Mọi người nhìn chằm chằm vào tình hình ở trên bầu trời, có người tràn ngập chờ mong, có người lại không phải không có ác ý, hy vọng hắn không chống đỡ được lôi kiếp, cuối cùng thất bại.
Rầm!
Rầm!
Từng tiếng nổ vang tiếp tục quanh quẩn.
Từng đường lôi đình kia đánh lên trên người Vương Đằng, khiến cho người ta không khỏi lau mồ hôi lạnh thay cho hắn, sợ hắn bị trực tiếp đánh chết.
Dù sao không ai có gan lớn đến như vậy, trực tiếp đi cứng rắn chống đỡ lôi kiếp.
Thời gian cứ chậm rãi trôi qua như vậy…
Ầm rầm!
Vào một khoảnh khắc kia, Tử Cực thiên lôi giống như nổi lên một đợt thế công cuối cùng, đột nhiên tách khỏi mây đen trên bầu trời, lập tức ầm ầm bùng nổ, lôi đình vô tận trực tiếp nổ mạnh ở chỗ va chạm với Vương Đằng, đánh lên trên người hắn.
Tia sáng màu tím chói mắt bao trùm toàn bộ bầu trời, mọi người hoàn toàn không mở mắt ra được, vốn không nhìn thấy tình hình ở bên trong.
Uỳnh!
Đúng vào lúc này, một tia sáng đột nhiên bay ngược ra từ trong lôi quang kia, hung hăng đụng vào quảng trường bên dưới, phát ra một tiếng vang thật lớn.
Răng rắc răng rắc…
Một cái hầm vĩ đại lập tức xuất hiện, vết rạn giống như mạng nhện lan tràn ra bốn phía.
Đồng tử của mọi người co rút lạ, hai mặt nhìn nhau.
Chẳng lẽ Vương Đằng thất bại sao?
Một ý niệm hiện lên ở trong lòng mọi người.
Rất nhiều thiên tài không khỏi siết chặt nắm tay thành quyền, nhìn thoáng qua cái hầm kia, sau đó lại chịu đựng tia sáng màu tím mãnh liệt kia, nhìn lên trên bầu trời.
Không ít thiên tài cũng không hy vọng Vương Đằng có thể thành công.
Dù sao đối với bọn họ, nếu như thật sự xuất hiện tồn tại cấp Thánh, như vậy chẳng khác nào hội giao lưu này sẽ hoàn toàn biến chất.
Tất cả thiên tài đều sẽ bị ép đến không thở nổi, cho dù bọn họ nỗ lực như thế nào, tia sáng đều sẽ bị che khuất.
Không thể nghi ngờ như vậy là một loại bi ai!
Trong lúc này không khí trở nên cực kỳ nặng nề và khẩn trương.
Chính ở trong bầu không khí này, tia sáng màu tím trên bầu trời cuối cùng chậm rãi tiêu tán, sau đó một dược đỉnh trong bao bọc của một ít lôi đình lưu lại xuất hiện ở trước mặt mọi người, cứ lẳng lặng lơ lửng ở trong không trung như vậy.
Yên lặng!
Xung quanh lập tức rơi vào trong yên tĩnh quỷ dị.
Tất cả thiên tài đều cảm thấy một cảm giác vô lực thật sâu, nhìn dược đỉnh rõ ràng thô ráp đến cực hạn nhưng không hề bị tổn hại chút nào kia, sắc mặt phức tạp đến cực hạn.
Thành công!?
Cuối cùng hắn vẫn thành công sao?!
Không, còn có một khả năng khác!
Mọi người mang tâm tình không thể nói rõ được nhìn về phía cái hầm bên dưới kia, nếu như Vương Đằng không chống đỡ được Tử Cực thiên lôi thì sao?
Nếu như hắn đã chết thì sao!
Một tồn tại cấp Thánh chết đi, cái gì đều không phải.
Nhưng mà…
“Đau! Đau! Đau…”
Một loạt tiếng hít một hơi khí lạnh không ngừng truyền ra từ trong cái hầm kia, khiến chờ mong của không ít người hóa thành bọt nước, bọn họ lập tức nhìn thấy một cái tay tối đen như mực thò ra từ bên cạnh cái hầm, sau đó một bóng dáng toàn thân là vết cháy bò ra, giống như một kẻ quê mùa bò ra từ trong vũng bùn.
