Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3244 - Chương 3244. Các Hạng Nghề Phụ Tăng Lên! Bộc Lộ Tài Hoa Của Các Thiên Tài! Tìm Được! (5)

Chương 3244. Các hạng nghề phụ tăng lên! Bộc lộ tài hoa của các thiên tài! Tìm được! (5)
Chương 3244. Các hạng nghề phụ tăng lên! Bộc lộ tài hoa của các thiên tài! Tìm được! (5)

“Quá thảm!” Mọi người phát ra tiếng cảm thán, vô cùng đồng tình đối với chuyện những người này gặp phải.

Chỉ là nếu cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, trên mặt những người này không hiểu sao mang theo một tia ửng hồng, giống như mới trải qua chuyện gì đó kích thích.

Trong một hang động u ám, Vương Đằng đột nhiên dừng bước, đưa tay đặt lên tai, nghiêng tai lắng nghe: “Hình như ta nghe thấy có người đang mắng ta?”

“...” Viên Cổn Cổn cạn lời nói: “Tự tin lên, thu hồi hai chữ hình như này lại.”

“Ặc... Lời này nói ra, giống như ta là một người xấu tội ác tày trời gì ấy.” Vương Đằng ngượng ngùng nói.

“Chính ngươi làm chuyện gì, trong lòng không tự hiểu lấy sao?” Viên Cổn Cổn cười ha ha nói.

“Ngươi biết cái gì, ta làm thế này là để bọn họ tự mình cảm nhận được sự hiểm ác đáng sợ của tu hành, sau này mới có thể càng thêm cẩn thận, miễn cho bị người khác tổn hại tính mạng.” Vương Đằng nghiêm trang nói.

“... Đen đều có thể bị ngươi nói thành trắng.” Viên Cổn Cổn trợn trắng mắt, lười tiếp tục thảo luận chuyện này, dù sao đức hạnh của tên Vương Đằng này ước chừng đã không đổi được, nó nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, lập tức dời đi chủ đề, hỏi: “Ngươi xác định nơi này có Vân Tiên nhũ sao?”

“Không xác định, xem thử đã, nếu không có thì thôi, dù sao ta đã cố hết sức.” Vương Đằng không để ý nói.

Viên Cổn Cổn khẽ gật đầu.

Vương Đằng không lên tiếng nữa, sử dụng ‘lực Âm Ảnh’, dung nhập bản thân vào trong bóng râm xung quanh, từ sau khi có được ‘lực Âm Ảnh’, hắn càng thích sử dụng ‘lực Âm Ảnh’ này, mà bí thuật Tiềm Ảnh, không đến lúc cần thiết, hắn sẽ không sử dụng.

Hơn nữa lúc này đang ở trong tiếp sóng, sao hắn có thể sử dụng nguyên lực Hắc Ám được.

Nói thật, ‘lực Âm Ảnh’ này có thể làm hắn dung nhập vào trong bóng râm, hiệu quả có đôi khi còn tốt hơn bí thuật Tiềm Ảnh không ít.

Cộng thêm bây giờ Vương Đằng còn nắm giữ ‘Ám Ảnh công’ của Ám Ảnh bảo, bản thân không lúc nào không hấp thu lực lượng xung quanh, để cho hơi thở của mình và trời đất hòa thành một thể, phối hợp với ‘lực Âm Ảnh’, quả thực không chê vào đâu được.

Ngay cả bản thân Vương Đằng cũng không nghĩ tới, ‘lực Âm Ảnh’ phối hợp với ‘Ám Ảnh công’, sử dụng ra thế mà thần diệu như thế.

Lấy thủ đoạn ẩn nấp như vậy của hắn, cho dù là võ giả cấp Giới Chủ, e rằng cũng rất khó phát hiện tồn tại của hắn.

Lúc này Vương Đằng giống như hoàn toàn biến mất trong hang động này, hòa thành một thể với bóng tối, đồng thời ngay cả tiếng bước chân cũng biến mất, không hề nghe ra tiếng vang nào.

“Ấy, biến mất rồi!”

Mọi người vô cùng giật mình, hiển nhiên không nghĩ tới Vương Đằng thế mà có được thủ đoạn ẩn nấp như vậy.

“Phương pháp ẩn nấp thật huyền diệu.”

