Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3346 - Chương 3346. Hóa Thi Thủy! Thành Thánh! Tử Cực Thiên Lôi! (2)

Chương 3346. Hóa Thi Thủy! Thành Thánh! Tử Cực thiên lôi! (2)
Chương 3346. Hóa Thi Thủy! Thành Thánh! Tử Cực thiên lôi! (2)

Trên chỗ ngồi bên dưới, các gia chủ của gia tộc hạch tâm cũng đứng phắt lên, vẻ mặt hoảng sợ nhìn mây đen trên bầu trời kia.

“Có chuyện gì vậy?”

Một màn này đã thu hút sự chú ý của tất cả người xem tranh tài, ào ào kinh ngạc không thôi, không biết vì sao những gia chủ này lại phản ứng lớn đến như thế.

Nếu như chỉ có một gia chủ thì thôi, nhưng giờ phút này tất cả gia chủ đều có phản ứng giống nhau, thậm chí còn có cả những trưởng lão cùng với ba vị nguyên lão ở trên đài cao.

Phản ứng của bọn họ nhất trí lạ thường.

Toàn bộ đều giống như nhìn thấy thứ gì đó không thể tưởng tượng nổi, nhìn lên trên bầu trời.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Cho dù mọi người nhìn xem nhưng không hiểu, lúc này cũng ào ào nhận ra khác thường, ánh mắt mang theo nghi hoặc nhìn lên trên bầu trời.

Chỗ ngồi của đế quốc Đại Càn.

“Này! Này! Này!” Đám người Tông sư Hoa Viễn trừng lớn mắt, đã không thốt được nên lời.

Là chuyên gia nghề phụ cấp Tông sư, tuy rằng bọn họ còn chưa đặt chân đến cảnh giới kia, nhưng lại có không ít hiểu biết về nó, mà một màn trước mắt này thật sự vô cùng tương tự với một vài miêu tả về cảnh giới kia.

“Không… không thể nào!” Tông sư Alfred hơi lắp bắp nói.

Nhưng mà không ai có thể trả lời hắn, tất cả mọi người đều nhìn tình hình trên bầu trời, không hề chớp mắt dù chỉ một cái.

Ầm ầm ầm!

Mây đen vẫn đang kéo đến, tiếng vang trầm thấp mà kỳ dị quanh quẩn ở trong không trung.

Một màn này vô cùng rung động, cụm mây đen kia rõ ràng chỉ bao phủ ở trên không của phân thân độc đạo của Vương Đằng, phạm vi không lớn lắm, nhưng mây đen ở xung quanh vẫn đang liên tục không ngừng kéo đến, giống như không có tận cùng vậy, tất cả đều áp súc ở trong một khu vực nhỏ.

Mây đen vẫn đang kéo đến như vậy, nhưng không hề có một chút lực lôi đình nào xuất hiện, chỉ có tiếng sấm trầm thấp vẫn truyền ra không ngừng.

Nếu như là loại lôi kiếp bọn họ đã gặp lúc trước, giờ phút này đã sớm có từng tia lôi hồ tán loạn ở phía sau mây đen, đan xen lẫn nhau, vận sức chờ phát động.

Ma lúc này, bên trong mây đen kia lại không hề thấy một chút lực lôi đình nào.

Quá mức lạ thường!

“Lôi kiếp này…” Hình như cuối cùng đám người Dược Thần đã phát hiện có gì không đúng, chấn động trong lòng, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Vì sao lại sẽ không như bình thường chứ?

Hiện giờ trong lòng những thiên tài này đều không khỏi hiện lên suy nghĩ như vậy.

Không phải bọn họ không rõ, mà bọn họ vốn không đồng ý tin tưởng khả năng cực kỳ bé nhỏ kia.

Bởi vì nó rất không thể nào tin nổi!

Ấp ủ này kéo dài đại khái trong hai ba mươi hô hấp, hô hấp của mọi người cũng theo đó trở nên dồn dập, mỗi người đều có phần không kiềm chế nổi.

Lôi kiếp ấp ủ trong thời gian dài như vậy, vẫn là lần đầu tiên xuất hiện.

Hơn nữa bọn họ đều biết rõ một lẽ thường, thời gian ấp ủ càng lâu, lôi kiếp càng khủng bố.

