Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3276 - Chương 3276. Đây Không Phải Kết Thúc, Đây Chỉ Là Bắt Đầu! (4)

Chương 3276. Đây không phải kết thúc, đây chỉ là bắt đầu! (4)
Chương 3276. Đây không phải kết thúc, đây chỉ là bắt đầu! (4)

Ngoại giới, đám người nguyên lão Đan Trần nhìn thấy Julius muốn tự bạo, chuẩn bị hoảng hốt, chỉ không nghĩ đến Vương Đằng trực tiếp giải quyết rồi, hoàn toàn không cho bọn họ có cơ hội kinh ngạc.

Ba vị nguyên lão liếc nhìn nhau, loại cảm giác lưng chừng kia khiến bọn họ cực kỳ bực bội, vẻ mặt xấu hổ ngồi xuống.

Khụ khụ… bình tĩnh! Bình tĩnh!

Nhìn xem tên nhóc Vương Đằng kia, hoàng toàn không coi lực Hắc Ám ra gì, bọn họ là tồn tại cấp Thần, chẳng lẽ còn không bằng cấp Tông Sư như hắn.

Vương Đằng mở ‘đôi mắt Chân Thị’ ra, ánh mắt liếc nhìn bầu trời, bất kỳ nguyên lực Hắc Ám nào cũng không thể trốn khỏi dưới đôi mắt của hắn.

“Giải quyết xong xuôi!”

Hắn phủi tay, lắc đầu nói: “Thật lãng phí thời gian của ta.”

“Lời nói của hắn vừa nãy là có ý gì?” Nhạc Yên không nhịn được nhíu mày.

Vương Đằng cũng cau mày, nói: “Có lẽ là chỉ những người lây nhiễm Hắc Ám khác, e là hai tinh cầu khác, cũng có tồn tại người lây nhiễm Hắc Ám khác.”

“Loài Hắc Ám chắc không phải đang có âm mưu gì chứ?” Nhạc Yên tinh thần bất an nói.

“Ai biết được.” Vương Đằng lắc đầu, nói: “Đừng nghĩ nhiều nữa, trời sập xuống, tự có người cao chống, không đến lượt võ giả cấp Vũ Trụ nho nhỏ như ta, chúng ta cứ tiếp tục cuộc thi của chúng ta thôi.”

“…” Nhạc Yên có chút cạn lời.

Tên này thật dám nói, nếu hắn là võ giả cấp Vũ Trụ nho nhỏ, vậy bọn họ tính là cái gì? Đến cả võ giả cấp Vũ Trụ cũng không bằng.

Nhưng Vương Đằng nói cũng không sai, hiện tại với bọn họ mà nói, cuộc thi vẫn là quan trọng nhất.

Nàng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, không nghĩ thêm nữa.

Ngoại giới, đám người nguyên lão Đan Trần nghe thấy lời nói trước khi tự bạo của Julius, liên tục cau mày.

Ba vị nguyên lão liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy sự nghi ngờ trong đôi mắt của đối phương.

“Việc này e rằng có chút kỳ lạ, nhất định phải bảo tổng bộ đề cao cảnh giác.” Sắc mặt nguyên lão Bias nghiêm túc do dự nói.

Đối mặt với loài Hắc Ám, bất kể có phải lời nói dối hay không, đều phải giải quyết nghiêm túc, không cho phép qua loa một chút nào.

Nguyên lão Đan Trần gật đầu, ngay lập tức truyền đạt tin tức trở về.

Tổng bộ liên minh phó chức nghiệp tự có những cường giả khác giải quyết chuyện này, hội giao lưu vẫn cứ tiến hành, không thể vì lời nói không căn cứ như này mà tạm dừng được.

Cùng lúc đó, những người khác cũng đang sôi nổi thảo luận việc này, người lây nhiễm xuất hiện quá đột ngột, không ai có thể yên tâm.

Hành tinh Dược Viên.

Sau khi Vương Đằng nói xong, không quan tâm đến Nhạc Yên nữa, chuẩn bị rời đi.

“Chờ đã, ngươi đi đâu?” Nhạc Yên thấy hắn nói đi liền đi, lập tức có chút nghẹn lời, vội vàng gọi Vương Đằng lại.

“Đương nhiên là đi tìm linh dược, các ngươi đã làm lỡ không ít thời gian của ta.” Vương Đằng nói.

Nếu không phải vì đĩa trận Đại Viêm Nguyên Mãng kia, lúc này hắn cũng không tốt tính như vậy.

