Trên đỉnh đầu người này đã có ba bong bóng thuộc tính nổi lơ lửng, còn nhiều hơn người trước đó một bong bóng thuộc tính, xem ra trúng độc đã sâu.
Vương Đằng không cần nhìn quá cẩn thận đã kết luận cho tên tù nhân này.
Nhưng vì để kiểm nghiệm trình độ y đạo của mình một chút, hắn vẫn dựa theo phương pháp phán đoán của y đạo nghiêm túc nhìn xem một lần.
“Ừm, quả nhiên sắp chết!”
Vương Đằng sờ cằm gật đầu, sau đó nhặt ba bong bóng thuộc tính kia lên.
‘Độc Hủ Cốt x2000’
‘Độc Hủ Cốt x1800’
‘Độc Hủ Cốt x1600’
…
Hấp thu ba bong bóng thuộc tính xong, trong đầu Vương Đằng lập tức hiện ra một đoạn cảm ngộ, khiến cho hắn có một hiểu biết cực kỳ rõ ràng về loại kịch độc này.
“Không khác những gì ta thấy lắm, ‘Độc Hủ Cốt’ này giống như tên nó, có thể bám lên trên xương cốt, cuối cùng ăn mòn xương cốt của sinh linh đến hầu như không còn, cuối cùng chết đi.” Ánh mắt Vương Đằng hơi lóe lên.
Mặt khác ‘Độc Hủ Cốt’ tù nhân trước mặt này trúng đã đạt đến cấp Tông sư thất phẩm, còn cao hơn ‘Thiên Chu độc phấn’ của Khấu Tiêu kia một cấp bậc.
‘Độc Hủ Cốt’ (cấp Giới Chủ): 2400/5000 (thông thạo)
Một lần này, trình độ nắm giữ ‘Độc Hủ Cốt’ của hắn trực tiếp từ cấp bậc nhập môn đạt đến thông thạo, không phải chờ đợi thêm nữa.
Giống như suy đoán trước đó của hắn, tù nhân trước mắt đã trúng độc sâu, còn không giải độc, chỉ chốc lát thôi sẽ đi đời nhà ma.
Vương Đằng không hề chậm trễ, ngẫm nghĩ, lấy ra vài cây linh dược, đúng bệnh hốt thuốc, sau khi luyện hóa, cho tù nhân ăn vào.
Sau đó lại dùng nguyên lực Quang Minh hóa thành mưa ánh sáng rơi lên trên người hắn, khôi phục xương cốt đã bị ăn mòn của hắn.
“Người thứ hai!”
Vương Đằng đi đến chỗ tù nhân tiếp theo, độc đối phương trúng vẫn là cấp Tông sư lục phẩm, đối tượng giải độc được hắn lựa chọn đều là tồn tại đã ngoài cấp Tông sư lục phẩm, độc dược dưới cấp Tông sư lục phẩm không thu hút được sự chú ý của hắn.
“Này!” Ánh mắt của Hoa Thiên Vũ lập tức thay đổi, nhìn thấy Vương Đằng giải quyết loại độc dược thứ hai nhanh như vậy, hơn nữa còn là độc dược cấp Tông sư thất phẩm cao hơn trước một phẩm cấp, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn trước vài phần, trong lòng hắn lập tức coi trọng Vương Đằng đến cực hạn.
Chỉ sợ người này sẽ là đối thủ mạnh nhất của hắn, không phải ai khác.
Ánh mắt của vài thiên tài của gia tộc hạch tâm y đạo khác nhìn về phía Vương Đằng cũng trở nên đặc biệt nghiêm trọng, không khỏi tăng nhanh tốc độ giải độc.
“Hắn là biến thái từ đâu chạy ra vậy.” Một cô gái không nhịn được nói thầm.
Nàng là Nông Quỳnh Di thiên tài của gia tộc hạch tâm Ngôn gia, có được thiên phú không tầm thường trên phương diện y đạo, đã từng chữa khỏi không ít bệnh tật nan y, cho nên nàng tương đối kiêu ngạo với bản thân, nhưng không ngờ ở trong trận tranh tài này lại có thể gặp được người biến thái như thế.
Tốc độ giải độc kia, nàng cảm thấy mình chắc chắn thúc ngựa đều không theo kịp.
