Vừa nghĩ như vậy, còn không bằng dùng hết chúng nó.
Dù sao chỉ có kinh nghiệm mới là đồ của mình, dùng linh dược đổi lấy kinh nghiệm, cớ sao không làm.
Về phần công việc lựa chọn linh dược, hắn lại giao cho Viên Cổn Cổn, có một sinh mệnh trí năng hỗ trợ, công việc lựa chọn linh dược này tương đối đơn giản hơn nhiều, hoàn toàn không cần tiêu tốn thời gian gì của Vương Đằng.
Phương diện này, hắn không bị coi là đang gian lận.
Dù sao trận đấu không quy định không được để cho người khác hỗ trợ lựa chọn linh dược đúng không, việc này không nằm trong quy tắc tranh tài.
Đoán chừng không có ai nghĩ đến, có người dự thi sẽ đụng phải vấn đề linh dược quá nhiều không thể lựa chọn.
Lúc này Vương Đằng trầm ngâm một chút, lại lấy ra vài cây linh dược, sau khi tôi luyện chúng, lại lần nữa dung hợp.
Một lần này hắn thay đổi số lượng một loại linh dược, quả nhiên thuận lợi hoàn thành dung hợp.
Nhưng mà không được bao lâu…
Uỳnh!
Lại một tiếng trầm đục truyền ra, một làn khói đen chậm rãi bay lên từ trong Dược Vương đỉnh.
Vương Đằng lại nghĩ lại, sau đó tiếp tục.
Uỳnh!
Uỳnh! Uỳnh!
Uỳnh uỳnh uỳnh…
Trong vòng một ngày tiếp theo, bên chỗ hắn không ngừng truyền ra tiếng trầm đục của nổ mạnh, có lúc cách thời gian rất lâu, có lúc chỉ trong một lát đã lại xuất hiện nổ mạnh.
Tình huống đặc thù như vậy khiến cho tất cả mọi người hơi bối rối.
“Vương Đằng này có chuyện gì vậy? Tuy rằng dung hợp linh dược thật nguy hiểm, nhưng cũng không dễ dàng nổ mạnh như vậy chứ?”
“Đúng vậy, dù sao hắn cũng là một Độc sư cấp Tông sư, không đến mức dễ dàng mắc lỗi như vậy mới đúng.”
“Thật kỳ quái, dáng vẻ của hắn không giống như đang luyện chế độc dược, mà giống như đang… lần mò và thử nghiệm vậy!”
“Lần mò? Thử nghiệm?”
“Đù má, giống như thật sự là vậy.”
“Tên này quá không ra bài theo lẽ thường, hắn lại đang lần mò thử nghiệm trong tranh tài? Con mẹ nó hắn đang định tự sáng tạo độc dược sao?”
“Tám phần là như vậy, ôi vãi cách làm này quá điên cuồng! Hiện giờ ta muốn mở đầu hắn ra xem rốt cuộc đang suy nghĩ cái quái gì?”
“Thời gian tranh tài vốn không nhiều, hắn lại còn định sáng tạo ra độc dược, chẳng phải đang tự tạo thêm độ khó cho mình sao?”
“Vốn chính là độ khó ác mộng cao hơn độ khó bình thường một chút, kết quả tự hắn tăng thêm thành độ khó địa ngục!? Con mẹ nó bị tâm thần à.”
…
Một vài chuyên gia nghề phụ độc đạo cuối cùng đã đoán được cách làm của Vương Đằng, lập tức kinh hãi đến phát ra tiếng chửi thề, khó kiềm chế được.
Nếu không nói ra, ai có thể ngờ nổi sẽ có người sáng tạo ra độc dược trong trận tranh tài ở hội giao lưu chứ?
Cho dù có người muốn sáng tạo độc dược, tối đa sẽ chỉ sáng tạo ra từ trước đó, sau đó sử dụng ở trong trận tranh tài, tuyệt đối sẽ không có ai điên cuồng đến tự sáng tạo trong trận tranh tài cả.
