Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3242 - Chương 3242. Các Hạng Nghề Phụ Tăng Lên! Bộc Lộ Tài Hoa Của Các Thiên Tài! Tìm Được! (3)

Chương 3242. Các hạng nghề phụ tăng lên! Bộc lộ tài hoa của các thiên tài! Tìm được! (3)
Chương 3242. Các hạng nghề phụ tăng lên! Bộc lộ tài hoa của các thiên tài! Tìm được! (3)

Cuối cùng tự nhiên là thuộc tính Độc sư và Y sư, hai loại thuộc tính này vốn là cấp Đại sư, bây giờ cũng đột phá đến cấp Tông sư.

Mặc dù chỉ là trình độ cấp Tông sư sơ giai, nhưng đối với Vương Đằng lại là một bước nhảy vọt lớn.

Những thiên tài nghề phụ khác ước chừng nghĩ không ra, một cấp Đại sư như hắn lại dám tới tham gia thi đấu tại hội giao lưu của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp.

Đây quả thực giống như trong một đám sói lẫn vào một con chó, hơn nữa loại chó này còn là... Husky!

Một lát sau, Vương Đằng ngồi trên tảng đá lớn từ từ mở mắt, nơi này là một ngọn núi trụi lủi, mà hắn đang ở giữa sườn núi tránh gió, xung quanh có không ít tảng đá lớn cản lại, bình thường sẽ không bị phát hiện.

“Ta tìm được không ít linh dược, trong đó còn có không ít linh dược hệ Độc, có thể dùng để luyện chế độc dược, nhưng dựa theo ghi chép trên đan phương, ta còn phải tìm được một loại dược liệu chính.” Trong lòng Vương Đằng yên lặng thầm nghĩ: “Ngoài ra, nhất định phải tìm một chút Vân Tiên nhũ nữa.”

“Còn lại sáu ngày, hẳn là đủ.”

“Nhưng đan phương phương diện độc dược ta còn chưa xác định, bây giờ chẳng qua là tìm vài độc dược dự bị, nếu có thể tìm được một phần đan phương cấp Thánh thì tốt rồi.”

“Nếu thật sự không được, ta chỉ có thể dựa vào những chiến kỹ loại độc lấy được ở hành tinh Hạt Vương lúc trước, điều chế những linh dược loại độc kia thành một loại độc dược loại hỗn hợp.”

“Lấy mức độ hiếm thấy và phức tạp của những độc dược đó, người khác chưa chắc có thể phá giải.”

“Nhưng đây dù sao cũng là lần đầu ta thử nghiệm, rất có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu không cần thiết, vẫn là không nên thử.”

Từng suy nghĩ hiện lên trong đầu Vương Đằng, lúc trước hắn ở hành tinh Hạt Vương lấy được không ít chiến kỹ loại độc, những chiến kỹ đó có thể phát huy ra thông qua hình thức nguyên lực, đồng thời cũng có thể dùng quy tắc giống nhau, lấy hình thức thuốc điều chế thành các vật kịch độc.

Thật ra đều giống nhau cả, bản thân linh dược là thể tập hợp của nguyên lực, Vương Đằng chỉ là đổi nguyên lực thành linh dược mà thôi.

Nhưng không đến cuối cùng hắn sẽ không đi thử nghiệm loại phương thức này, ở đây dù sao cũng là thi đấu, hơi sai lầm, nếu thua trận, vậy hố cha luôn.

Mà nếu hắn có thể lấy được một đan phương độc dược cấp Thánh, vậy là đủ để thắng tất cả mọi người.

Vương Đằng đột ngột đứng dậy, nhanh chóng chạy về nơi xa.

Dựa theo địa hình và hoàn cảnh của hành tinh Dược Viên để suy đoán, nơi đó vô cùng có khả năng tồn tại Vân Tiên nhũ.

Vương Đằng tăng tốc độ lên tới nhanh nhất, trong nửa giờ ngắn ngủi, hắn đã tới giữa một dãy núi kỳ lạ, từ trên cao nhìn xuống, những ngọn núi hoặc đơn độc, hoặc hai ba ngọn nối liền trên mặt đất, sắc xanh dạt dào thành từng mảng.

Những ngọn núi này nửa là rêu xanh và thực vật xanh bao trùm, nửa là nham thạch màu xám trắng trần trụi bên ngoài, giống như từng con lạc đà cõng rùa lớn thực vật.

