Quảng trường bên dưới, đám người xem tranh tài lập tức ồn ào lên, thảo luận xôn xao.
Trên chỗ ngồi của gia tộc hạch tâm đan đạo.
“Thú vị! Miêu Bồng gia chủ Miêu gia kia lười nhác ngồi trên ghế, giờ phút này hai tròng mắt hẹp dài màu tím đậm của nàng hơi nheo lên, nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Vương Đằng, trên khuôn mặt xinh đẹp giống như cảm thấy càng hứng thú hơn.
“Lấy độc trị độc? Xem ra Vương Đằng này rất có tự tin.” Sắc mặt của Ma Lâu gia chủ Ma gia mang theo một chút ngạc nhiên: “Hơn nữa hình như độc dược kia của hắn còn tự sáng tạo!?”
Đừng nói là hắn, kể cả vài vị gia chủ khác đều nghi ngờ không thôi.
Đồng thời cũng bị Vương Đằng khơi gợi lên một chút lòng hiếu kỳ.
Trước đó Vương Đằng này vẫn luôn trong lần mò thử nghiệm, giống như muốn sáng tạo ra một loại độc dược nào đó, hay thật sự khiến cho hắn thành công?
Thời gian chậm rãi trôi qua trong chờ đợi của mọi người ở đây, đại khái hơn một tiếng sau, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một trận nổ vang.
Mây đen ùn ùn kéo đến, hoàn toàn tối đen, lại chỉ hơn chứ không kém lôi kiếp do đám người Thạch Thiên phong dẫn đến.
Thậm chí mơ hồ còn có một cảm giác đè nén hơn.
“Hả, là Vương Đằng sao?”
“Không đúng, không giống như là Vương Đằng.”
“Hình như lôi kiếp này là do một thanh niên ở góc bên kia dẫn đến, người này là ai? Lại có thể dẫn lôi kiếp kinh khủng như thế đến, hắn không phải là hạng người vô danh đấy chứ?”
“Chưa từng thấy người này, trong tranh tài trước đó lại không hề có cảm giác tồn tại, không biết là ai?”
“Vì sao lôi kiếp này có cảm giác còn khủng bố hơn lôi kiếp do độc dược cấp Tông sư cửu phẩm đưa tới nhỉ?”
“Chẳng lẽ là một hắc mã sao?”
“Đù má, tranh tài độc đạo đã đến cuối, còn nhảy ra một con hắc mã, thật sự khiến cho người ta ngoài ý muốn.”
“Ta cho rằng hắc mã là Vương Đằng, không ngờ lại là một người hoàn toàn khác.”
…
Đám người xem tranh tài kinh ngạc không thôi, hoàn toàn không dự đoán được sẽ xuất hiện tình huống như vậy, khiếp sợ nhìn lên trên bầu trời.
Đám người Thạch Thiên Phong, Lam Thượng, Ma Ngạn biến sắc, nhìn về phía thanh niên kia, độc dược của Vương Đằng còn chưa chờ đến, nhưng lại chờ đến một hắc mã khác.
Vài thiên tài độc đạo đột nhiên có một cảm giác đặc biệt xui xẻo.
Nhìn từ lôi kiếp của người này, giống như thật sự còn khủng bố hơn lôi kiếp do bọn họ dẫn tới một phần.
Nhưng mà bây giờ nói như vậy vẫn còn quá sớm!
Phẩm cấp giống nhau, uy lực của lôi kiếp thật sự tồn tại một chút khác biệt, nếu như đều là cấp Tông sư cửu phẩm, như vậy vấn đề không hề lớn.
Không hoảng hốt!
“Đã đến sao?” Phân thân độc đạo của Vương Đằng chậm rãi mở to mắt, nhìn về phía thanh niên kia, khóe miệng nhếch lên một độ cong.
Người này rõ ràng chính là thanh niên chiếm được truyền thừa của Dược Vương tông.
Hắn vô cùng mong đợi người này sẽ luyện chế ra loại độc dược gì?
Ầm ầm ầm!
Lúc mọi người ở đây đang tâm tư khác nhau, lôi kiếp đã ấp ủ đến cực hạn, cuối cùng giáng xuống.
