Một tia sáng lóe lên trong mắt Vương Đằng, đi tới.
Đám người Hoa Thiên Vũ đồng thời bị thu hút sự chú ý, ào ào đi đến trước mặt tù nhân kia.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, đều nhận thấy được vẻ thù địch từ trong mắt đối phương, nhưng rất nhanh lại đồng loạt nhìn về phía Vương Đằng.
“Các ngươi nhìn ta làm cái gì?” Vương Đằng buồn bực nói.
“Ha ha, trình độ y đạo của Vương Đằng huynh thật sự khiến cho người ta vô cùng thán phục, chúng ta đều không dám khinh thường ngươi.” Hoa Thiên Vũ cười hề hề nói.
“Vài vị quá khen, ta chẳng qua chỉ là đùa giỡn thôi, các vị mới là thiên tài y đạo chân chính.” Vương Đằng cũng cười ha ha nói.
Nói lời tâng bốc nhau, ai không biết chứ.
“Mọi người đừng nói nhảm nữa, đến xem ai có thể giải được độc dược cấp Tông sư bát phẩm này trước đi.” Một thanh niên có mái tóc dài màu đen dáng vẻ anh tuấn đột nhiên nói.
“Vị này là?” Vương Đằng tò mò hỏi.
“Tể Đỉnh của Tể gia!” Thanh niên kia tự giới thiệu.
“Hóa ra là thiên tài của Tể gia, hân hạnh hân hạnh.” Vương Đằng nói.
“Tại hạ Jalid của gia tộc Downe.” Bên cạnh có một thanh niên anh tuấn để mái tóc dài gợn sóng màu nâu mở miệng tự giới thiệu một phen.
“Oswell của gia tộc Conney.” Một thanh niên lạnh lùng khác có mái tóc dài màu lam thản nhiên nói.
Vương Đằng gật đầu với đối phương, những người này chắc là thiên tài của năm đại gia tộc hạch tâm y đạo, không ngờ bởi vì một độc dược cấp Tông sư bát phẩm, tất cả đều tụ tập đến.
Mấy người lập tức không nhiều lời nữa, tất cả đều nhìn về phía tù nhân trúng độc kia, đều tự thi triển trình độ y đạo của mình kiểm tra xem xét.
Vương Đằng vừa xem xét tình huống trúng độc của tù nhân, vừa nhặt bong bóng thuộc tính rơi từ trên người tù nhân xuống lên.
‘Thất Tức Hoàng Kim x1600’
Bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong đầu Vương Đằng, hóa thành một đoạn cảm ngộ, trong cảm ngộ có tên của các loại linh dược hệ Độc và tỷ lệ phối trộn, một loại linh dược hệ Độc quan trọng nhất trong đó là nhụy hoa của ‘Hoa Hoàng Kim’.
Hoa này ẩn chứa độc hiếm thấy, chỉ cần kịch độc của bản thân linh dược thôi đã đủ để khiến cho người ta bỏ mạng.
Sau khi trải qua luyện chế của Độc sư, dung hợp các loại linh dược hệ Độc khác, đã càng phát huy lực kịch độc phức tạp kia đến cực hạn, chỉ cần trong vòng bảy giây đã có thể khiến cho người ta hoàn toàn trúng độc.
Do đó được đặt tên là ‘Thất Tức Hoàng Kim’.
“Thất Tức Hoàng Kim!” Một tia sáng kỳ lạ lóe lên trong mắt Vương Đằng, một tia minh ngộ lập tức hiện lên trong lòng.
Hắn biết rõ linh dược hệ Độc tên là hoa Hoàng Kim kia, là một loại linh dược hệ Độc cực kỳ hiếm thấy, không ngờ lại có người có thể luyện chế nó thành một loại độc đặc biệt như vậy.
“A…”
Vương Đằng mới vừa nhặt xong bong bóng thuộc tính, trên người tên tù nhân kia lại rơi xuống hai bong bóng thuộc tính nữa, hắn không hề chần chừ, lập tức nhặt lên.
