Nếu có thể tìm thấy cũng coi như trả được ân tình kia rồi.
Ngay lập tức Vương Đằng không còn chần chừ, niệm lực tinh thần quét ra, khống chế một xẻng ngọc, vô cùng thành thạo đào Nham Hoàng Chi ra.
Kinh nghiệm của hắn phong phú cỡ nào, gần như đều vô cùng thành thạo cách hai của mỗi một loại linh dược, lại càng nắm rõ như trong lòng bàn tay đối với một số chi tiết.
Rất nhanh, Nham Hoàng Chi đã hoàn toàn xuất hiện trước mặt Vương Đằng rồi, rễ cây bên dưới không hề có chút tổn thất nào.
Sau đó hắn lấy một hộp ngọc ra, đặt nó vào trong.
“Linh dược đầu tiên tới tay.” Vương Đằng cười he he, đang chuẩn bị cất hộp ngọc lại.
Uỳnh!
Đúng lúc này, cách đó không xa đột nhiên vang lên tiếng nổ.
“Đã đợi ngươi từ lâu rồi.” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, khóe miệng nhếch lên lạnh lùng cười, nhìn về phía bên trái núi đá.
Một con tinh thú khâu dẫn khổng lồ có màu sắc cực kỳ giống núi đá xung quanh đột nhiên vọt ra từ trong vách đá đá. Thân thể nó vốn là khảm bên trong vách đá, giống như hòa làm một với vách đá xung quanh, người bình thường rất khó phát hiện ra.
Nhưng lúc Vương Đằng nhìn thấy Nham Hoàng Chi thì đã phát hiện sự tồn tại của con tinh thú khâu dẫn khổng lồ này rồi.
Bùm!
Một tiếng nổ vang lên, núi đá xung quanh trực tiếp nổ tung, tinh thú khâu dẫn khổng lồ chợt há miệng to ra, một sức hút mạnh mẽ bộc phát ra, nó lại muốn hút cả người Vương Đằng vào trong.
Cảnh tượng này khiến sắc mặt rất nhiều người đang theo dõi Vương Đằng ở bên ngoài lập tức thay đổi.
“Nguy hiểm rồi!”
“Vương Đằng này lỗ mãng quá, gặp được linh được thì nên quan sát tình hình xung quanh trước chứ.”
“Đúng đấy, bên cạnh linh dược sao có thể không có tinh thú bảo vệ, đây là vấn đề mang tính kiến thức cơ bản.”
…
“Cút!”
Thế rồi trong sự bàn tán của mọi người, sắc mặt Vương Đằng trong màn sáng lại cực kỳ bình thản, miệng lạnh lùng quát, đánh mạnh ra một quyền.
Một quyền ấn bộc phát từ trên nắm đấm của hắn, sau đó trực tiếp in lên đầu của tinh thú khâu dẫn khổng lồ kia.
Bùm!
Ngay sau đó, đầu của tinh thú khâu dẫn khổng lồ dài những mười mấy trượng kia đã nổ ngay tại chỗ, biến thành một chùm sương máu, tinh thú khâu dẫn thậm chí còn chưa kịp kêu đau đớn đã lập tức nhận hộp cơm rồi.
Thân thể to lớn kia của nó lập tức rơi xuống khỏi vách đá, đập mạnh xuống bên dưới vách đá, thân thể trông cứng cáp và rất có tính đàn hồi kia chao đảo giữa không trung.
Nhưng lực lượng sinh mệnh của nó lại cực kỳ ngoan cường, cho dù đầu nổ tung, thân thể lại vẫn còn co quắp.
Người bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng này lập tức sững sờ, sau đó thì nổ tung nồi.
“Vãi chưởng! Vãi chưởng!”
“Vương Đằng kia hung dữ mạnh mẽ như vậy sao?”
“Một quyền đánh nổ đầu của tinh thú khâu dẫn kia rồi, trông dáng vẻ thì nó phải là tinh thú cấp Hoàng trung vị đấy, cho dù là võ giả cấp Vũ Trụ bình thường cũng chưa chắc có thể đánh nổ trong một quyền.”
“Thực lực Võ đạo của Vương Đằng này không lẽ rất mạnh sao?”
