Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3229 - Chương 3229. Vương Đằng Thủ Đoạn! Thế Gia Dằn Vặt! Ma Gia Hối Hận! (2)

Chương 3229. Vương Đằng thủ đoạn! Thế gia dằn vặt! Ma gia hối hận! (2)
Chương 3229. Vương Đằng thủ đoạn! Thế gia dằn vặt! Ma gia hối hận! (2)

“Không hổ là Tông sư linh trù, suy nghĩ đúng là khác chúng ta.” Có người không khỏi cảm thán.

Vương Đằng không hề biết suy nghĩ của mọi người, lập tức vung tay một cái, thu tinh thú khâu dẫn khổng lồ trước mắt này vào trong không gian trữ vật, sau đó không hề lưu luyến gì, bay nhanh về một hướng khác.

Trong khu vực này còn có không ít linh dược, bình thường cái có ánh sáng khá yếu hắn cũng lười đi xem. Chỉ có những linh dược trình độ ánh sáng đủ đạt đến độ tuổi nghìn năm trở lên, thì hắn mới chạy qua hái.

Nhưng chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, Vương Đằng đã vơ vét sạch sẽ xung quanh, sau đó chọn một phương hướng khác, bay nhanh về phía xa.

“Viên Cổn Cồn, thăm dò thế nào rồi?”

Vương Đằng vừa bay trong không trung, vừa hỏi.

Vừa rồi hắn bảo Viên Cổn Cổn giúp thăm dò địa hình và môi trường của tinh cầu này, hắn muốn dùng cách này để tiết kiệm thời gian tìm kiếm các loại linh dược.

Với kinh nghiệm của hắn, thì có thể dựa vào một số địa hình và môi trường để suy đoán ra vị trí của một số linh dược nào đó.

Thực ra đây cũng là kỹ năng cần thiết của Luyện đan sư, cho nên tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp không hề báo cho bọn họ biết vị trí cụ thể của những linh dược kia, mà để tất cả người tham gia thi đấu tự mình đi tìm kiếm.

“Đã thăm dò rõ ràng rồi.” Viên Cổn Cổn nói.

“Mở ra cho ta xem.” Vương Đằng lập tức nói.

Viên Cổn Cổn đáp một tiếng, rồi mở ra một bản đồ lập thể trên đồng hồ trí năng, bên trên chính là một tinh cầu lập thể 3D đang trôi nổi bên trên màn hình của đồng hồ trí năng, chậm rãi xoay chuyển, có thể để Vương Đằng nhìn thấy rõ ràng địa hình của mỗi một chỗ trên tinh cầu.

Trong mắt Vương Đằng lóe qua vẻ vui mừng, quả nhiên Viên Cổn Cổn rất đáng tin, có bản đồ tinh cầu này, thì hắn có thể tiết kiệm không ít thời gian.

“Ngươi đã chọn xong đan dược muốn luyện chế chưa?” Viên Cổn Cổn tò mò hỏi.

“Tất nhiên đã chọn xong từ lâu rồi.” Vương Đằng mỉm cười.

Sợ là Viên Cổn Cổn thế nào cũng sẽ không nghĩ ra đan dược mà hắn chọn.

“Chọn xong rồi?” Viên Cổn Cổn hơi sửng sốt, hỏi: “Sao ta không biết ngươi chọn từ khi nào?”

“Đến lúc đó thì ngươi sẽ biết.” Vương Đằng cười thần bí, nói.

“Chẹp!” Viên Cổn Cổn không nhịn được trợn trắng mắt, trong lòng vô cùng bất đắc dĩ, mặc dù nó vô cùng tò mò, nhưng Vương Đằng không nói cho nó biết, nó cũng hết cách.

“Đi thôi!” Trong đầu Vương Đằng lóe qua yêu cầu cần thiết của phương pháp luyện đan kia, lập tức chọn một phương hướng, rồi bay nhanh về phía xa.

Nói ra, phương pháp luyện đan kia còn là cái được ghi chép trong thư tay Chuẩn Đan Thánh do Đồng Nhã tặng.

Cùng lúc này, ở khu vực nào đó trong hành tinh Dược Viên, chỗ cách Vương Đằng cực xa, thiên tài Độc đạo của Ma gia Ma Ngạn nhìn xung quanh một vòng, cau lông mày.

“Đi hái độc dược mình cần trước.”

