Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3344 - Chương 3344. Cấp Tông Sư Tuyệt Phẩm! Hắc Mã! Nhớ Kỹ Tên Của Ta: Dược Thần! (4)

Chương 3344. Cấp Tông sư tuyệt phẩm! Hắc mã! Nhớ kỹ tên của ta: Dược Thần! (4)
Chương 3344. Cấp Tông sư tuyệt phẩm! Hắc mã! Nhớ kỹ tên của ta: Dược Thần! (4)

“Cấp Tông sư tuyệt phẩm sao!” Vương Đằng âm thầm gật đầu: “Quả nhiên có chút năng lực!”

Sắc mặt đám người Thạch Thiên Phong không được đẹp mắt, trên mặt còn lưu lại một chút khó có thể tin.

Bọn họ vốn cho rằng thắng bại cuối cùng sẽ được quyết định ra từ trong năm người bọn họ, kể cả Vương Đằng, bọn họ đều chưa hề coi trọng.

Nhưng hiện giờ xem ra, bọn họ đều thua.

Một thiên tài luyện chế ra độc dược cấp Tông sư tuyệt phẩm đã hoàn toàn đánh bại tất cả bọn họ, khiến cho bọn họ không có cả cơ hội xoay người.

Bọn họ nhìn thanh niên đang cười to kia, trong lòng đều phức tạp đến cực hạn.

Một lát sau, tiếng cười của thanh niên kia cuối cùng chậm rãi thu liễm lại, ánh mắt nhìn quanh một vòng, nhất là khi lướt qua trên người vài thiên tài của gia tộc hạch tâm thì dừng lại một chút, kiêu ngạo tứ phương, ngạo nghễ mở miệng nói: “Nhớ kỹ tên của ta, Dược Thần!”

“Dược Thần!”

Giọng nói của thanh niên kia chợt truyền ra, khiến mọi người ồ lên.

Giờ này phút này, theo độc dược cấp Tông sư tuyệt phẩm kia hiện thế, cái tên này đã hoàn toàn được mọi người ghi khắc.

Sắc mặt của vài thiên tài độc đạo Thạch Thiên Phong, Miêu Thác, Ma Ngạn, Lam Thượng, Doris này khó coi hơn vài phần, bọn họ vốn nên là tồn tại chói mắt nhất trong trận tranh tài độc đạo này, nhưng hiện giờ tia sáng của bọn họ lại hoàn toàn bị che đậy mất.

Mới vừa rồi khi ánh mắt của Dược Thần kia dừng lại một lúc ở trên người bọn họ, khiến cho bọn họ cảm thấy câu nói kia đang nói với bọn họ.

Hắn đang diễu võ giương oai với bọn họ sao?

“Thoạt nhìn tên này mày rậm mắt to, dáng vẻ thật thành thật, không ngờ lại rất phô trương.” Vương Đằng nhìn thanh niên tên Dược Thần kia, không khỏi nhếch miệng, cảm thấy khá thú vị.

“Vương Đằng, tên này có hai ba phần tinh túy của ngươi đó.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn đột nhiên vang lên ở trong đầu hắn.

“…” Vương Đằng cạn lời nói: “Ta là hạng người kia sao?”

“Tự ngươi nói đi.” Viên Cổn Cổn ha ha nói.

Vương Đằng trợn trắng mắt, không muốn để ý đến nó.

“Lại nói ngươi rốt cuộc định luyện chế loại độc dược gì vậy? Thằng cha kia đã luyện chế ra độc dược cấp Tông sư tuyệt phẩm đấy, nếu như ngươi không luyện chế ra được, thì phải thua đó.” Viên Cổn Cổn hỏi.

“Yên tâm, ta đã từng luyện chế đan dược cấp Tông sư tuyệt phẩm, lần này chẳng qua chỉ là một loại độc dược đâu thể làm khó ta được.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“Ngươi cũng đừng quên, trước đó viên đan dược tuyệt phẩm kia được ngươi luyện chế ra dưới trợ giúp của tồn tại cấp Bất Hủ, không phải một mình ngươi hoàn thành.” Viên Cổn Cổn bất đắc dĩ nói: “Muốn luyện chế đan dược tuyệt phẩm, luyện hóa vật chất bất hủ là con đường cần phải đi qua.”

“Ngươi cứ đợi đến lúc đó nhìn xem đi.” Vương Đằng mỉm cười, vẻ mặt hơi bình thản.