Mấy người nguyên lão Đan Trần nhìn Vương Đằng biến mất trong màn sáng, lông mày cũng hơi cau lại, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Tên nhóc này đập nhiều chuyên gia nghề phụ thiên tài như vậy, ngoài mấy lần chính hắn chủ động lộ diện ra, tất cả những người khác cũng không phát hiện tồn tại của hắn, thủ đoạn như vậy nhất định là có phương pháp ẩn nấp cực kỳ huyền diệu, nếu không thì làm sao có thể làm được.” Nguyên lão Bias dường như đã sớm đoán được, hờ hững nói.

Hai người nguyên lão Đan Trần và nguyên lão Tamberi hơi sững sờ, ngay sau đó phản ứng lại, như có điều suy nghĩ khẽ gật đầu.

...

Hang động trước mắt rất sâu, Vương Đằng không thể không tăng nhanh tốc độ, nhưng đi ước chừng mấy phút mới đến bên trong.

Một động đá to lớn xuất hiện trong mắt Vương Đằng, âm thanh tí tách từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Động đá này cực kỳ kỳ lạ, xung quanh có từng cây cột đá từ đỉnh rủ ngược xuống, mà trên mặt đất cũng có được không ít cột đá dâng lên, cả hai giống như ăn ý với nhau, nhưng lại không có tương liên.

Vương Đằng mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, thấy được mấy quả cầu sáng khá loá mắt.

“Tìm được!”

Trong mắt hắn không khỏi lộ vẻ vui mừng, lúc này mò về hướng đó, vô cùng cẩn thận dè dặt.

Không cẩn thận không được, phía trước chẳng những có ánh sáng của bảo vật, còn có một luồng ánh sáng của tinh thú cực kỳ loá mắt.

Ánh sáng tinh thú phát ra và ánh sáng bảo vật phát ra không giống nhau, cái trước ngoài ánh sáng nguyên lực nồng đậm ra, còn có ánh sáng sinh mệnh, ánh sáng linh hồn, tương đối phức tạp, mà ánh sáng của bảo vật tương đối đơn thuần hơn nhiều, thoạt nhìn giống như một thể tập hợp của nguyên lực.

Đương nhiên, đây chỉ là vài so sánh khác biệt rõ ràng, còn có những khác biệt càng nhỏ hơn, càng thêm huyền diệu hơn, không phải thứ dùng ngôn ngữ là có thể hình dung rõ ràng được.

“Có phải Vương Đằng tìm được cái gì rồi không?”

Người bên ngoài mặc dù không nhìn thấy bóng dáng Vương Đằng, nhưng lại ít nhiều biết được động tĩnh của hắn, lúc này cũng là tò mò không thôi, thậm chí trong lòng mơ hồ có chút mong đợi.

Mấy ngày này, Vương Đằng đã tìm được không ít linh vật kỳ lạ, làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, lúc này nhìn thấy dáng vẻ càng cẩn thận hơn trước đó của hắn, tự nhiên đều rất muốn xem xem hắn còn có thể tìm được kỳ vật gì.

Vô hình trung, thi đấu trong hội giao lưu này đều sắp biến thành một tiết mục tầm bảo.

Mấy người nguyên lão Đan Trần nhìn thấy tình hình này, đều có chút dở khóc dở cười.

Nhưng không thể không thừa nhận, bọn họ cũng hơi tò mò động tĩnh của Vương Đằng, đều muốn biết hắn sẽ tìm được thứ gì?

Chỉ chốc lát sau, Vương Đằng đột nhiên ngừng lại, nhìn về phía trước.

Chỉ thấy giữa một vùng trụ đá, có một đồ vật tương tự như bệ đá, giống như được bệ đá xung quanh bảo vệ.

Trên đỉnh đầu, một cây trụ đá bén nhọn rủ ngược xuống, trên lớn dưới nhỏ, lộ ra màu tuyết trắng, không giống như cột đá khác xung quanh.

Cùng lúc đó, một quả cầu ánh sáng màu trắng như có như không chớp nháy trên trên bệ đá, đầy tiết tấu như tim đập.

Ánh sáng nhỏ màu trắng đó thần thánh mà nhẹ nhàng, giống như nắng sớm chiếu xuống, làm cho tâm trạng người khác yên tĩnh lại, bất kể trong lòng nóng nảy thế nào, lúc nhìn thấy ánh sáng này, đều sẽ không nhịn được bình tĩnh trở lại.

“Đây là... linh vật hệ Quang Minh!”

Hết chương 3244.
Bình Luận (0)
Comment