Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3345 - Chương 3345. Hóa Thi Thủy! Thành Thánh! Tử Cực Thiên Lôi!

Chương 3345. Hóa Thi Thủy! Thành Thánh! Tử Cực thiên lôi!
Chương 3345. Hóa Thi Thủy! Thành Thánh! Tử Cực thiên lôi!

Không bao lâu, một tiếng hét thảm theo đó truyền ra, cường giả cấp Giới Chủ tam giai kia lập tức té ngã trên đất, ở trong giày của hắn lại chảy ra một lớp nước mủ màu vàng, mùi vị gay mũi lạ thường vừa chua lại khét lập tức khuếch tán ra.

Cho dù người này lại kiên cường nữa, đụng phải ‘Hóa Thi Thủy’ này, chỉ trong một lúc ngắn ngủi đã không nhịn được phát ra tiếng kêu thảm thiết.

“Độc dược thật đáng sợ, kể cả cường giả cấp Giới Chủ đều không chịu đựng nổi ba giây đã bắt đầu sinh nước mủ.”

“Nếu như trúng loại độc này, chẳng phải kể cả thân thể đều không giữ được sao?”

“Đột nhiên phát hiện, độc dược này thật sự là thứ tốt dùng để hủy thi diệt tích.”

“Thần cmn hủy thi diệt tích, độc dược quý giá như vậy ngươi dùng để hủy thi diệt tích, còn có thể lãng phí hơn một chút nữa không.”

Đám người xem tranh tài vốn còn thảo luận say sưa, nhưng theo bọn họ trơ mắt nhìn cường giả cấp Giới Chủ kia kêu rên không ngừng, từng tiếng kêu thảm thiết thê lương phát ra từ trong miệng, sau đó thân thể chậm rãi hóa thành nước mủ, tất cả đều cảm thấy da đầu run lên chỉ cảm thấy sau lưng ớn lạnh, mỗi người đều trở nên trầm mặc.

Đáng sợ!

Loại độc dược này, cũng không biết có thể giải được không?

Chỗ ngồi của gia tộc hạch tâm.

“Độc ‘Hóa Thi Thủy’ này thật sự rất khủng bố!” Ánh mắt của Thạch Mậu gia chủ Thạch gia hơi chớp động, không khỏi cảm khái nói.

Thạch gia cũng là gia tộc hạch tâm độc đạo, bọn họ cũng có độc dược tương tự, nhưng lại không thể đối phó với cường giả cấp Giới Chủ, có chênh lệch khá lớn với ‘Hóa Thi Thủy’ kia, do đó hắn mới sẽ cảm khái như vậy.

“Nhưng mà không ngờ nổi, trừ bỏ Vương Đằng kia ra lại còn sẽ xuất hiện một hắc mã.” Miêu Bồng tương đối hăng hái quan sát Dược Thần, cười nói: “Nhưng so sánh với Vương Đằng kia, vẻ ngoài của Dược Thần còn có phần bình thường không có gì lạ.”

“…” Vài vị gia chủ như Lam Tế, Ma Lâu lập tức không nói được gì.

Điểm chú ý của người phụ nữ này có phải bị sai lệch không?

“Kẻ này rốt cuộc có thân phận gì vậy, vì sao trước đó chúng ta vẫn luôn không chú ý đến hắn chứ?” Osmond gia chủ của gia tộc Remus cau mày nói.

“Nhìn xem từ trên tư liệu, cho thấy hắn đến từ cương vực Vân Đài, nằm ở nơi xa xôi, không có thân phận đặc thù gì, chỉ là một chuyên gia nghề phụ bình thường.” Lam Tế nói.

“Chuyên gia nghề phụ bình thường lại có thể có thiên phú và thực lực như vậy sao?” Ma Lâu rõ ràng không tin, nhàn nhạt hỏi ngược lại.

“Chuyện này cũng khó mà nói, có lẽ là đồ đệ của chuyên gia nghề phụ lánh đời không ra nào đó.” Lam Tế liếc xéo hắn, nói.

Bọn họ đã từng gặp tình huống tương tự không ít, có vài thiên tài nghề phụ nhìn như không hề có bối cảnh gì, nhưng trên thực tế đứng sau lưng kẻ này vô cùng có khả năng là một chuyên gia nghề phụ mạnh mẽ.

Mấy người không nói nữa, nhưng ánh mắt hơi chớp động, tâm tư mỗi người mỗi khác.

