Có thể tham gia tranh tài trên ba đạo nghề phụ vốn là tồn tại thật đặc thù, cho dù nói như thế nào, khác loại như thế vẫn đáng giá để chú ý một chút.
Rầm!
Vương Đằng không định để ý đến động vật biển ở xung quanh, nhưng như vậy không có nghĩa rằng những động vật biển sẽ bỏ qua cho hắn.
Vừa nhìn thấy hắn xuất hiện, những động vật biển này lập tức giống như cá mập ngửi thấy mùi máu tươi, tất cả đều chen chúc đến.
Từng trận nổ vang chợt vang lên, từng bóng dáng cực lớn xông về phía Vương Đằng.
“Phiền toái!”
Vương Đằng bất đắc dĩ lắc đầu, lập tức đánh ra một quyền, một dấu quyền màu xanh thẳm bùng nổ ở trong nước biển.
Ầm rầm!
Động vật biển xông đến từ bốn phía lập tức nổ tan xác mà chết, trực tiếp bị dấu quyền của Vương Đằng nghiền áp thành thịt nát.
Một màn này khiến đám người đang ở bên ngoài nhìn xem cuộc tranh tài đều không tự chủ được run rẩy khóe miệng.
Thật bạo lực!
Thật sự càng xem càng khiến cho người ta có cảm giác Vương Đằng này không giống với một chuyên gia nghề phụ.
Rầm! Rầm! Rầm…
Vương Đằng vừa lao nhanh xuống dưới đáy biển vừa đánh ra dấu quyền, đánh chết các động vật biển đang lao đến từ bốn phía.
Phần lớn những động vật biển này đều có cảnh giới ngang bằng và dưới cấp Hoàng trung vị, thực lực không quá mạnh mẽ, điểm duy nhất khiến cho không ai có thể chống đỡ nổi chính là số lượng của chúng.
Theo rất nhiều động vật biển bị Vương Đằng đánh giết, mùi máu tươi lập tức tràn ngập trong nước biển, nhuộm hải vực xung quanh thành một mảnh màu đỏ.
Sau khi những động vật biển này ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm, chúng càng giống như điên xông thẳng đến.
Hình ảnh kia thật sự khiến cho da đầu người ta run lên.
“Đù má, nhiều động vật biển như vậy!”
“Vương Đằng nguy hiểm nữa!”
“Nguy! Nguy! Nguy! Nguy! Nguy!”
“Nguy! Nguy! Nguy! Nguy! Nguy!”
“Ha ha ha, ai bảo hắn tự tìm đường chết, thật sự cho rằng bản thân không gì không làm được.”
…
Người bên ngoài nhìn thấy một màn này không khỏi quá mức sợ hãi, chỉ cần nhìn thôi đã khiến sau lưng người ta đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, huống hồ là Vương Đằng đang ở trong đó.
Rất nhiều người không khỏi lau mồ hôi lạnh thay Vương Đằng, nhưng cũng có không ít người vui sướng khi người khác gặp họa.
Bọn họ vốn không coi trọng Vương Đằng một người khác kiểu như vậy.
Nếu như một người quá mức không giống người bình thường, nhất định sẽ khiến cho người ta không thoải mái, thậm chí không nhịn được bài xích.
Chẳng qua biểu hiện trước đó của Vương Đằng vô cùng hút mắt, hơn nữa không có sai lầm gì, khiến cho bọn họ không thể trào phúng, nhưng hiện giờ cuối cùng đã nhìn thấy tình huống nguy hiểm như vậy, những người này không khỏi xông ra.
Trên chỗ ngồi của đế quốc Đại Càn, đám người Tông sư Hoa Viễn lo lắng nhìn màn sáng chỉ thuộc về riêng Vương Đằng kia, tất cả đều nhíu mày lại.
Tuy rằng bản thể của Vương Đằng đã rời khỏi hành tinh Dược Viên, nhưng nếu như phân thân của hắn xuất hiện điều gì ngoài ý muốn ở trên Khoáng tinh, vậy hắn sẽ mất đi tư cách tranh tài ba đạo nghề phụ Phù văn sư, Tầm quặng sư, Luyện tạo sư.