Nhưng lời này hắn chỉ nói trong lòng, không thể thật sự nói ra.

“…” Nhạc Yên.

Cảm giác bản thân mình bị ghét bỏ là chuyện gì?

Tên khốn khiếp này!

Lúc nào cũng ghét bỏ nàng, nàng khiến người ta ghét như vậy sao?

Nhạc Yên cắn răng, trong lòng có chút bất đắc dĩ cùng ấm ức, nhưng vẫn chân thành nói: “Lúc nãy cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi, ta và những người Nhạc gia khác sợ rằng đã lành ít dữ nhiều.”

“Không việc gì! Chuyện nhỏ mà thôi.” Vương Đằng vô cùng ngạc nhiên, vị thiên kiêu Nhạc gia này ngay từ đầu đã là dáng vẻ kiêu ngạo giống như thiên nga trắng, không ngờ lúc này lại lộ ra dáng vẻ yểu điệu như thế này, sau đó cũng không nói thêm lời nói đả kích nào nữa, phẩy tay, nhàn nhã nói.

“…” Nhạc Yên có chút nghẹn lời, tên này không làm màu sẽ chết hả.

Chuyện nhỏ?

Cuộc đại chiến lúc nãy giống như chuyện nhỏ sao?

Cho rằng bọn họ mù sao.

Nhưng nàng vẫn nói: “Ngươi yên tâm, với ân tình của ngươi hôm nay, Nhạc Yên ta ngày sau nhất định sẽ báo đáp.”

“Báo đáp như thế nào?” Vương Đằng hứng thú.

Nhạc Yên bực bội liếc nhìn hắn, nói: “Coi như ta nợ ngươi một ân tình, có chỗ nào cần, ngươi cứ việc nói.”

“Chỉ là ân tình của ngươi thôi sao, ta còn cho rằng là ân tình của Nhạc gia chứ.” Vương Đằng lắc đầu nói.

Nhạc Yên tức giận muốn đánh người, tên này vậy mà còn chê.

Trước kia biết bao nhiêu người muốn ân tình của nàng, đều không có được, tên này hết lần này đến lần khác không xem ra gì.

“Ngươi đã có một ân tình của Nhạc Yên ta rồi.” Nhạc Yên hít sâu, nói

“Thứ nhân tình này, càng nhiều càng tốt.” Vương Đằng cười haha nói.

“Vậy ngươi có muốn hay không?” Nhạc yên nói: “Nếu như không cần, ta có thể đổi lại.”

“Vậy đi, nhân tình của ngươi thì của ngươi vậy.” Vương Đằng phẩy tay, nói: “Dù sao cũng chỉ là tiện tay mà thôi, không quan trọng.”

Nhạc Yên lại hít một hơi sâu, đổi giọng, nói: “Ta còn có một yêu cầu quá đáng…”

“Nếu đã là yêu cầu quá đáng, vậy thì đừng nói.” Vương Đằng vội vã ngắt lời nàng.

“…” Nhạc Yên.

“Chẳng lẽ ta khiến ngươi chán ghét như vậy sao?” Trong giọng nói của Nhạc Yên lúc này không nhịn được lộ ra sự u oán.

“Khụ khụ, vậy thì không có, là ta còn có việc, thực sự không tiện.” Vương Đằng bị nàng nhìn có chút chột dạ, ho khan nói.

“Chúng ta sẽ không làm phiền ngươi.” Nhạc Yên não nhảy số, vội vàng nói: “Ta chỉ muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi mà thôi.”

“Giao dịch? Giao dịch gì?” Vương Đằng khẽ sững người, tò mò hỏi.

“Thực ra linh dược của chúng ta đã tìm được kha khá rồi, chỉ thiếu vài loại, vốn dĩ dựa vào thực lực của chúng ta, có lẽ không thể tìm được, nhưng ngươi nhìn tình hình hiện tại của chúng ta đi, mọi người hầu như đều trúng độc rồi, e rằng không có cách nào tìm kiếm linh dược nữa, cho nên ta muốn ngươi giúp chúng ta tìm những linh dược kia.” Nhạc Yên nói: “Đương nhiên, sẽ không để ngươi tìm kiếm vô ích, ta sẽ dựa theo giá trị của những linh dược kia, cho ngươi thù lao gấp đôi.”

“Hửm?” Trong mắt Vương Đằng lộ ra vẻ hứng thú, sờ cằm nói: “Nếu giá trị linh dược rất cao thì sao, ngươi cũng có thể trả gấp đôi sao?”

Hết chương 3276.
Bình Luận (0)
Comment