Nhưng mà, giờ phút này tất cả ánh mắt đều tập trung ở trên người hắn lại giống như đang nhìn một yêu nghiệt! Nhìn một con quái vật!
Cả vùng trời đất, không khí đều yên lặng đến hơi quỷ dị.
Quái vật!
Yêu nghiệt!
Ở trong mắt của mọi người, Vương Đằng giống như không còn là Vương Đằng nữa, mà là một quái vật và yêu nghiệt khiến cho người ta cảm thấy kinh hãi.
Cấp Thánh!
Hắn lại thật sự cứng rắn chống đỡ Tử Cực thiên lôi, cũng còn sống, thuận lợi bước chân vào cấp Thánh!
Chuyện này thật sự quá hoang đường.
Những người ác ý cầu nguyện trong lòng Vương Đằng không độ được lôi kiếp, lúc này chỉ cảm thấy một trận hít thở không thông.
Việc này đánh sâu vào bọn họ thật sự quá lớn, lớn đến khiến cho bọn họ không thể tiếp nhận được.
Vương Đằng bò dậy từ trong lòng đất, chỉ cảm thấy toàn thân vô cùng đau nhức, không nhịn được nhe răng trợn mắt, lấy một viên đan dược chữa thương ra, đang chuẩn bị ăn vào, đột nhiên lại nghĩ đến điều gì.
“Cái kia… có thể dùng đan dược không vậy?” Hắn giơ tay lên, hỏi đám người nguyên lão Đan Trần.
“…” Mọi người.
“…” Nguyên lão Đan Trần hít sâu một hơi, ánh mắt phức tạp, gật đầu nói: “Có thể!”
“Vậy thì tốt! Vậy thì tốt! Nhưng đau chết mất.” Vương Đằng tranh thủ nuốt đan dược chữa thương vào trong bụng, cho dù thể chất của hắn mạnh mẽ, nhưng dưới bắn phá của Tử Cực thiên lôi cũng không khôi phục nhanh như vậy được, chỉ có thể dùng đan dược chữa thương.
Theo dược lực lan ra toàn thân, Vương Đằng lập tức cảm thấy trong cơ thể có một dòng nước ấm rót vào thân thể, khiến đau nhức kia dần dần biến mất.
Vết thương ở bên ngoài thân hắn cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục lại, giống như chưa từng xuất hiện.
Vương Đằng phủi quần áo ở trên người, nhìn dược đỉnh lẳng lặng lơ lửng ở trên đỉnh đầu, trên mặt lộ ra vẻ nhẹ nhàng.
Cuối cùng thành công!
Thành Thánh!
Khoảnh khắc này, chắc là hắn xem như chân chính bước vào cấp Thánh!
Xoẹt!
Lúc hắn chuẩn bị kiểm tra giao diện thuộc tính, bốn phía đột nhiên truyền đến một động tĩnh đều đặn.
Tất cả chuyên gia nghề phụ, cho dù là Luyện đan sư đang luyện chế đan dược hay là Luyện tạo sư đang luyện tạo, hoặc là Độc sư, Linh trù sư, Y sư, tất cả đều buông bỏ việc trong tay, đứng lên.
Khi nhiều người như vậy làm một động tác, cho dù âm thanh có nhỏ đi chăng nữa cũng sẽ trở nên vĩ đại.
Vương Đằng ngạc nhiên, không khỏi nhìn về phía thiên tài nghề phụ ở bốn phía.
Tất cả bọn họ đều xoay người, mặt quay về phía hắn.
Sau đó…
“Chúc mừng Độc Thánh Vương Đằng!”
Không biết là ai đột nhiên hô lớn thành tiếng, âm thanh quanh quẩn trong không trung.
Mới đầu âm thanh này chỉ có vài tiếng ít ỏi, rất nhiều người còn đang chần chừ, cũng không muốn mở miệng thừa nhận.
Nhưng theo âm thanh kia truyền ra, càng ngày càng nhiều người mở miệng, cho đến tập trung thành một mảnh, giống như núi thở biển gầm, đinh tai nhức óc!