phải trường hợp không đúng, hắn thậm chí còn muốn đánh người.
Cũng là tên khốn nạn này, hại Thế gia bọn họ trêu chọc một thiên tài như vậy.
Có thể vượt đến tháp tầng thứ bảy Huyễn Tâm, phương diện cảnh giới linh hồn chẳng khác gì đã vượt xa tất cả mọi người, đây căn bản không phải chuyện người bình thường có thể làm được.
Cho dù hắn cực kỳ không muốn tin, cũng không thể không thừa nhận, tên nhóc đó là một thiên tài vượt xa người bình thường.
Thế Kinh vốn muốn mở miệng, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của cha mình, lập tức không dám nhiều lời nữa, chỉ là từ trong đôi mắt không ngừng lấp lóe, có thể thấy được trong lòng hắn lúc này rốt cuộc không bình tĩnh bao nhiêu.
Trơ mắt nhìn Vương Đằng từ mới bắt đầu từ từ vượt ải, đến cuối cùng vượt xa tất cả người khác, trực tiếp vọt tới tầng thứ bảy, tâm trạng của hắn quả thực phức tạp đến không cách nào hình dung.