Mà hắn chỉ cần dùng niệm lực tinh thần cuốn theo một chiếc nhẫn không gian tiến vào dưới lòng đất, sau đó lại dùng ‘Nguyên Từ chi tâm’ khai thác một vài khoáng thạch bỏ vào trong nhẫn không gian, lặng yên không một tiếng động có thể hoàn thành một lần hành động “Trộm cướp”, điều này tương đương với làm một BUG, quả thực chính là hoàn mỹ.
Cách này cơ bản chỉ có thể sử dụng bên phía Khoáng tinh, bên phía hành tinh Linh Thú và hành tinh Dược Viên phần lớn tình huống đều không được.
Điểm này, Vương Đằng cũng rất bất đắc dĩ.
Cùng lúc đó, Vương Đằng còn làm một chuyện khác, chuyện này cũng không ai phát hiện.
Đó là hắn thông qua phân bố mạch khoáng của Khoáng tinh suy nghĩ ra một cách, đã lặng yên bày ra một đường rút, chuẩn bị vận dụng vào thời khắc cuối cùng.
Cứ như vậy, hắn trong trận đấu phù văn nhất đạo, có lẽ sẽ vững vàng nắm chắc thắng lợi.
Cho nên với người bên ngoài, mấy ngày này coi như hắn không làm cái gì, trên thực tế cũng không phải như thế.
Chẳng qua không ai phát hiện hắn làm cái gì mà thôi, thậm chí ngay cả những tồn tại cấp Thánh, tồn tại cấp Thần đều không phát hiện.
Lúc này Vương Đằng đang đứng ở trên một đỉnh của đảo nhỏ cao nhất, bốn phía đều là biểu mênh mông, nhìn không thấy điểm cuối.
Nơi này là trạm cuối cùng của hắn, nếu không tìm được mạch khoáng vừa lòng nữa, vậy thì hắn sẽ trở về, chọn ra một mạch khoáng tốt nhất trước đó nhìn thấy, làm kết quả dự thi tầm quặng nhất đạo cuối cùng.
Hắn sẽ không bỏ lỡ quá nhiều thời gian nữa, bởi vì hắn còn muốn tiến hành trận đấu luyện tạo sư.
Nhưng mà với phỏng đoán của Vương Đằng, trong vùng biển lớn này tất nhiên cũng tồn tại mạch khoáng, hơn nữa vô cùng có khả năng tồn tại một mạch khoáng khổng lồ nhất trân quý nhất.
Đây đều không phải là tin đồn vô căn cứ.
Mà là hắn thông qua xu thế địa hình của cả tinh cầu, cùng với các loại phân bố nguyên lực phỏng đoán ra kết quả.
Hắn không biết các thiên tài tầm quặng nhất đạo khác có phát hiện không, nhưng rất nhiều người phỏng chừng không muốn tiến vào đáy biển này tìm.
Bởi vì tương đối mà nói, ở đáy biển tìm kiếm mạch khoáng, khó khăn hơn tìm kiếm trên mặt đất rất nhiều.
Nguy hiểm phía dưới là không thể đoán trước, cho dù là những thiên tài Tầm quặng sư, cũng không bằng lòng mạo hiểm lãng phí quá nhiều thời gian ở trong đó.
Hơn nữa đại dương này chiếm 56% diện tích toàn tinh cầu, muốn ở trong đó tìm được mạch khoáng, cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Vương Đằng không chần chờ nữa, lập tức chui vào trong nước biển phía dưới.
Đối với những người khác mà nói, chuyện này có lẽ rất khó, nhưng mà đối với Vương Đằng mà nói, đáy biển không có gì khác biệt với đất bằng.
Thiên phú hệ Thủy cấp Thần của hắn, thậm chí là các loại thể chất kỳ dị, đủ để giúp hắn ở đáy biển như giẫm trên đất bằng, không có bất kì trở ngại gì.
Đây là ưu thế mà chuyên gia nghề phụ khác không có sẵn.
Bên trong biển rộng mênh mông, một bóng dáng giống như con cá linh hoạt đang bơi đi như con thoi trong nước biển sâu thẳm.
Người này rõ ràng chính là Vương Đằng.