Tầm quặng sư còn tốt một chút, nhưng Phù Văn sư và Luyện tạo sư là hai trong ba đạo nghề phụ chủ lưu nhất, nếu như bị mất đi tư cách như vậy, thật sự quá mức đáng tiếc.
Bọn họ thật sự không coi trọng việc Vương Đằng tham gia tranh tài nhiều đạo nghề phụ như vậy, nhưng nó không có ý nghĩa rằng bọn họ bằng lòng nhìn thấy Vương Đằng thua trong trận tranh tài.
Nói cho cùng, trong lòng bọn họ vẫn không tự chủ được chờ mong xuất hiện một kỳ tích.
Người khác không làm được kỳ tích này, chỉ có Vương Đằng mới có một chút hy vọng.
…
“Tiếp tục như vậy không được, quá lãng phí thời gian!” Vương Đằng liếc nhìn động vật biển chi chít dày đặc ở xung quanh, không khỏi hơi đau đầu, thầm nghĩ trong lòng.
Hắn không phải đang sợ hãi, số lượng những động vật biển này có nhiều nữa đều không tạo thành uy hiếp quá lớn cho hắn, nhưng quá lãng phí thời gian.
Thời gian của một vòng tranh tài cuối cùng này đã trôi qua hơn phân nửa, hắn không còn thời gian để dây dưa nữa.
May mà hắn đã để lại trong phân thân này không ít thủ đoạn, hiện giờ có thể sử dụng.
Lực Âm Ảnh!
Từng luồng năng lượng kỳ dị lưu chuyển ra từ trong cơ thể hắn, lập tức hóa thành một lớp lụa mỏng mờ ảo ở bên ngoài thân, hoàn toàn ngăn cách liên hệ với bên ngoài, giống như khiến hắn lập tức biến mất tại chỗ.
Động vật biển xung quanh lập tức dừng lại, bên trong từng đôi đồng tử thú màu đỏ kia không khỏi xuất hiện vẻ mờ mịt, nhìn quanh bốn phía, nhưng dù thế nào đều không tìm thấy bóng dáng của Vương Đằng.
Cảm giác nhìn thấy mồi biến mất ngay trước mặt mình này khiến những động vật biển hoàn toàn điên cuồng.
Grào! Grào! Grào…
Từng tiếng gầm giận dữ lập tức vang lên, quanh quẩn bên trong hải vực này, khiến cho rất nhiều Tầm quặng sư thiên tài định đi vào trong biển lại do dự lần nữa, cuối cùng xám xịt rời khỏi đây.
“Biến mất!”
“Vương Đằng lại biến mất!”
“Đù má, hắn làm được như thế nào vậy? Lại có thể đột nhiên biến mất dưới bao nhiêu động vật biển bao vây như vậy.”
“Các ngươi đã quên phương pháp ẩn nấp hắn đã thi triển ra khi ở hành tinh Dược Viên trước đó rồi sao? Cả tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh hệ Quang Minh kia đều không phát hiện ra hắn, những tinh thú dưới cấp Hoàng trung vị này càng không có khả năng phát hiện ra.”
“Lại nói, thật sự đúng như vậy.”
“Má! Kể cả phân thân đều có thể sử dụng phương pháp ẩn nấp này, như vậy kêu người khác còn chơi thế nào?”
“Ta nhớ ra rồi, có một vài thủ đoạn của hắn, hình như bản thể và phân thân đều từng đã sử dụng.”
“Đúng đúng, cục gạch kia, ba Vương Đằng đều đã từng sử dụng, chẳng lẽ hắn đã luyện chế ra ba cục gạch giống nhau như đúc sao?”
“Ai con mẹ nó không có việc gì đi luyện chế ra ba cục gạch giống nhau như đúc chứ!”
“Gian lận! Nguyên lão, ta muốn báo cáo có người gian lận!”
“Thôi đi, đây tính là gian lận gì, nhiều lắm chỉ là hack thôi.”
“Chuyện này không công bằng, tại sao thằng cha này lại trâu bò như thế chứ!”
…