Đường thứ nhất, đường thứ hai, đường thứ ba…
Từng đường lôi kiếp mang theo thiên uy khủng bố ầm ầm giáng xuống, đánh lên trên Dược Vương đỉnh kia, khiến cho nó rung động kịch liệt lên.
Rất nhiều người đều âm thầm lau mồ hôi lạnh cho thanh niên kia, dược đỉnh này thoạt nhìn có dáng vẻ không rắn chắc lắm, sẽ không phải không chịu nổi đấy chứ.
Dù sao không phải là thiên tài của gia tộc hạch tâm, mọi người sợ hắn nội tình không đủ, không thể ngăn cản lôi kiếp khủng bố kia.
Chỉ có Vương Đằng biết rõ, đó là Dược Vương đỉnh, thanh niên kia không hề đơn giản gì.
“Uy lực của lôi kiếp này…”
Bên trên chỗ ngồi, vài gia chủ của gia tộc hạch tâm có sắc mặt nghiêm trọng lại, trong lòng đột nhiên có một dự cảm xấu.
Ánh mắt của bọn họ tự nhiên không phải đám người Thạch Thiên Phong có thể sánh bằng, từ trong khác biệt rất nhỏ này đã có thể nhìn ra một chút gì đó.
Sợ rằng độc dược do thanh niên kia luyện chế muốn đạt đến cảnh giới tuyệt phẩm!!!
Theo từng đường lôi kiếp đánh xuống, sắc mặt của đám người Thạch Thiên Phong, Lam Thượng trở nên càng ngày càng nghiêm trọng, khi đường lôi kiếp thứ chín đánh xuống, nắm tay của mấy người lại siết chặt lại.
Nhưng mà đây không phải là đường lôi kiếp cuối cùng!
Đường thứ mười!
Sau khi chín đường lôi kiếp qua đi, mây đen trên bầu trời vẫn chưa tản đi, đường lôi kiếp thứ mười ầm ầm đánh xuống!
“Cái gì!” Đồng tử của đám người Thạch Thiên Phong chợt co rút lại, sắc mặt đã hoàn toàn thay đổi.
Không hề nghi ngờ đường lôi kiếp thứ mười còn mạnh hơn chín đường lôi kiếp trước đó rất nhiều, khi nó đánh xuống, mặt ngoài Dược Vương đỉnh của thanh niên kia lại xuất hiện từng vết rạn.
“Ngưng!”
Thanh niên kia hơi biến sắc, gầm to một tiếng, nguyên lực trong cơ thể bắt đầu khởi động ra, liều mạng duy trì Dược Vương đỉnh.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Tất cả mọi người không khỏi nín thở, ánh mắt nhìn chăm chú lên tình hình trên bầu trời.
Mười đường lôi kiếp, chính là độc dược cấp Tông sư tuyệt phẩm xuất thế!
Cho đến tận bây giờ, lần đầu tiên xuất hiện độc dược cấp Tông sư tuyệt phẩm, cũng là một lần duy nhất trong tranh tài phần lớn nghề phụ.
Sao có thể không khiến mọi người kích động được.
Ở dưới ánh mắt của mọi người, đường lôi kiếp thứ mười khủng bố cuối cùng chậm rãi tiêu tán, mây đen trên bầu trời cũng chậm rãi tản đi.
“Ha ha ha…”
Sắc mặt của thanh niên có vẻ phổ thông kia cực kỳ tái nhợt, nhưng giờ phút này lại đột nhiên bật cười to, tiếng cười quanh quẩn trong không trung.
Mọi người nhìn thanh niên có vẻ phổ thông kia, nhưng lại cảm thấy người này hơi chói mắt.
Không một ai cảm thấy tiếng cười của hắn ồn ào, cũng không có ai cảm thấy tiếng cười của hắn là không nên, ngược lại đều cảm thấy đương nhiên.
Thiên kiêu như vậy, đáng để cho bọn họ tôn trọng.
Độc dược cấp Tông sư tuyệt phẩm!
Một thiên tài duy nhất luyện chế ra độc dược cấp Tông sư tuyệt phẩm, lúc này không thể nghi ngờ hắn đã trở thành tiêu điểm trong cuộc tranh tài này.