Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3253 - Chương 3253. Kỹ Năng Thiên Phú Phân Liệt! Giao Dịch Với Sên Hi Quang! (3)

Chương 3253. Kỹ năng thiên phú phân liệt! Giao dịch với sên Hi Quang! (3)
Chương 3253. Kỹ năng thiên phú phân liệt! Giao dịch với sên Hi Quang! (3)

Trong âm thanh của sên Hi Quang dường như lẫn theo một chút đắc ý, nó bao vây Vương Đằng, tốc độ cực nhanh, gần như không cho hắn có thời gian phản ứng.

Hơn nữa, trong lúc nó quây lại đây, bốn phương tám hướng còn có hào quang hội tụ lại, dung nhập vào trong cơ thể ba con sên Hi Quang, khiến cơ thể nó phình trướng lên, che trời lấp đất, cuối cùng hòa thành một thể, biến thành một cái lồng khổng lồ chụp lên Vương Đằng.

Vương Đằng ngẩng đầu nhìn, ánh sáng trên đầu hắn đã bị ngăn trở, chỉ còn ánh sáng trắng tỏa ra từ người con sên Hi Quang.

Tuy không chói mắt, nhưng cả bốn phía đều mang một màu trắng toát thì cũng làm mắt hắn có chút khó chịu.

Giống như một người bình thường đứng trong vùng đất phủ đầy tuyết trắng, nếu nhìn lâu, ánh mắt sẽ cực kỳ khó chịu, thậm chí xuất hiện một triệu chứng đặc biệt.

Cùng lúc đó, người bên ngoài lại mất bóng dáng của Vương Đằng lần nữa.

Bên trên ghế của đế quốc Đại Càn, tông sư Hoa Viễn không nhịn được siết chặt tay, mặt mày nghiêm túc đứng lên, thầm cảm thấy lo lắng cho Vương Đằng.

“Con tinh thú này mạnh quá!” Giọng nói nghiêm trọng của Bình Thiên Vương chậm rãi vang lên.

Ngay cả hắn cũng không ngờ, bên trong tinh cầu chuyên gieo trồng linh dược của liên minh Phó Chức Nghiệp này lại xuất hiện một con tinh thú khủng bố đến vậy.

Thế mà còn bị người của đế quốc họ dụ ra, hắn cảm thấy đế quốc Đại Càn sắp nổi tiếng đến nơi rồi.

Bất kể Vương Đằng kia có sống sót hay không.

Song, hắn vẫn hy vọng rằng đối phương có thể sống sót, hắn buộc phải thừa nhận rằng, bất kể là thiên phú võ đạo hay thiên phú nghề phụ thì Vương Đằng này đều rất mạnh, đáng giá lôi kéo.

Một thiên tài như thế, nếu chết thì sẽ là tổn thất rất lớn đối với đế quốc Đại Càn bọn họ.

“Cái tên kia không an ổn một chút được à? Sao cứ phải gây ra chuyện chấn động như vậy.” Tông sư Alfred không nhịn được mắng mỏ một câu.

“...” Mấy vị tông sư xung quanh có chút câm nín.

Đám người Giới Chủ Nộ Viêm, Giới Chủ Hỏa Tước của gia tộc Pylax cũng liếc nhìn nhau, khóe môi không khỏi giương lên cụ cười lạnh.

Thằng ranh kia chết là tốt nhất!

Như thế đỡ bao nhiêu rắc rối cho bọn họ.

Về phần thiên tài hay không thiên tài, đã là kẻ thù của gia tộc Pylax họ thì đều phải chết.

Trên đài.

“Đan Trần, liên lạc được chưa?” Nguyên lão Tamberi nhíu mày hỏi: “Nếu không nhanh lên là đứa bé kia sẽ bị sên Hi Quang nuốt chửng mất.”

“Khụ khụ, không biết nguyên lão Lao Đà đang làm gì mà không kết nối được.” Nguyên lão Đan Trần xấu hổ nói.

“Vậy để cấp Bất Hủ của tổng bộ ra tay đi, đứa bé này có thiên phú không tồi, không thể hắn rơi vào tay sên Hi Quang được, con cự thú Tinh Không này đã vượt qua phạm vi ứng phó của họ, cho dù nhúng tay cũng không tính là trái quy định.” Nguyên lão Bias nói.

Nguyên lão Đan Trần gật đầu, lập tức phát ra mấy mệnh lệnh qua đồng hồ trí năng.

