Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3232 - Chương 3232. Vương Đằng Thủ Đoạn! Thế Gia Dằn Vặt! Ma Gia Hối Hận! (5)

Chương 3232. Vương Đằng thủ đoạn! Thế gia dằn vặt! Ma gia hối hận! (5)
Chương 3232. Vương Đằng thủ đoạn! Thế gia dằn vặt! Ma gia hối hận! (5)

Người bên ngoài nhìn thấy cảnh này gần như đều không khỏi lau mồ hôi thay Vương Đằng.

“Đây xui xẻo quá rồi, vừa vào đã đụng phải đàn lợn.”

“Ha ha ha, không biết tại sao đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười.”

“Vương Đằng này bước vào ba tinh cầu cùng lúc, rõ ràng là có hơi khinh suất, bây giờ xui xẻo rồi chứ.”

“Nhưng cái ở hành tinh Linh Thú này chắc là phân thân nhỉ, nghe nói thực lực của phân thân chỉ bằng một phần của bản thể, không biết hắn có thể chặn nổi bầy tinh thú lợn kia không?”

Mọi người bàn tán xôn xao, ánh mắt đều không khỏi đặt trên màn chuyển tiếp tình hình thực tế của hành tinh Linh Thú, có người lo lắng, có người lại cười trên nỗi đau của người khác.

Trên hành tinh Linh Thú.

Vương Đằng đối mặt với tinh thú lợn chạy tới như điên ở xung quanh, mặc dù lúc ban đầu quả thật là bị làm giật mình, nhưng đó là vì hắn vừa mới bước vào, có chút chưa chuẩn bị tốt. Đợi hắn lấy lại tinh thần, những tinh thú lợn này hoàn toàn không có gì đáng sợ.

Hắn lặng lẽ đứng yên tại chỗ, sắc mặt vô cùng bình tĩnh, giống như không hề để tinh thú xung quanh vào trong mắt.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Mặt đất chấn động kịch liệt, tinh thú lợn càng ngày càng gần, trên mặt Vương Đằng đột nhiên hiện ra vẻ kỳ quái, trên người những tinh thú này vậy mà không có chút mùi hôi nào, ngược lại còn có một loại hương thơm kỳ lạ.

“Đây là lợn… gì?”

Một thắc mắc không khỏi leo lên trong lòng hắn.

Áu!

Nhưng những tinh thú lợn này không hề cho hắn thời gian suy ngẫm, một tinh thú đã nhào đến trước mặt, há miệng khổng lồ ra muốn cắn về phía Vương Đằng.

Vương Đằng lắc đầu, quyết định giải quyết những tinh thú này trước, rồi nghiên cứu tỉ mỉ sau.

Ngay sau đó, một tay của hắn giơ ra, ngón tay nhẹ nhàng chỉ về phía trước, nháy mắt chỉ lên trán của tinh thú lợn đang nhào tới trước mặt hắn kia.

Trong phút chốc, cơ thể của tinh thú lợn kia bỗng nhiên cứng đờ, cả cơ thể to lớn làm trái với quán tính dừng lại ở lưng chừng không, sau đó ngã mạnh trên mặt đất.

“Vãi, xảy ra chuyện gì vậy?” Rất nhiều người thấy cảnh này, hoàn toàn không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thế nhưng còn chưa đợi bọn họ tiếp tục kinh ngạc, một cảnh màn tiếp theo đã khiến bọn họ trợn to mắt.

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Từng ánh sáng vàng đột nhiên bắn ra từ trong người Vương Đằng, hình thành một cái lồng tròn màu vàng quanh phạm vi mười mét bên ngoài cơ thể hắn.

Từng tinh thú lợn kia vừa đụng vào đã hoàn toàn nhận hộp cơm, ngã xuống đất chết ngay tại chỗ rồi.

Chưa được một lát, ít nhất mấy chục tinh thú lợn đã chết dưới ánh sáng màu vàng kia, ngã ngổn ngang xung quanh hắn.

“Đây là… thủ đoạn của tinh thần niệm sư!”

Không ít người ở bên ngoài nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc há to miệng, hơi khó tưởng tượng nổi.

Vương Đằng này lại còn là tinh thần niệm sư!

Trên đài cao, ba nguyên lão Đan Trần đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc ở trong mắt của đối phương.