Thời gian ấp ủ của lôi kiếp trước mắt đã vượt quá xa lôi kiếp trước đó của bọn họ, như vậy có ý nghĩa là gì, mặc dù bọn họ không tin nữa, nhưng ít nhiều gì trong lòng đã có một suy đoán.

“Đã đến!”

Phân thân độc đạo của Vương Đằng ngửa đầu lên nhìn bầu trời, sắc mặt đột nhiên khẽ động, một chút nghiêm trọng để lộ ra từ trong mắt.

Trong phút chốc, trong mây đen đã ấp ủ đến mức tận cùng kia đột nhiên có tia sáng màu tím nở rộ ra, giống như trong đó cất giấu một vầng mặt trời màu tím vậy, từng tia sáng màu tím theo đó bắn ra bốn phương tám hướng.

“Màu tím!” Sắc mặt của Dược Thần hoàn toàn thay đổi, trong lòng hoảng sợ vô cùng, khó có thể tin nhìn lên bầu trời.

Ầm rầm!

Đúng vào lúc này, một đường lôi đình màu tím không hề có điềm báo trước chém từ trong quầng sáng màu tím kia xuống, tạo thành một lôi long màu tím giáng từ trên trời xuống, mang theo từng trận tiếng rít gào.

Tất cả mọi người bị lôi đình màu tím kỳ dị này trấn trụ, trong đầu chỉ còn trống rỗng, trước mắt đã bị tia sáng màu tím kia tràn ngập hoàn toàn, giống như khiến cho bọn họ mất đi năng lực suy xét.

“Đến hay lắm!”

Một tiếng cười to đột nhiên truyền ra từ bên dưới, thức tỉnh tất cả mọi người.

Mọi người lập tức nhìn thấy một tia sáng màu tím chợt phóng lên cao, đón đỡ lôi quang màu tím, xông ngược lên trời, hung hăng đánh về phía lôi đình màu tím có uy thế kinh người kia.

Rầm!

Ngay sau đó, tiếng vang ầm ầm vĩ đại truyền ra, tia sáng màu tím kia lại thật sự va chạm với lôi đình màu tím đánh từ trên bầu trời xuống.

Xẹt roẹt!

Từng lôi quang màu tím đột nhiên bộc phát ra, hóa thành vô số hồ quang, tràn ngập ở giữa không trung, giống như tạo thành một võng lôi vĩ đại.

“Tử Cực thiên lôi!!!”

Một tiếng kêu kinh hãi chợt vang lên.

“Đây là kiếp nạn thành Thánh – Tử Cực thiên lôi!”

“Thành Thánh!”

“Vương Đằng lại muốn thành Thánh!”

“Điên rồi! Điên rồi! Ở đây thật sự là tranh tài hội giao lưu sao? Vì sao lại sẽ xuất hiện người thành Thánh chứ?”

“Có phải ta đang nằm mơ không? Ai đến cho ta một quyền đi, đấm tỉnh ta! Mau lên!”

Mọi người nhìn lôi kiếp màu tím trên bầu trời, cuối cùng đã phản ứng lại, tiếng động ồn ào vang lên tận trời.

Kể cả là người không có kiến thức, lúc nhìn thấy lôi kiếp màu tím kia, cũng đều biết đây là lôi kiếp thành Thánh… Tử Cực thiên lôi!

Mà Vương Đằng rõ ràng muốn thành Thánh!!!

“Tử… Tử Cực thiên lôi!” Yết hầu của Dược Thần lăn lộn, chỉ cảm thấy vô cùng khô ráp, giọng nói gần như được nặn ra từ trong cổ họng.

Đám người Thạch Thiên Phong, Doris, Lam Thượng, Ma Lâu, Miêu Thác đã trợn mắt há hốc mồm, miệng há hốc, giống như có thể nuốt vào một quả trứng ngỗng.

Các thiên tài y đạo như Hoa Thiên Vũ, Nông Quỳnh Di cũng có vẻ mặt kinh hãi, thậm chí đều quên mất linh dược mình đang luyện chế.

Bụp! Bụp! Bụp…

Từng tiếng nổ đùng vang lên, toàn bộ những linh dược này đều báo hỏng tại chỗ.

Nhưng bọn họ vẫn không để ý đến chúng, ánh mắt đều tràn ngập không thể tin nổi nhìn lên bầu trời.

Hết chương 3346.
Bình Luận (0)
Comment