Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3252 - Chương 3252. Kỹ Năng Thiên Phú Phân Liệt! Giao Dịch Với Sên Hi Quang! (2)

Chương 3252. Kỹ năng thiên phú phân liệt! Giao dịch với sên Hi Quang! (2)
Chương 3252. Kỹ năng thiên phú phân liệt! Giao dịch với sên Hi Quang! (2)

Nhưng con sên Hi Quang kia vẫn chưa chịu buông tha, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng cực kỳ chấn động.

Từng tia sáng hội tụ lại từ bốn phương tám hướng, sau đó ngưng tụ ra thân hình của sên Hi Quang, hơn nữa lúc này còn khổng lồ hơn hẳn trước đó.

Vèo!

Trong nháy mắt ấy, nó hóa thành một vệt sangs và đuổi theo hướng Vương Đằng.

Hơn nữa, trên đường bay còn có từng tia sáng bay vút từ đằng xa đến, chui vào trong cơ thể của sên Hi Quang khiến thân thể nó không ngừng bành trướng, dần có xu hướng che trời lấp đất, giống như cơn sóng thần đang càn quét về phía trước, khí thế đó làm người ta sợ hãi đến cực hạn.

“Đậu má!”

Người xem trận đấu bên ngoài thấy cảnh tượng ấy thì đều trợn tròn hai mắt, mồm há hốc.

Tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh khủng khiếp đến thế ư?

Họ vốn nghĩ đây chẳng qua là một con tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh, nhưng hôm nay chứng kiến cảnh tượng bùng nổ của con sên Hi Quang thì nhóm cường giả cấp Giới Chủ, hay thậm chí cả tồn tại cấp Bất Hủ cũng đều phủ nhận suy nghĩ trước đó.

Thế quái nào là tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh được? Cho rằng họ mù à.

Chỉ là trong lòng họ đều đầy ắp nghi vấn, tại sao con tinh thú hệ Quang Minh này đột nhiên trở nên khủng bố như vậy?

Trước kia, dựa theo hơi thở thì hình như đúng là cấp Hoàng tuyệt định, nhưng không đáng sợ như vậy.

“Sên Hi Quang!”

Trên đài, nguyên lão Đan Trần đứng bật lên, ánh mắt lộ vẻ khó tin, nhìn về hình ảnh trong màn sáng.

Vị tồn tại cấp nguyên lão vốn dĩ vô cùng bình tĩnh từ đầu, nhưng lúc này trên mặt đã để lộ ra một tia kinh ngạc và bàng hoàng.

Hắn hoàn toàn không tin vào hình ảnh mà mình nhìn thấy, nét mặt kia như thể gặp phải thứ gì đó khiến hắn gần như không tin nổi vậy.

“Sên Hi Quang!?” Hai nguyên lão Tamberi và nguyên lão Bias bên cạnh hiển nhiên cũng không nhận ra loại tinh thú này, nhìn thấy dáng vẻ của nguyên lão Đan Trần mới không khỏi sửng sốt, hỏi: “Đan Trần, đây là tinh thú gì vậy?”

“Cự thú Tinh Không!” Yết hầu nguyên lão Đan Trần giần giật rồi mới thốt lên bốn chữ cùng nét mặt nghiêm túc.

“Cái gì?!” Hai vị nguyên lão cùng đứng bật dậy, ánh mắt cùng mang theo vẻ kinh ngạc đến cực hạn mà nhìn về màn sáng trên không trung.

Hay nói chính xác hơn thì là con tinh thú khủng khiếp bên trong màn sáng kia.

“Ngươi không đùa đấy chứ? Làm sao hành tinh Dược Viên có thể xuất hiện cự thú Tinh Không được?” Nguyên lão Bias cau mày hỏi.

“Không sai được, từ những đặc trưng này, đó chính là cự thú Tinh Không - sên Hi Quang!” Nguyên lão Đan Trần nghiêm túc gật đầu nói.

“Thế vì sao nó lại tiến vào hành tinh Dược Viên? Điều này quá phi khoa học, một con cự thú Tinh Không muốn tiến vào Hư Không Giới Tử đại trận của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp chúng ta, không thể không bị phát hiện được.” Nguyên lão Tamberi hỏi.

“Đừng nói là cự thú Tinh Không, cho dù là một con muỗi bay vào cũng không thể không bị phát hiện.” Nguyên lão Bias nói.

