Vương Đằng bật cười lắc đầu, không hề để bụng, cũng không nôn nóng đi tìm kiếm, mà để Viên Cổn Cổn thăm dò địa hình và môi trường của Khoáng tinh, để xác định chỗ có khả năng tồn tại mạch khoáng.
Trình độ Tầm quặng sư bây giờ của hắn đã đạt đến cấp Tông sư hậu kỳ, cũng cách viên mãn không bao nhiêu, cho nên hoàn toàn có thể dựa vào trình độ của bản thân để phán đoán ra vị trí có thể tồn tại mạch khoáng.
“Vương Đằng, bên Tang Y gửi tin tức tới, ngươi có muốn kết nối không?” Viên Cổn Cổn đột nhiên hỏi.
Trong tay hai phân thân của Vương Đằng đều có một đồng hồ trí năng, chỉ cần thông qua tài khoản thân phận liên quan là có thể sử dụng cùng lúc.
Hơn nữa Viên Cổn Cổn cũng có thể cung cấp thông tin giúp đỡ cho cả ba Vương Đằng thông qua đồng hồ.
“Không phải nàng cũng là tới tìm kiếm hợp tác chứ?” Vương Đằng cau lông mày, nhưng rất nhanh lại tự lắc đầu, Tầm quặng sư hoàn toàn không có khả năng hợp tác gì, lập tức nói: “Kết nối đi, ta lại muốn xem xem nàng chuẩn bị làm cái gì.”
“Những người này đều tới tìm người, xem ra ngươi rất được ưa chuộng nha.” Viên Cổn Cổn cười nói.
“Bọn họ là thích ta sao, không, bọn họ là thèm thân thể ta.” Vương Đằng nói.
“…” Viên Cổn Cổn cạn lời.
Thèm thân thể ngươi cái mẹ gì!
Da mặt tên này không phải dày bình thường.
Nhưng hình như nói cũng đúng, thiên tài của những gia tộc hạch tâm kia không phải chính là thèm thân thể hắn à?
Ngay sau đó, nó đã kết nối với Tang Y giúp Vương Đằng.
Đối phương vừa nhìn thấy hắn đã đánh giá hắn mấy cái, sau đó hỏi: “Ngươi là phân thân hay là bản thể?”
“Ngươi đoán xem.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Phì!”
Viên Cổn Cổn suýt nữa không nhịn được.
Người bên ngoài thấy cảnh tượng này đều không khỏi phì cười.
Tất cả người liên lạc với Vương Đằng đều suy đoán Vương Đằng ở trước mặt bọn họ rốt cuộc là phân thân hay là bản thể, cảnh tượng như vậy thật sự hơi khôi hài và buồn cười.
Đặc biệt là bọn họ nghe thấy câu trả lời ngươi đoán xem hai lần liền của Vương Đằng!
Ba chữ này sợ là sẽ làm người ta tức chết.
Đương nhiên, mọi người quả thật cũng vô cùng tò mò cái nào là phân thân của Vương Đằng, cái nào là bản thể của hắn.
Có người đoán bản thể của hắn chắc đang ở hành tinh Dược Viên, có người lại đoán là ở Khoáng tinh.
Dù sao có chỉ có cuộc thi của đạo tầm quặng là đang cử hành ở Khoáng tinh, cuộc thi của mấy nghề phụ khác chỉ là tìm nguyên liệu thôi, thi đấu chân chính còn ở phía sau.
Còn về đạo linh trù thì hoàn toàn không có ai suy nghĩ.
Mặc dù địa vị của Linh trù sư không thấp, nhưng so với mấy đạo khác lại rõ ràng là yếu thế hơn.
Đây gần như là sự thật tất cả mọi người ngầm thừa nhận trong lòng.
“…”
Quả nhiên sau khi nghe thấy ba chữ này, Tang Y sững sờ một lúc lâu, trên trán không khỏi xuất hiện tuyến đen, không vui nói: “Không nói thì thôi.”
“Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?” Vương Đằng thản nhiên hỏi.
“Chúng ta so thử xem đi.” Trong mắt Tang Y hiện ra ánh sáng không chịu thua, nói.
Lần trước thua Vương Đằng, trong lòng nàng rất không cam tâm, bây giờ nếu Vương Đằng cũng muốn tham gia cuộc thi đạo tầm quặng, thì tất nhiên nàng sẽ không bỏ qua cơ hội so cao thấp này.