Mà trên mặt đất cũng là một mảng xanh biếc, có rất nhiều thảm thực vật che phủ.

Ngoài ra ở giữa dãy núi cũng có từng dòng sông uốn lượn chảy qua, chảy về phương xa.

“Hẳn là chỗ này!” Vương Đằng lập tức mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, nhìn ra xung quanh, hắn vừa tiến lên, vừa quan sát bốn phía.

Không đến một lát sau, hắn vậy mà phát hiện mấy bóng người, bất ngờ đúng là các thiên tài nghề phụ dự thi.

Nhìn từ huy chương trên ngực bọn họ, có người là Dược sư, có người là Luyện đan sư, cũng có người là Độc sư.

Những người khác nhìn thấy Độc sư, đều sẽ tránh ra xa, không muốn tới gần, giống như sợ bị đối phương hạ độc thủ.

Ánh mắt Vương Đằng đột nhiên sáng lên, nơi này không tệ, không nghĩ tới lại có thể hấp dẫn nhiều thiên tài nghề phụ đến đây như vậy.

Hắn nghĩ ngợi, cũng không vội đi tìm bảo vật, mà đáp xuống trên một ngọn núi, quan sát những chuyên gia nghề phụ kia.

Những thiên tài nghề phụ đó mặc dù không luyện chế đan dược hoặc thuốc, độc vật vân vân, nhưng đang trong quá trình tìm kiếm nguyên liệu, đều có một vài bong bóng thuộc tính rơi ra ngoài.

Vương Đằng cười hì hì trong lòng, niệm lực tinh thần cuốn ra, lặng yên quét qua bọn họ.

‘Độc thuật x 150’

‘Độc thuật x 120’

‘Độc thuật x 160’

...

‘Y thuật x 100’

‘Y thuật x 180’

‘Y thuật x 150’

...

‘Thuật luyện đan x 120’

‘Thuật luyện đan x 80’

...

Từng bong bóng thuộc tính tụ hợp vào trong đầu Vương Đằng, hóa thành ba loại cảm ngộ không giống nhau, tăng lên trình độ ba đạo của Vương Đằng.

Những thuộc tính này thật ra phần lớn đều là tri thức liên quan tới đủ loại linh dược, nhưng cũng xem như là một phần độc thuật, y thuật, thậm chí thuật luyện đan.

Chẳng qua bọn họ đều là thiên tài nghề phụ, trong lĩnh vực của riêng mình đều có trình độ người khác không cách nào bằng được, cho nên thuộc tính bọn họ rơi xuống tự nhiên đều có trợ giúp không nhỏ đối với Vương Đằng.

Nhưng Vương Đằng vẫn chưa vừa lòng với những thứ này.

“Như này không được, hiệu suất có hơi quá thấp, hơn nữa giá trị những thuộc tính này đều thiếu một chút cảm ngộ nòng cốt.” Ánh mắt Vương Đằng lấp lóe, sờ cằm âm thầm suy nghĩ.

Ngay sau đó, hắn đứng dậy từ trên mặt đất, trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.

“Xong đời! Xong đời! Mấy thiên tài nghề phụ kia sắp gặp tai ương rồi!”

“Vương Đằng lại muốn hạ độc thủ!”

“Mấy ngày nay, thiên tài nghề phụ bị hắn hạ độc thủ còn ít sao?”

“Nhưng có vài chuyện hắn làm cũng coi như thẳng thắn vô tư, ít nhất không loại những thiên tài nghề phụ kia khỏi trận đấu, chỉ đánh cho bọn họ bất tỉnh mà thôi, nửa giờ là có thể tỉnh lại, cũng không ảnh hưởng đến trận đấu kế tiếp.”

“Ừm, chỉ là ra tay hơi có hơi độc, ước chừng sẽ để lại cho những thiên tài nghề phụ đó bóng ma tâm lý không thể xóa nhòa.”

“Không phải Vương Đằng đã nói rồi sao, đây là giúp những thiên tài đó tài bộc lộ tài hoa trên hội giao lưu thôi.”

“Đệt cmn chứ bộc lộ tài hoa, tin hắn mới có quỷ.”

“...”

...

Hết chương 3242.
Bình Luận (0)
Comment