Người nhìn thấy dáng vẻ lén lút của Vương Đằng, lập tức biết hắn muốn làm gì.
Bởi vì những ngày này Vương Đằng đã đánh bất tỉnh rất nhiều thiên tài, cũng là dùng cục gạch có thể phóng điện kia, trực tiếp đập vào đầu, đập cho những thiên tài nghề phụ đó bầm dập mặt mũi, cục u đầu đầy, còn lấy danh nghĩa mỹ miều là... Bộc lộ tài hoa.
Phì, không biết xấu hổ!
Quan trọng nhất là, bất kể là thiên tài ở hành tinh Dược Viên, hay là ở Khoáng tinh, hành tinh Linh Thú, tất cả đều gặp tai ương, không một ai may mắn thoát khỏi.
Đây quả thực là một trận tai nạn!
Nếu đổi thành người khác, cho dù xuống tay ác một chút, cũng chỉ là thiên tài trên một tinh cầu gặp xui xẻo, bây giờ ngược lại hay rồi, đụng phải tên biến thái như Vương Đằng, tất cả thiên tài trên ba tinh cầu đều được đón tiếp, có thể nói là... mưa móc cùng dính!
Nhưng không biết tại sao, mặc dù trong lòng đều hung hăng khinh bỉ Vương Đằng, nhưng sự chú ý của bọn họ đối với Vương Đằng vẫn cao không giảm, thậm chí sắp vượt xa những thiên tài khác.
Cho dù là thiên tài của các gia tộc trung tâm như Đan Nguyên của Đan gia, Nhạc Yên của Nhạc gia, Phong Lưu của Phong gia, Yến Đồ của Yến gia, vân vân, đều không thể so sánh với Vương Đằng.
Duy nhất có thể so sánh với Vương Đằng, chỉ có mấy người áo đen giết chóc trắng trợn trên ba tinh cầu.
Không sai, mấy người!
Hơn nữa còn là đồng thời xuất hiện trên ba tinh cầu, không đơn giản chỉ xuất hiện trên hành tinh Dược Viên.
Qua lâu như vậy, những người áo đen đã sớm bị mọi người biết, mà phương thức bọn họ nổi danh chính là thủ đoạn tàn nhẫn, gần như tất cả thiên tài nghề phụ đụng phải bọn họ đều đã chết.
Đồng thời mỗi người đều chết cực kỳ thê thảm.
Nhưng bọn họ cũng không làm trái quy tắc chỗ nào, giống như những người khác, bọn họ đều đang tìm kiếm đủ loại nguyên liệu, chuẩn bị cho trận đấu cuối cùng.
Chẳng qua là có vài thiên tài nghề phụ xui xẻo gặp phải bọn họ, bị bọn họ vô tình chém chết.
Thoạt nhìn chính là như vậy, không dị thường chút nào.
Dị thường duy nhất chính là bọn họ đều mặc áo đen, ra tay đều tàn nhẫn như thế, thoạt nhìn quả thực hơi quỷ dị.
Rất nhiều người đều đang suy đoán thân phận của bọn họ, nhưng đến nay vẫn không biết gì.
Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Vương Đằng, so sánh với người áo đen, bọn họ hiển nhiên càng thích xem bên Vương Đằng, dù sao không nặng nề như vậy, thậm chí mang theo một chút xíu sung sướng.
Cho dù nói như vậy, nhưng đối với những thiên tài nghề phụ khác , có chút không phúc hậu.
Trong màn sáng, Vương Đằng đang lẳng lặng tiếp cận một Luyện đan sư.
Luyện đan sư đó là một cô gái, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp, đang lặng lẽ trốn sau một tảng đá lớn, dòm ngó một con tinh thú phía trước.
Nói chính xác hơn, hẳn là đang dòm ngó một cây linh hoa bên cạnh tinh thú đó.
Nhưng nàng không phát hiện, sau lưng nàng cách đó không xa, một bóng người đang lặng lẽ tới gần.
“Khặc khặc khặc... Đây là bọ ngựa bắt ve chim sẻ nấp sau sao!”
“Một cô gái thật thê thảm, ta đã có thể tiên đoán được kết cục của nàng.”