‘Thất Tức Hoàng Kim x1500’
‘Thất Tức Hoàng Kim x1200’
…
‘Thất Tức Hoàng Kim’ (cấp Giới Chủ): 1300/5000 (thông thạo)
“Lại là một loại độc dược cấp Giới Chủ sao?” Khóe miệng Vương Đằng hiện lên ý cười.
Cái gọi là cấp Giới Chủ này đó là đại biểu loại độc dược này có thể độc chết võ giả cấp Giới Chủ, còn cấp Tông sư bát phẩm lại là phân chia phẩm cấp về phương diện nghề phụ.
Đồng thời cũng nói lên giới hạn phẩm cấp của loại độc dược này không chỉ là cấp Tông sư bát phẩm, mà nó có thể đạt đến cấp bậc rất cao, nhưng mà Độc sư tên Lê Trạch kia không thể luyện chế nó đến phẩm cấp cao hơn thôi.
Nghĩ đến đây, Vương Đằng không khỏi lắc đầu, trong lòng hơi thất vọng, nếu như là độc dược cấp Tông sư cửu phẩm, có lẽ còn có thể cung cấp cho hắn càng nhiều bong bóng thuộc tính hơn nữa.
“Vì sao ngươi lại lắc đầu?” Lê Trạch đang đứng ở chỗ không xa nhìn vài thiên tài y đạo này, hắn thật sự muốn nhìn xem bọn họ có giải được độc ‘Thất Tức Hoàng Kim’ của hắn không, hoặc là… hắn muốn nhìn xem ai có thể giải được trước? Nhưng đúng vào lúc này, hắn phát hiện Vương Đằng lại đang lắc đầu.
Đối phương có ý gì?
Khinh thường ‘Thất Tức Hoàng Kim’ của hắn sao?
“A, không có gì.” Vương Đằng liếc nhìn hắn, không giải thích.
“Ngươi cảm thấy ‘Thất Tức Hoàng Kim’ này của ta không lọt được vào mắt của ngươi?” Lê Trạch lạnh giọng nói.
“Đừng khẩn trương, không phải chuyện này.” Vương Đằng cười nói: “Độc ‘Thất Tức Hoàng Kim’ này vẫn thật lợi hại, ta rất thích.”
“…” Lê Trạch nghe được lời nói này của hắn, lập tức hơi bối rối.
Nửa câu trước không hề có vấn đề gì, nhưng nửa câu sau đó ‘Ta thật thích’ là có ý gì?
‘Thất Tức Hoàng Kim’ của hắn, đối phương thích có tác dụng cái quái gì.
Chẳng lẽ người này là đồ dở hơi gì đó sao?
Nghĩ đến đây, Lê Trạch không định để ý đến Vương Đằng nữa, người này tám phần đầu óc có vấn đề, vẫn nhìn xem các thiên tài khác có thể giải được độc ‘Thất Tức Hoàng Kim’ hay không thôi.
Vương Đằng cũng không để ý đến hắn, mà nhíu mày lại, bởi vì hắn phát hiện một vấn đề, hắn lại không có linh dược để giải độc ‘Thất Tức Hoàng Kim’ này.
Dù sao độc do những Độc sư này chế tạo vô cùng kỳ quái, vốn không phải một người có thể giải quyết được toàn bộ.
Không phải mỗi một Dược sư đều có thể tìm được linh dược giải độc tương ứng với tất cả độc dược.
Nhưng không sao, không phải là vấn đề gì.
Vương Đằng nhìn thoáng qua mấy người Hoa Thiên Vũ, thật sự không hề vội vã ra tay, mà chuẩn bị nhìn xem bọn họ giải độc như thế nào.
Hắn vẫn tương đối cảm thấy hứng thú với thủ đoạn của những thiên tài y đạo này.
Ầm rầm!
Ầm ầm ầm!
Nhưng đúng vào lúc này, trên bầu trời lại truyền đến tiếng nổ vang lần nữa, hơn nữa không phải chỉ có một.
Chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên có hai cụm mây đen kéo đến, từng đường lôi đình đánh xuống, lại có người luyện chế thành công độc dược.
Hơn nữa một lần có hai người.
Thậm chí cấp bậc đều không thấp, lại đều đạt đến cấp Tông sư bát phẩm.
Hai cấp Tông sư bát phẩm!