Chuyện như vậy đã không phải thiên tài có thể làm ra, chỉ có đồ điên mới sẽ làm như thế.
Trên đài cao, nguyên lão Đan Trần không khỏi nhe răng, hắn cũng bị thao tác kinh người phen này của Vương Đằng làm cho hơi bối rối.
Lại sáng tạo ra độc dược ở trong trận tranh tài!
Vương Đằng này thật sự dám nghĩ! Thật sự có can đảm làm!
“Hắn thật sự đang sáng tạo độc dược sao?” Nguyên lão Tamberi không nhịn được hỏi.
“Chắc là vậy, nhìn dáng vẻ của hắn giống như đang thử nghiệm không ngừng vậy… đợi chút, ta đã biết, hắn định dùng hết tất cả linh dược trước đó đã lấy được từ trên hành tinh Dược Viên, thằng nhãi này!” Nguyên lão Đan Trần đột nhiên rất muốn mắng người, đến lúc này hắn mới phản ứng kịp, Vương Đằng vốn định dùng hết những linh dược này, tâm tư của thằng nhãi này thật xảo quyệt.
Hai người nguyên lão Tamberi và nguyên lão Bias đưa mắt nhìn nhau, nếu không phải nguyên lão Đan Trần nói toạc ra điểm mấu chốt trong đó, bọn họ thật sự còn không nghĩ đến Vương Đằng đang ôm mục đích này.
Tâm tư này, thật sự rất xảo quyệt.
“Tiểu hồ ly này!” Nguyên lão Đan Trần dở khóc dở cười, không khỏi cười mắng một câu.
“Ha ha ha… phen này đan đạo các ngươi phải tổn thất một số lớn linh dược.” Nguyên lão Tamberi đột nhiên vui sướng khi người gặp họa nói.
“Biến biến biến, ngươi còn có tâm tư ở đó vui sướng khi người gặp họa nữa, chỗ bị tổn thất kia đều là linh dược của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp chúng ta.” Nguyên lão Đan Trần tức giận nói.
“Cho dù chúng ta đoán được mục đích của hắn cũng vô dụng, chúng ta vốn không có lý do ngăn cản hắn.” Nguyên lão Bias nói.
“Haizzz!” Nguyên lão Đan Trần bất đắc dĩ thở dài, cắn răng nói: “Thằng nhãi này thật sự là đồ phá của.”
Hắn nhìn Vương Đằng sử dụng những linh dược này một cách không có chừng mực, lập tức có một xúc động muốn đánh người.
Nguyên lão Tamberi và nguyên lão Bias không khỏi bật cười, hiếm có ai có khả năng khiến cho nguyên lão Đan Trần bất đắc dĩ như vậy.
Huống hồ còn là một thằng nhóc cấp Tông sư.
Vương Đằng cũng không biết cách làm của mình đã khiến cho một tồn tại cấp Thần có xúc động muốn đánh hắn, còn đang không cảm thấy phá của gì cả, những linh dược này ở trong tay hắn thật giống như hàng không cần tiền, thoáng chốc đã hóa thành tro tàn.
Thời gian cấp tốc trôi đi trong lần mò thử nghiệm không ngừng của hắn, đảo mắt đã chỉ còn lại thời gian ba ngày.
Rầm!
Đúng vào lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tiếng nổ vang trầm thấp, có một mảng lớn mây đen hội tụ đến, sấm sét vang dội, từng đường lôi đình lập tức hạ xuống, bổ lên trên một đài đá nào đó.
Ở trên đài đá kia, một lò luyện đan chậm rãi nổi lên, đó là có người bên chỗ đan đạo đã luyện đan thành công!
Trên một đài đá ở khu vực tranh tài đan đạo.
Một lò luyện đan chậm rãi nổi lên, lơ lửng ở giữa không trung, chỉ thấy một Luyện đan sư vung tay lên, nắp lò theo đó mở ra.
Rầm!
Một cột sáng phóng lên cao, ở bên trong cột sáng kia, một viên đan dược trong suốt mượt mà ở trong cột sáng tiến thẳng tới trước, bay lên trên bầu trời.