Trong biển sâu, các cá biển động vật biển với hình thể vĩ đại bơi qua.
Tuy rằng sinh vật trên Khoáng tinh cực ít, nhưng không phải không có một con nào.
Kể cả ở trong những mỏ quặng kia đều tồn tại không ít tinh thú thủ hộ, các Tầm quặng sư muốn cướp mỏ quặng, đều phải ứng đối với những tinh thú mạnh mẽ này.
Mà ở trong biển rộng, số lượng tinh thú càng nhiều hơn không ít.
“Không ngờ tinh thú trong biển rộng lại có nhiều như vậy.” Vương Đằng hơi kinh ngạc.
Trước kia khi còn chưa tiến vào trong biển, hắn không nhìn thấy bóng dáng động vật biển, cho rằng chắc dưới đáy biển này cũng giống như trên đất liền, sẽ không tồn tại nhiều tinh thú lắm.
Nhưng hiện giờ hắn đã biết mình hồn nhiên.
Nơi này đâu phải không nhiều, quả thật nhiều đến khiến cho người ta tuyệt vọng có được không hả.
Khó trách những thiên tài nghề phụ này không vào trong biển rộng.
Đoán chừng rất nhiều người đều đã đến đây, kết quả bị dọa sợ chạy mất.
Đối với chuyên gia nghề phụ, đáy biển thật sự quá nguy hiểm.
Lúc này Vương Đằng cũng không định để ý đến những động vật biển này, cấp tốc lao xuống dưới đáy biển, tìm kiếm chỗ mỏ quặng nơi đáy biển này.
Ở bên ngoài có rất nhiều người chú ý đến hướng đi của Vương Đằng, đều cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.
Cho dù có rất nhiều ánh mắt dời khỏi trên người Vương Đằng, rơi lên trên người những thiên tài nghề phụ khác.
Nhưng vẫn có không ít người chú ý đến Vương Đằng, lúc này nhìn thấy hắn tiến vào trong biển rộng của Khoáng tinh, rất nhiều người không khỏi kinh ngạc.
“Vương Đằng lại tiến vào trong biển!”
“Lá gan của hắn thật lớn, kể cả ở Khoáng tinh, trong biển vẫn nguy hiểm hơn trên đất liền rất nhiều.”
“Đúng vậy, trước đó những thiên tài nghề phụ này đã gặp không ít tinh thú mạnh mẽ ở trong biển, cuối cùng đều bị ép về, không thể không bỏ qua.”
“Độ khó khăn khi tầm quặng trong biển thật sự rất lớn, nếu như chuyên gia nghề phụ bình thường không có võ giả mạnh mẽ bảo vệ, vốn không dám tùy tiện tiến vào.”
“Nói đi cũng phải nói lại, như vậy có phải không công bằng lắm không?”
“Có gì không công bằng chứ, tranh tài trên hội giao lưu này vốn chính là thử thách năng lực cá nhân, kể cả Vương Đằng tiến vào đáy biển, vẫn tồn tại nguy hiểm thật lớn.”
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không biết trình độ nghề phụ của Vương Đằng này như thế nào, nhưng thực lực võ đạo thật sự mạnh.”
“Lại nói rốt cuộc cái nào mới là bản thể của hắn vậy?”
“Chắc là cái đi ra từ hành tinh Dược Viên, dù sao nó có thể phân ra phân thân khác.”
“Cũng đúng, chắc là cái đó, như vậy người ở trên Khoáng tinh và hành tinh Linh thú hẳn là phân thân, thực lực của phân thân chắc không bằng bản thể, nhưng lại còn dám tiến vào dưới đáy biển?”
“Ai biết hắn nghĩ như thế nào, có lẽ là người tài cao gan lớn.”
…
Hiện giờ đã có người không coi trọng Vương Đằng, nhưng vẫn có vài người ôm một chút chờ mong đối với hắn.
Dù sao biểu hiện trước đó của hắn vẫn luôn cực kỳ chói mắt, mặc dù về sau mọi người phát hiện hắn muốn tham gia tranh tài trên ba đạo nghề phụ, không ít ngươi vẫn muốn nhìn xem hắn có thể đi đến một bước kia không.