“Vương Đằng kia để sau rồi nói, nếu không gặp, thì gia chủ chắc cũng không thể trách mình.”

“Người đám vô dụng kia của Thế gia tự chọc vào không giải quyết, lại còn muốn tìm Ma gia chúng ta ra tay, làm lỡ thời gian của ta.”

Sau đó ánh mắt của hắn chợt lóe, khóe miệng hiện ra vẻ khinh thường, khẽ hừ một tiếng, bay nhanh về một phương hướng nào đó.

Thực ra hắn không hề thật sự đặt trong lòng chuyện giải quyết Vương Đằng, điều hắn quan tâm nhất vẫn là hội giao lưu, chỉ có giành được quán quân Độc đạo trong hội giao lưu, thì hắn mới có thể vùng dậy, cái khác đều là hư ảo, liên quan gì tới hắn đâu.

Nếu Ma Lâu biết suy nghĩ của hắn, chắc sẽ rất an ủi.

Một bên khác, sau khi Nhạc Yên tự mình tức giận một lúc rồi cũng không thể không nhìn thẳng vào tình hình trước mắt, nàng lập tức liên lạc với người khác của Nhạc gia, tụ tập hết bọn họ lại, tránh cho bị người ta đánh bại từng người một.

Cũng may người của Nhạc gia bọn họ đã nắm giữ địa hình của hành tinh Dược Viên từ lâu, trong tay mỗi người đều có tài liệu liên quan, không sợ lạc đường.

Rất nhanh bọn họ đã quyết định xong địa điểm tụ tập, rồi lập tức bay nhanh về phía chỗ đó.

“Hừ, ngươi tưởng ngươi lợi hại cỡ nào, cho dù không có ngươi, Nhạc Yên ta cũng vẫn có thể tìm được tất cả dược liệu một cách thuận lợi. Đi chết đi đồ khốn nạn.” Nhạc Yên cắn răng bạc, trong lòng hung ác nghĩ.

Trước giờ không có một ai có thể chọc giận nàng như vậy!

Khoáng tinh.

Phân thân của Vương Đằng xuất hiện ở trên một vùng mênh mông hoang vắng, xung quanh toàn là màu vàng của đất, gần như không nhìn thấy một nửa động thực vật.

Đưa mắt nhìn chỉ có thể thấy một đường thẳng nằm ngang ở xa xa và một hằng tinh sắp hạ xuống.

“nơi này chính là Khoáng tinh sao?”

Phân thân này của Vương Đằng nhìn xung quanh, trong mắt không khỏi hiện ra vẻ kỳ lạ. Hoàn toàn khác với hành tinh Dược Viên, nơi này quả thật vô cùng hoang vắng, mặc dù cũng tồn tại các loại nguyên lực nồng đậm, nhưng lại thiếu chút sức sống, giống như kim loại băng giá vậy.

Nhưng hắn cũng không quá bất ngờ, Khoáng tinh trước giờ đều như vậy, trên một số tinh cầu tồn tại lượng lớn khoáng vật, thậm chí còn không có bất cứ sự tồn tại nào của thể sinh mệnh, chỉ có đủ các loại khoáng thạch kim loại.

Đương nhiên, trong đó cũng không thiếu một số tinh cầu kỳ lạ, bên trên tồn tại một số sinh linh vô cùng đặc biệt, ký sinh thời gian dài ở trong các loại khoáng thạch.

Cho nên dù là ở trên tinh cầu như vậy, thì nguy hiểm cũng luôn luôn tồn tại, không thể dễ dàng buông lỏng cảnh giác.

Vương Đằng mở ‘đôi mắt Chân Thị’ ra, nhìn xuống phía dưới.

Phân thân này của hắn cũng để lại năng lực của ‘đôi mắt Chân Thị’, với tinh thần lực hiện giờ của hắn, không những có thể phân hóa thực lực Võ đạo, cũng đã có thể để lại một số năng lực trong phân thân, hơn nữa thời gian duy trì còn không ngắn, sẽ không dễ dàng biến mất.

Lúc này ánh mắt hắn quét qua, cũng không có phát hiện ra thứ đặc biệt gì.

Xem ra vận may của hắn không được tốt như ở hành tinh Dược Viên, vừa vào đã phát hiện bảo bối rồi.

Hết chương 3229.
Bình Luận (0)
Comment