“Nhưng giải độc có nhanh nữa, cũng không nhất định có thể thắng.” Nông Quỳnh Di khẽ hừ một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ giành phần thắng.
Cho dù nói như thế nào, nàng cũng là thiên tài ở phương diện y đạo, trình độ y đạo tuyệt đối sẽ không thua bởi bất cứ ai.
Vương Đằng cũng không biết mình mới chỉ giải có loại độc thứ hai thôi nhưng đã khiến cho những thiên tài này cảm nhận được áp lực vĩ đại, mỗi người đều đang dồn hết sức lực ở sau lưng, muốn vượt qua hắn.
Lúc này hắn đang giải độc cho tù nhân thử độc thứ ba, giải độc cho từng người…
Trong lúc bọn họ đang giải độc, càng ngày càng có nhiều thiên tài độc đạo luyện chế ra độc dược, ào ào bay xuống đài đá, cho những tù nhân này thử độc.
Thậm chí tốc độ tăng thêm của người thử độc còn vượt trên cả tốc độ giải độc của mọi người, tiếng kêu thảm thiết trên quảng trường vang lên không ngừng, nghe đặc biệt rợn cả người, khiến cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.
Ầm rầm!
Một tiếng nổ vang vĩ đại quanh quẩn trong không trung, rất nhiều người không khỏi ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi.
Tám đường lôi kiếp!
Đan dược cấp Tông sư bát phẩm!
Đã xuất hiện, lần đầu tiên xuất hiện độc dược vượt trên cấp Tông sư thất phẩm, không thể không khiến cho mọi người kinh ngạc.
“Đan dược cấp Tông sư bát phẩm!”
“Lê Trạch, là Lê Trạch thiên tài độc đạo của cương vực Bata!”
“Không ngờ hắn lại có thể luyện chế ra độc dược cấp Tông sư bát phẩm, lợi hại!”
“Từ trước đến nay Độc sư của cương vực Bata đều không yếu, mấy kỳ trước đã lấy được thứ hạng không kém, xem ra lần này cũng không thể kém được.”
…
Theo lôi kiếp kia tiêu tán, một thanh niên bay từ trên đài đá xuống, ánh mắt khóa chặt vào một tù nhân cấp Vực Chủ đỉnh phong.
Ngay sau đó, hắn mở dược đỉnh trong tay ra, một viên thuốc màu vàng óng bay ra, khiến cho mọi người hơi sững sờ, trong mắt đều lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Viên thuốc màu vàng óng!
Nó thật sự là độc dược sao?
Nhìn thế nào đều giống như là một viên đan dược thật bình thường.
Người lần đầu tiên nhìn thấy nó, tuyệt đối sẽ không liên hệ nó với một viên độc dược.
Lê Trạch mỉm cười, tách miệng của tù nhân cấp Vực Chủ đỉnh phong kia ra, cong tay búng vào, đã nhét viên thuốc màu vàng óng kia vào trong miệng tù nhân.
Độc dược cấp Tông sư bát phẩm còn khủng bố hơn thất phẩm rất nhiều, kể cả võ giả cấp Vực Chủ bát giai đều chưa chắc đã chống đỡ được, do đó hắn trực tiếp lựa chọn một võ giả cấp Vực Chủ đỉnh phong.
Có thể thấy rõ tự tin của hắn.
A!
Tên tù nhân bị nhét ăn độc dược kêu gào lên thảm thiết thê lương ngay tại chỗ, giống như thừa nhận thống khổ cực kỳ khủng bố.
Sắc mặt của hắn lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hóa thành màu vàng óng.
Chỉ trong một lát, tên tù nhân thử độc kia đã ngất đi tại chỗ, mất đi ý thức, nhưng cho dù vậy, thân thể của hắn vẫn đang run rẩy không ngừng, tứ chi đều đã biến dạng, đáng sợ vô cùng.”
“Đây là loại độc gì vậy, khủng bố như thế!”
“Độc dược cấp Tông sư bát phẩm, thật sự kinh khủng!”
“Không biết ai có thể giải được loại độc này? Vương Đằng được không? Hay là Hoa Thiên Vũ, Nông Quỳnh Di?”
…