Nếu như Dược Thần kia không thuộc về bất cứ thế lực nào, trái lại cực kỳ phù hợp với yêu cầu mượn sức của bọn họ, thiên tài như vậy, là đối tượng những gia tộc hạch tâm như bọn họ thích nhất.

Cùng lúc đó, đám người Bạch Tiên Nhi, Hoa Thiên Vũ nhìn thấy công hiệu của ‘Hóa Thi Thủy’, không khỏi hơi biến sắc, dựa theo tốc độ của ‘Hóa Thi Thủy’ này, chỉ sợ bọn họ còn chưa ra tay, thân thể của tù nhân cấp Giới Chủ kia đã hoàn toàn hóa thành nước mủ.

Vương Đằng lại tương đối hăng hái đi đến, cẩn thận quan sát tên tù nhân cấp Giới Chủ kia.

“Cứu… cứu ta!” Tù nhân cấp Giới Chủ kia đau đến giọng nói đều trở nên khàn khàn, giơ tay chụp vào Vương Đằng, giống như bắt lấy một cọng cỏ cứu mạng.

Tên tù nhân này đã từng thấy Vương Đằng ra tay, biết thiên phú ý đạo của hắn thật mạnh, do đó nhìn thấy Vương Đằng, trong lòng không khỏi dấy lên một tia hy vọng.

“Vương Đằng, độc ‘Hóa Thi Thủy’ này của ta, ngươi giải được không?” Một chút ngạo nghễ xẹt qua trong mắt Dược Thần, nhàn nhạt hỏi.

“Giải tự nhiên là giải được.” Vương Đằng nhàn nhạt cười nói.

“Vậy sao?” Dược Thần bĩu môi, chẳng nói đúng sai, nói: “Thế ngươi tốt nhất nhanh lên chút, bằng không hắn sẽ chết.”

“Thời gian vậy là đủ.” Vương Đằng liếc nhìn hắn, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, nói giống như tự nói: “Có lẽ đã đến lúc!”

Dược Thần mới vừa nhíu mày.

Ầm ầm ầm!

Chỉ thấy Vương Đằng vừa dứt lời, một trận tiếng vang cực kỳ nặng nề đột ngột cuốn đến từ nơi chân trời, sau đó mây đen cuồn cuộn kéo đến.

Giờ phút này phân thân độc đạo của Vương Đằng đột nhiên đứng lên, Dược Vương đỉnh ở trước mặt hắn lại chậm rãi lên không, một luồng dao động kỳ lạ theo đó khuếch tán ra.

Mây đen kia ngưng tụ ở trên đỉnh đầu phân thân độc đạo của Vương Đằng, càng ngày càng dầy, càng ngày càng đen, giống như định đè từ trên bầu trời xuống, đen nghìn nghịt, một luồng uy thế thiên địa nồng đậm lặng yên tràn ngập ra.

Ở trong cả quá trình này lại không hề có một chút lôi đình nào xuất hiện, chỉ có tiếng vang nặng nề kia truyền ra không ngừng.

“Đây là!” Dược Thần hơi biến sắc, nhìn mây đen đột nhiên xuất hiện trên không trung trên đỉnh đầu, tâm tư bỗng nhiên phập phồng.

Những thiên tài độc đạo như Thạch Thiên Phong, Lam Thượng, Ma Ngạn, Doris, Miêu Thác cũng ào ào nhìn lại, nhíu mày, sắc mặt không quá đẹp.

“Loại uy thế này?”

Bọn họ tự nhiên đã nhận ra không tầm thường của lôi kiếp này, thiên uy như có như không kia, giống như chỉ hơn chứ không kém lôi kiếp mới vừa rồi của Dược Thần.

Chẳng lẽ lại là một loại độc dược cấp Tông sư tuyệt phẩm?

Mấy người không khỏi liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được một tia nghiêm trọng và không cam lòng từ trong mắt đối phương.

Trên đài cao.

Ba người nguyên lão Đan Trần có sắc mặt nghiêm trọng nhìn lên bầu trời, một lát sau đột nhiên thay đổi sắc mặt, giống như đã nhận ra điều gì, trong mắt không khỏi lộ ra một chút khiếp sợ.

“Không đúng!”

Gần như cùng một thời gian, ba vị nguyên lão đứng phắt dậy từ trên chỗ ngồi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mây đen trên bầu trời.

Hết chương 3345.
Bình Luận (0)
Comment