Giống như chưa hề coi việc luyện hóa vật chất bất hủ kia là quan trọng.

Viên Cổn Cổn nhìn xem dáng vẻ của hắn, tạm thời không đoán ra được, nó tỏ vẻ hoài nghi.

Vương Đằng vui vẻ nhặt bong bóng thuộc tính do thiên kiếp mới vừa rơi xuống lên, cạo lông cừu của thiên kiếp thật sự là sướng làm sao.

Dược Thần chậm rãi khôi phục lại từ trong hăng hái kia, đột nhiên quay đầu sang nhìn Vương Đằng, mở miệng nói: “Chỉ còn một mình ngươi.”

“Không vội, ngươi có thể thử độc trước.” Lôi kiếp thiên địa của Vương Đằng lại tăng lên không ít, tâm tình đang tốt, nhan nhạt cười nói.

Dược Thần không khỏi nhíu mày, người này là người duy nhất hắn không nhìn thấu, trong quá trình tranh tài trước đó, hắn đã chú ý đến Vương Đằng.

Dù sao lấy tác phong phô trương của Vương Đằng, hắn không muốn chú ý đến cũng khó khăn.

Mà thông qua đủ loại biểu hiện của Vương Đằng, hắn luôn cảm thấy có lẽ người này sẽ trở thành đối thủ lớn nhất của hắn, uy hiếp đến từ thiên tài của vài gia tộc hạch tâm kia ngược lại không lớn như thế.

Nhưng mà xem ra độc dược do Vương Đằng luyện chế hình như không xong nhanh như vậy.

Điều này khiến trong lòng hắn càng hoài nghi hơn, ánh mắt không nhịn được liếc nhìn Dược Vương đỉnh của Vương Đằng vài lần, âm thầm suy đoán trong lòng bên trong sẽ là loại độc dược nào?

Đối phương lần mò thử nghiệm lâu như vậy, cuối cùng không đến mức chỉ luyện chế ra một loại độc dược bình thường đấy chứ.

Suy nghĩ thoáng hiện lên trong lòng Dược Thần, chậm rãi thu hồi ánh mắt, nâng Dược Vương đỉnh trong tay lên, bay xuống bên dưới.

Ánh mắt của mọi người chuyển động theo, ào ào nhìn theo bóng dáng của hắn.

Bọn họ đều hết sức tò mò, độc dược cấp Tông sư tuyệt phẩm được Dược Thần luyện chế ra sẽ là cái gì?

Trong chờ mong của mọi người ở đây, Dược Thần mở miệng hỏi: “Có tù nhân cấp Giới Chủ tam giai không?”

“có!”

Lúc này võ giả áp giải tù nhân dẫn ra một người.

“Độc dược này của ta tên là ‘Hóa Thi Thủy’, tác dụng thật đơn giản, thân thể của người dùng sẽ dần dần hóa thành nước mủ, bắt đầu từ chân đến đầu, sinh mủ từng chút từng tấc một, đủ để khiến cho người ta sống không bằng chết.” Dược Thần mở dược đỉnh trong tay, một giọt chất lỏng màu vàng theo đó bay ra, nhàn nhạt mở miệng nói: “Mời thử thuốc đi.”

Tên tù nhân cấp Giới Chủ tam giai kia có vẻ mặt hung hãn, cho dù đã trở thành tù nhân, nhưng cặp đồng tử hung dữ kia vẫn không hề dao động, lạnh như băng nhìn chằm chằm Dược Thần.

Chỉ cần một ánh mắt đã có một khí thế cực kỳ khủng bố.

Nhưng lúc này nghe được lời Dược Thần nói, sắc mặt của hắn lập tức vô cùng khó coi, cho dù sớm biết độc dược có thể đạt đến cấp Tông sư tuyệt phẩm tuyệt đối không hề đơn giản, nhưng không ngờ nó lại sẽ tàn nhẫn đến như thế.

Chậm rãi hóa thân thể của một võ giả cấp Vực Chủ thành nước mủ, vừa nghĩ đã biết chỗ ác liệt của độc tính này.

Theo Dược Thần vung tay lên, giọt chất lỏng màu vàng kia trực tiếp nhập vào trong miệng của võ giả cấp Giới Chủ tam giai, nháy mắt hóa thành một luồng lực kịch độc tràn ngập khắp toàn thân hắn.

“A…”

Hết chương 3344.
Bình Luận (0)
Comment