“Ngươi muốn so với ta?” Sắc mặt Vương Đằng kỳ quái.
“Ngươi đó là biểu cảm gì?” Tang Y hỏi.
“Không có biểu cảm gì, ngươi muốn so thế nào?” Vương Đằng lắc đầu, hỏi.
“Rất đơn giản, chúng ta so xem xếp hạng của ai cao hơn.” Tang Y nói.
“Sau đó thì sao?” Vương Đằng hỏi.
“Sau đó cái gì?” Tang Y không khỏi cau lông mày.
“Lẽ nào ngươi còn không biết thói quen của ta à, so tài không có cá cược, ta sẽ không so.” Vương Đằng nói.
“…” Bỗng nhiên Tang Y nghĩ đến chuyện Nhạc Yên bị lừa lúc trước, khóe miệng không nhịn được giật một cái. Nàng cũng sợ bị lừa, nhưng nếu đã là so tài nàng đưa ra, vậy cũng không tiện từ chối, nên lập tức không vui lườm Vương Đằng, nói: “Nếu ngươi thắng, ta sẽ đồng ý một điều kiện của ngươi. Nếu ngươi thua, thì đồng ý một điều kiện của ta, cứ như vậy.”
“Được!” Vương Đằng cũng rất dứt khoát, trực tiếp gật đầu.
“Hy vọng ngươi đừng thua quá khó coi.” Tang Y ý tứ sâu xa nhìn Vương Đằng, rồi trực tiếp tắt truyền tin đi.
“Ta sẽ thua ư?” Vương Đằng bật cười lắc đầu, người phụ nữ này vẫn là quá ngây thơ.
Nhưng Tang Y này làm việc đúng là hùng hùng hổ hổ, không hề nũng nịu chút nào, vô cùng hợp khẩu vị của hắn.
“Thú vị!”
Vương Đằng cười, rồi nhắm mắt lại, chờ đợi kết quả thăm dò của Viên Cổn Cổn.
…
Trên chỗ ngồi của gia tộc hạch tâm, gia chủ Tang gia Tang Tắc nhìn cảnh tượng trong màn sáng, khóe miệng không khỏi giật một cái.
Con nhỏ này bồng bột quá rồi!
Sao có thể tùy tiện đồng ý loại cá cược này chứ.
Mặc dù hắn hy vọng Tang Y có thể tiếp xúc nhiều hơn với Vương Đằng, nhưng cũng không muốn con gái của mình bị người ta ăn sạch sẽ.
Lấy một điều kiện để cá cược, lỡ như Vương Đằng kia có mưu đồ xấu xa thì phải làm sao?
Nghĩ thôi đã thấy sợ, Tang Tắc lập tức không dám dám nghĩ tiếp nữa.
“Tang Tắc, con nhóc kia của Tang gia các ngươi đã quen biết Vương Đằng kia từ trước sao?” Lúc này, một giọng nói ở bên cạnh vang lên.
“Phong Hóa!” Tang Tắc nhìn về phía chỗ ngồi của Phong gia ở bên trái, lông mày nhếch lên, trên mặt hiện ra vẻ bất ngờ.
Người lên tiếng rõ ràng chính là gia chủ Phong gia Phong Hóa!
Phong gia cũng giống Tang gia bọn họ, đều là gia tộc hạch tâm của đạo tầm quặng.
Trong đầu Tang Tắc chợt lóe qua đủ loại suy nghĩ, thản nhiên nói: “Bọn họ chẳng qua chỉ là từng gặp mặt một lần, cũng không tính là quá quen biết.”
“Nhưng Vương Đằng kia hình như trông rất có thiện cảm với Tang Y của nhà ta.”
“Các ngươi cũng biết đây, con gái kia nhà ta cho dù là đi tới đâu đều là tiêu điểm, Vương Đăng kia bị con gái nhà ta thu hút là chuyện rất bình thường.”
Nói đến đây, trên mặt Tang Tắc hiện ra chút vẻ kiêu ngạo.
“…” Phong Hóa lập tức hơi cạn lời.
Con nhóc kia của Tang gia là thế nào, hắn còn có thể không biết à, Tang Tắc này mở to mắt nói lời bịa đặt với hắn.
“Ha ha, ngươi vui là được.”