“Rất hung tàn, rất bạo lực, ta rất thích!”
“Tiêu rồi, làm sao đây, hình như ta bị tên này kéo vào nhóm fan rồi, một quyền này đã đánh vào trong lòng ta rồi.”
…
Cảnh tượng vừa xảy ra kia thực sự hơi chấn động, rõ ràng là một chuyên gia nghề phụ, thực lực lại mạnh mẽ như vậy, khiến người ta không kịp đề phòng.
Cảm giác tương phản mãnh liệt này không nghi ngờ gì càng dễ dàng tạo ra chấn động hơn.
Sắc mặt Thế Lũng lập tức hơi đen. Tiêu rồi, sao thằng nhóc này lại mạnh như vậy, nếu hai đứa con trai của hắn gặp phải hắn, vậy không phải sẽ bị xử lý trong phút chốc à.
Mặc dù hắn đã chuẩn bị một số thủ đoạn cho hai người Thế Kinh, có thể mang vào trong hành tinh Linh Thú, nhưng hiệu quả vô cùng có hạn, đối phó với chuyên gia nghề phụ bình thường không có bất cứ vấn đề gì. Nhưng nếu đối phương là Vương Đằng này, theo thực lực một đòn vừa rồi kia, chắc là có hơi quá sức.
Chẳng trách với tu vi cấp Vực Chủ của Thế Đô lại còn bị đánh thành như vậy.
Vừa nghĩ đến điều này, cơ thịt trên mặt Thế Lũng càng không nhịn được bắt đầu co giật.
Bây giờ chỉ có thể hy vọng vào Ma gia thôi.
Hắn nhìn về phía của Ma gia, chỗ ngồi của ba mươi lăm gia tộc hạch tâm đều cách nhau không xa, dù sao xếp hạng của bọn họ vô cùng gần, bình thường sẽ không tồn tại chênh lệch quá lớn.
Lúc này hắn thấy rõ ràng sắc mặt của gia chủ Ma gia Ma Lâu vô cùng bình tĩnh, giống như không hề để tất cả điều này vào trong mắt.
Giờ phút này hắn lại yên tâm không ít, xem ra Ma gia vô cùng có lòng tin.
Thế nhưng hắn không biết…
“Lỗ rồi! Lỗ rồi! Lỗ nặng rồi!” Trong lòng Ma Lâu đúng là như chó đẻ vậy, sắc mặt cũng cứng nhắc rồi.
Bỗng nhiên hắn có loại dự cảm không lành, cứ cảm thấy vụ làm ăn này sắp lỗ, cuối cùng sợ là ngay cả thù lao cũng không lấy được, còn phải đưa thiên kiêu của gia tộc vào tìm chết.
“Không, Ma Ngạn là thiên tài xuất chúng nhất Ma gia ta, với trình độ Độc đạo của hắn, ta không tin không chế ngự được Vương Đằng này. Mặc dù Võ đạo của đối phương mạnh, nhưng chưa chắc chặn được các loại kịch độc kỳ dị.” Ma Lâu lập tức lắc đầu, giống như đang xây dựng tâm lý cho bản thân vậy, rồi nhặt trở lại lòng tin bị hắn ném trên mặt đất.
Dù sao cũng đã như vậy rồi, không có lòng tin cũng phải có lòng tin, nếu không hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân đưa các thiên tài của Ma gia vào trong miệng cọp.
Trong hành tinh Dược Viên, Vương Đằng chậm rãi thu lại cái tay ra quyền, dáng vẻ nhẹ nhàng thoải mái. Sau đó hắn cất hộp ngọc kia đi, đánh giá tinh thú khâu dẫn khổng lồ trước mắt, sờ cằm, lẩm bẩm nói: “Không biết thứ này mùi vị thế nào?”
Mùi vị của Hỏa Tinh Xích Lân khâu dẫn ở Hỏa Hà giới lần trước khá là được, tinh thú trước mắt này cũng là tinh thú khâu dẫn, không chừng lại có sự kỳ diệu điều khác nhau mà hiệu quả giống nhau.
Mọi người: “…”
Ai cũng không ngờ tới tên này lại sẽ nói ra lời nói như vậy, một con giun xấu như vậy mà hắn còn muốn ăn.