Trên hành tinh Dược Viên.

Hành động của sên Hi Quang vẫn thu hút một lượng lớn người dự thi, một loạt ánh mắt hoảng hốt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

“Có chuyện gì vậy?”

“Cái kia là cái gì vậy?”

“Uy thế đáng sợ quá, té thôi! Té mau, tránh xa một chút, chớ để bị vạ lây!”

“Không biết là ai chọc vào thứ đáng sợ ấy, thật là xui xẻo.”

“Còn gì nữa, gặp phải loại tồn tại này thì chỉ có chết.”

Một loạt nghi vấn hiện lên trong lòng những thiên tài nghề phụ, nhưng họ cũng nghĩ quá nhiều mà lập tức bay ra xa, không ai dám nán lại ở gần đó.

Song bay được một quãng rồi thì họ không vội vã rời đi mà vẫn đứng ngóng từ xa, ai cũng nhìn xem rốt cuộc là tinh thú gì vậy?

Thậm chí có người còn muốn xem có gì ngon nghẻ để nhặt không?

Mà lúc này, Vương Đằng đang hoàn toàn rơi vào tình thế khốn khổ, bốn phương tám hướng xung quanh hắn đều bị sên Hi Quang bao vây chặt cứng.

Hơn nữa, cơ thể của sên Hi Quang còn từ từ co cụm vào trong nữa, một chất lỏng nhớp nháp tiết ra từ bên trong cơ thể nó, tỏa ra hào quang màu trắng nhàn nhạt, không biết đó là gì?

Tách!

Một giọt chất lỏng nhớp nháp to bằng cả cái đầu người đột nhiên rơi xuống, Vương Đằng dịch sang bên trái nửa bước, hoàn hảo tránh được chất dịch sền sệt kia, khiến nó rơi lên thân của sên Hi Quang ở bên dưới, bắn tung ra.

Nhưng lúc này Vương Đằng đang lơ lửng giữa không trung nên không bị giọt chất lỏng ấy bắn vào người.

Điều duy nhất làm hắn bất an là chất lỏng nhớp nháp này ngày một nhiều, bên dưới rõ ràng đã tụ thành một cái hồ nho nhỏ.

Mà mực nước của hồ kia đang từ từ dâng cao, một nửa là vì cơ thể sên Hi Quang không ngừng co cụm lại, một nửa là vì chất lỏng nhầy nhụa kia tiết ra ngày càng nhiều.

“Rốt cuộc là cái gì thế nhỉ?” Vương Đằng nhíu mày, cho dù lục trong ký ức của Hư Vô Thôn Thú cũng không có miêu tả gì về chất lỏng nhầy nhụa này.

Nghĩ một hồi, hắn bèn lấy một viên nguyên thạch và ném về phía chất lỏng sền sệt bên dưới.

Xèo!

Viên nguyên thạch vừa chạm vào chất lỏng nhớp nháp thì một luồng ánh sáng đã lóe lên, viên nguyên thạch bị nuốt chửng trong nháy mắt rồi biến mất trước mắt Vương Đằng bằng một tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

“Shh!” Vương Đằng hít một hơi lạnh, nội tâm kinh hãi.

Tiên sư, chất lỏng nhầy nhụa này kinh khủng vậy, nếu như là võ giả cấp Vũ Trụ rơi xuống thì chỉ e rằng sẽ bị nuốt chửng chỉ trong vài giây.

Cho dù với lực lượng thân thể của Vương Đằng thì cũng không dám đảm bảo mình có thể ngăn cản được chất lỏng nhầy nhụa này.

Tách!

Tách!

Tách!

Từng giọt chất lỏng vẫn rơi từ trên không xuống, Vương Đằng trở nên cực kỳ cẩn thận, chẳng những mặc cả chiến giáp mà còn phóng niêm lực tinh thần ra, đề phòng chất lỏng nhầy nhụa rơi từ trên không xuống bất cứ lúc nào.

Chất lỏng nhầy nhụa rơi xuống ngày càng nhiều, mày Vương Đằng cũng nhíu lại càng sâu.

Cứ thế này không phải biện pháp.

Ánh mắt hắn chuyển động, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ phương án phá giải tình thế.

Sau đó, mắt hắn lóe lên, như đã nghĩ đến điều gì, từ sâu bên trong bàn tay, một ngọn lửa trắng trong thánh kiết chợt xuất hiện trên bàn tay hắn.

Hết chương 3253.
Bình Luận (0)
Comment