“Thằng nhóc giỏi lắm, lại còn là tinh thần niệm sư, chẳng trách không lo ngại gì như vậy.” Nguyên lão Tamberi lắc đầu, không khỏi kinh ngạc nói.

“Thằng nhóc này đúng là khiến chúng ta bất ngờ hết lần này tới lần khác.” Nguyên lão Bias rất cảm thán nói.

“Cũng không biết hắn tu luyện thế nào mà lại có nhiều thủ đoạn như vậy.” Nguyên lão Đan Trần vô cùng lấy làm lạ, cảm thấy bản thân cũng hơi nhìn không thấu thanh niên tóc đen trước mắt này.

“Có thủ đoạn của tinh thần niệm sư, ở hành tinh Linh Thú, hắn chỉ cần không đi trêu chọc những sự tồn tại khủng bố kia, sợ là không có uy hiếp gì rồi.” Nguyên lão Tamberi nói.

Hai nguyên lão khác gật đầu, rõ ràng là vô cùng tán thành.

Tinh thú nuôi trong hành tinh Linh Thú cơ bản đều là nguyên liệu nấu ăn, lực công kích thực ra cũng không quá mạnh. Nhưng cũng có một số tinh thú cảnh giới rất cao, nếu sự tồn tại cấp Tông sư gặp phải cũng sẽ có nguy hiểm nhất định.

Nhưng với thực lực Vương Đằng thể hiện ra hiện giờ, chỉ cần không tìm cái chết, thì vẫn có thể rút lui an toàn.

Đáng tiếc bọn họ không hề hiểu Vương Đằng…

“Không ngờ hắn còn là tinh thần niệm sư!”

Đám người Tang Tắc và Nhạc Bàn cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Tinh thần niệm sư vô cùng hiếm hoi, trong gia tộc hạch tâm bọn họ cũng không được mấy người, Vương Đằng này lại có thiên phú như vậy, quả thật khiến bọn họ cảm thấy bất ngờ.

Thiên phú như vậy, quả nhiên là huyết mạch tốt nhất…

Hai người trong lòng có ý nghĩ xấu xa, ánh mắt không ngừng lấp lánh, ai cũng không biết bọn họ đang nghĩ cái gì.

“Một tinh thần niệm sư, chẳng trách hắn có thể vượt qua tầng thứ bảy của tháp Huyễn Tâm, linh hồn của người này chắc chắn bẩm sinh đã vô cùng mạnh mẽ.” Phong Hóa cảm thán.

“Đúng vậy, tinh thần niệm sư là thiên phú bẩm sinh, chỉ có người thiên phú linh hồn mạnh mẽ mới có thể sinh ra niệm lực tinh thần.” Lúc này trên khuôn mặt quyến rũ kia của Ariela cũng không khỏi hiện ra vẻ nghiêm túc, gật đầu nói.

“Xem ra hắn sẽ là người cạnh tranh lớn nhất của gia tộc hạch tâm chúng ta rồi.” Tang Tắc nói.

Mọi người phút chốc đều lặng im.

“Thằng nhóc này!” Sắc mặt Thế Lũng cuối cùng đã bắt đầu có hơi khó coi, hắn giống như đã nhìn thấy kết cục thảm thương của Thế Kinh và Thế Đô rồi. Vương Đằng và bọn họ ở trong hành tinh Linh Thú cùng lúc, đúng là giống như nhốt một con mãnh hổ và hai hai con cừu con vào trong một lồng giam cùng lúc vậy, làm sao có thể khiến hắn yên tâm được.

Cùng lúc này, trong mắt Ma Lâu ở bên khác cuối cùng cũng hiện ra vẻ ngạc nhiên và hối hận.

Tinh thần niệm sư!

Mẹ nó sao lại là tinh thần niệm sư?

Hắn không nên nhận vụ làm ăn này, thêm tiền cũng không có tác dụng.

Hắn chưa từng có lúc nào hy vọng Ma Ngạn đừng gặp phải Vương Đằng như bây giờ.

Thật đấy, để bọn họ lướt qua nhau đi!

Đừng gặp nhau!

Thiên phú Độc đạo của Ma Ngạn có mạnh tới đâu, thì gặp phải một tinh thần niệm sư cũng không đủ để người ta giết.

Cho dù đối phương trúng độc, chắc cũng có thể giết chết một Độc sư vào giây phút cuối cùng.

Hết chương 3232.
Bình Luận (0)
Comment