“Rõ ràng một chị gái nhỏ xinh đẹp, lẽ nào Vương Đằng thật sự có thể ra tay tàn nhẫn sao?”
“Ha ha, ngươi quá ngây thơ rồi, đây chính là một người tàn nhẫn đó.”
“Chị gái nhỏ rơi vào trong tay Vương Đằng còn ít sao?”
“Không tốt, ta thế mà có chút hưng phấn lên rồi.”
“Ngươi không thích hợp.”
...
Không ít người thấy cảnh này, vậy mà cảm thấy hơi có chút kích thích, thử ngẫm lại xem, một nữ Luyện đan sư xinh đẹp ngồi xổm phía trước, một bóng đen lặng yên tới gần, chuẩn bị làm chuyện xấu...
Không được! Không thể tiếp tục tiếp tục nghĩ.
Càng nghĩ càng hưng phấn.
Rất nhiều người vội vàng lắc đầu, bọn họ cảm thấy mình không phải biến thái, cũng là do Vương Đằng mang trật.
...
“Chính lúc này!”
Trong hành tinh Dược Viên, mắt nữ Luyện đan sư sáng lên, đột ngột phát động công kích.
Vút!
Một bóng kiếm từ trong tay nàng bỗng nhiên đâm ra, trực tiếp đâm về phía đầu của tinh thú kia.
Xoẹt!
Một tiếng vang xoẹt truyền ra, tinh thú còn không kịp phát ra tiếng kêu thảm đã bị mất mạng tại chỗ, trực tiếp bị giết chết.
Mọi người thấy cảnh này, cũng hơi kinh ngạc.
Ngay cả Vương Đằng, trong mắt cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Nữ Luyện đan sư này cũng ra gì đấy.
Ra tay một phen, có thể nói là nhanh! Chính xác! Tàn nhẫn!
So với nghề phụ người khác , có thể xem như là cực kỳ không tệ, rất nhiều võ giả thuần đều không nhất định có thể vượt qua nàng.
“Hì hì, bé cưng ơi, đóa hoa nhỏ này là của ta rồi.”
Lúc này, một tiếng cười khẽ từ trong miệng nữ Luyện đan sư truyền ra, mang theo một tia ý mừng.
Mọi người: “...”
Tập thể mặc niệm ba giây!
Rất nhiều người đã không nỡ nhìn thẳng.
Khóe miệng Vương Đằng hiện lên đường cong, cả người biến mất ngay tại chỗ.
Ngay sau đó, hắn lặng yên xuất hiện sau lưng nữ Luyện đan sư, gạch Phiên Lôi trong tay đã giơ cao lên trên không trung, nhẹ nhàng đập xuống.
Con gái đáng yêu như thế, vẫn là nhẹ một chút.
Bốp!
Lốp bốp!
Một tiếng vang trầm kèm theo tiếng sét đánh đột ngột vang lên.
Vẻ mặt nữ Luyện đan sư tràn đầy ngây ngốc và ngạc nhiên, sau đó thân thể không chịu khống chế co quắp lại, giống như đang nhảy múa.
Vẫn là một màn múa tràn ngập ma tính.
Bốp bốp bốp...
Lốp bốp!
Một trận thao tác mãnh liệt như hổ, một mỹ nữ biến thành đầu heo.
Vương Đằng nhặt bong bóng thuộc tính, thuận tiện lấy đi cây linh hoa kia, sau đó che danh giấu tính, biến mất không thấy bóng dáng.
Mọi người: “...”
Tiếp đó, mấy thiên tài nghề phụ gần đó cũng lục tục bị hạ độc thủ, kết cục đều giống nhau như đúc, nằm úp sấp trên mặt đất, bộc lộ tài hoa, cơ thể hơi co rúm lại.
Nửa giờ sau, từng tiếng gào thét thê lương vang lên bốn phía.
“Ai?”
“Là ai?”
“Tên khốn kiếp nào đánh ta? Đi ra đây cho ta!”
“Khốn nạn, ra tay độc quá hu hu hu...”
Từng âm thanh quanh quẩn giữa dãy núi, kinh động đến không ít tinh thú, phát ra từng trận tiếng gầm gừ, bọn chúng còn tưởng rằng có kẻ địch chuẩn bị xâm lấn chứ.