“Ta làm sao biết được.” Nguyên lão Đan Trần cười khổ nói: “Nhưng con tinh thú này chắc chắn là cự thú Tinh Không sên Hi Quang, không nhầm được.”

“Bằng không thử hỏi nguyên lão Lao Đà quản lý hành tinh Dược Viên xem?” Nguyên lão Bias đề nghị.

“Ừ.” Nguyên lão Đan Trần gật đầu, lập tức mở đồng hồ trí năng ra, liên hệ với vị nguyên lão Lao Đà kia.

“Thằng bé kia thì sao?” Nguyên lão Tamberi hỏi.

“Yên tâm, tạm thời không chết được.” Nguyên lão Bias liếc nhìn tình hình bên trong màn sáng, cười khẽ nói.

Cái đứa tạm thời chưa chết được trong miệng nguyên lão Bias lúc này đang chạy như ma đuổi.

Đằng sau hắn, sên Hi Quang đã đuổi sát đít.

Vương Đằng trông dáng vẻ sên Hi Quang lúc này mà không còn mảy may suy nghĩ nhổ lông cừu nào nữa, bỏ chạy vẫn quan trọng hơn.

Cự thú Tinh Không!

Là cự thú Tinh Không đó!

Loại uy thế thấp thoáng tỏa ra này đáng sợ thật.

“Chết tiệt!” Vương Đằng không nhịn được chửi thề một câu, hắn không ngờ sên Hi Quang lại khó đối phó như vậy, vất vả trốn thoát, kết quả đối phương lập tức đuổi theo còn gì.

Đây là nhất quyết không chịu nhả đây mà!

Trong lòng Vương Đằng cảm thấy bất đắc dĩ, tuy rằng đã sớm biết như vậy nhưng hắn vẫn muốn thử một lần, song đến lúc nhận ra sên Hi Quang khó nhằn thì vẫn không nén nổi cảm giác bất lực.

Rít!

Sên Hi Quang nhìn thấy Vương Đằng, trong mồm nó phát ra tiếng thét phẫn nộ, sau đó bắn ra từng tia sáng về phía hắn, gần như bao trùm toàn bộ không trung, hệt như một cơn mưa tầm tã.

“Không Thiểm!” Sắc mặt Vương Đằng nghiêm trọng, lập tức vận dụng Không Thiểm, biến mất tại chỗ.

Đối mặt với Hi Quang Lưu Thỉ dày đặc không kẽ hở, hắn không có biện pháp nào tốt hơn, cho dù dùng Độn Quang cũng chưa chắc đã tránh thoát được, chỉ đành sử dụng Không Thiểm.

Ngay sau đó, hắn xuất hiện cách đó mấy ngàn mét, lần này hắn gia tăng khoảng cách dịch chuyển, hy vọng có thể nhân cơ hội này để tránh thoát khỏi sên Hi Quang phía sau.

Rít!

Nhưng đúng lúc này, đồng tử trong mắt hắn chợt co rúm lại.

Chỉ thấy hai bên trái phải phía trước lại xuất hiện hai luồng ánh sáng phóng tới, rõ ràng là hai con sên Hi Quang.

“Móa!” Vương Đằng xổ một câu chửi thề.

Đó là thể phân tách của sên Hi Quang!

Sáng sớm nay hắn đã đoán được sên Hi Quang trông coi Vân Tiên nhũ không phải bản thể duy nhất, giờ quả nhiên linh nghiệm.

Một con, hai con thêm con đằng sau kia là đủ ba con, tạo thành thế tam giác, bao vây Vương Đằng.

Vương Đằng lúc này giống y như cá trong chậu, không chỗ thoát thân.

Hắn đã cảm giác không gian xung quanh xuất hiện trạng thái ngưng kết, sên Hi Quang đúng là tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh, hoàn toàn có thể phong tỏa không gian xung quanh.

“Phiền phức rồi đây!” Cơ mặt Vương Đằng giần giật, đứng luôn tại chỗ, không xông về phía trước nữa.

Vô ích!

Trong một khoảng thời gian ngắn, chỉ e hắn khó mà phá vỡ được phong tỏa không gian của sên Hi Quang.

Trí tuệ của nó không khác gì con người, trong cuộc truy đuổi vừa rồi, không chỉ Vương Đằng nắm giữ được một số ít kỹ năng của nó, mà bản thân nó cũng nắm được một số chiêu trò của Vương Đằng.

Rít!

Hết chương 3252.
Bình Luận (0)
Comment