“Chúc mừng Độc Thánh Vương Đằng!”
“Chúc mừng Độc Thánh Vương Đằng!”
“Chúc mừng Độc Thánh Vương Đằng!”
…
Đến cuối cùng, từng âm thanh gần như đồng thời vang lên, không một ai chần chừ.
Thạch Thiên Phong, Doris, Lam Thượng, Ma Ngạn, Miêu Thác, Hoa Thiên Vũ, Nông Quỳnh Di…
Thậm chí còn có Dược Thần, lúc này hắn giống như nhận lấy đả kích thật lớn, sắc mặt trong tái nhợt mang theo vẻ khó có thể tin.
Nhưng mà tất cả những thiên tài này đều quay mặt về phía Vương Đằng, sắc mặt phức tạp, có người kính nể, có người không cam lòng, có người đố kỵ, có người hâm mộ…
Ở dưới xu thế chung như vậy, cho dù mỗi người bọn họ không tình nguyện nữa, lúc này đều lục tục hơi khom người với Vương Đằng, âm thanh theo đó truyền ra.
Kể cả những gia chủ của gia tộc hạch tâm, thậm chí tồn tại cấp Thánh ở trên đài cao, giờ phút này đều khẽ cúi người thi lễ từ xa với Vương Đằng.
Điều này là lễ nghi giữa tồn tại cùng cấp bậc!
Cho dù ba người nguyên lão Đan Trần không có động tác gì, nhưng bọn họ đều đứng lên, yên lặng nhìn chăm chú vào Vương Đằng, giống như dùng phương thức này để tỏ vẻ tôn trọng nhất định đối với một tồn tại tiến vào cấp Thánh.
Là chuyên gia nghề phụ cấp Thần, cách làm này của bọn họ đã làm ra đầy đủ thành ý.
Ở nơi xa, Nhạc Yên nhìn xuống bên dưới, sắc mặt cực kỳ phức tạp, trong mắt đẹp lại không khỏi chớp động lên sáng rọi khác thường.
Trong đám người, không thể nghi ngờ bóng dáng của thanh niên tóc đen kia đã trở thành tiêu điểm của toàn trường, vô số ánh mắt ngắm nhìn.
Trên người hắn giống như lóe lên tia sáng, dưới tình cảnh này càng có vẻ đặc biệt chói mắt.
Tên này quả nhiên là yêu nghiệt!
Bên kia, hai anh em Thế Kinh đã hoàn toàn mất đi âm thanh, trên mặt bọn họ trừ bỏ khiếp sợ, cũng không nhịn được lộ ra hâm mộ ghen ghét nồng đậm.
Vì sao?
Vì sao tên khốn kia lại có thể thành Thánh?
Chuyện này không khoa học!
Thành Thánh dễ thành như vậy sao?
Những thiên tài xuất thân gia tộc hạch tâm như bọn họ đều biết rõ, thành Thánh cần đến tích lũy nội tình, vốn không dễ dàng thành công như vậy.
Tên khốn kia mới bao lớn chứ, hắn dựa vào cái gì để thành Thánh!
Nhưng cho dù bọn họ không thể tin nổi đến cỡ nào, cũng không thể không tiếp nhận sự thật tàn khốc này.
“Chuyện này thật sự là…” Trên mặt Đan Nguyên thiên tài Đan gia hiện lên nụ cười khổ, nhìn bóng dáng Vương Đằng, trong lòng phức tạp đến cực hạn.
Hắn tự nhận thiên tài, ở đan đạo có thiên phú không gì sánh kịp, tự coi mình rất cao, nhưng cũng chưa bao giờ nghĩ đến có thể tiến vào cấp Thánh ở độ tuổi này.
Cố tình hiện giờ có một bạn đồng trang lứa làm được.
Hơn nữa lấy một phương thức cực kỳ dao động lòng người thành cấp Thánh ở ngay trước mặt tất cả mọi người.
Không thể nghi ngờ!
Cũng không thể chất vấn!
Phen này thật sự dùng thực lực để chứng minh, không tìm thấy được một chút tật xấu nào, người đứng xem chỉ có rung động và thán phục.
Mỗi một thiên tài khác cũng đều có ý tưởng giống như Đan Nguyên, ngoài khiếp sợ ra, trong lòng chỉ có thể tiếp nhận sự thật này.
Chỗ ngồi của đế quốc Đại Càn, đám người Tông sư Hoa Viễn đã kích động đến không thể tự kiềm chế.
“Cấp Thánh!”
“Tông sư Vương Đằng lại tiến vào cấp Thánh!”
“Liên minh Phó Chức Nghiệp của đế quốc Đại Càn ta lại quật khởi!”
Mấy người Tông sư Alfred, Tông sư Harold, Tông sư Hammond đều vui mừng quá đỗi, kích động đến thiếu chút nữa hoa tay múa chân lên.
Một vị Thánh giả, hơn nữa còn là Thánh giả trẻ tuổi như thế.
Đối với phân bộ liên minh Phó Chức Nghiệp ở toàn bộ đế quốc Đại Càn, chuyện này thật sự chính là chuyện lớn xuyên qua thế kỷ.
Ở trong lịch sử của phân bộ liên minh Phó Chức Nghiệp ở đế quốc Đại Càn chưa bao giờ xuất hiện tình huống như vậy, Vương Đằng đã viết lên lịch sử.
Thậm chí về sau đều chưa chắc đã lại xuất hiện.
Dù sao kể cả ở trong phạm vi cả vũ trụ, tồn tại có thể thành Thánh giá ở trên tranh tài hội giao lưu đều cực kỳ hiếm hoi.
Ở trong lịch sử của toàn bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, người như vậy, chỉ sợ cũng chỉ xuất hiện vài lần ít ỏi mà thôi.
Ba trăm tuổi, đối với võ giả mạnh mẽ thì vẫn còn quá trẻ, vốn không đủ để khiến cho bọn họ tiến vào cấp Thánh.
Đám người Tông sư Hoa Viễn đã có thể dự tính được, sau tranh tài hội giao lưu lần này qua đi, phân bộ liên minh Phó Chức Nghiệp của đế quốc Đại Càn bọn họ sẽ là rầm rộ đến cỡ nào.
Vô số chuyên gia nghề phụ nhất định sẽ chen chúc đến.
Còn có vô số cường giả, cũng sẽ nghe tin lập tức hành động.
Bởi vì Vương Đằng chính là một chiêu bài, một chiêu bài sống!
Vô số chuyên gia nghề phụ sẽ chạy theo như vịt, đây là lực ảnh hưởng của một Thánh giả.
Cách đó không xa, Bình Thiên Vương của đế quốc Đại Càn đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc, ánh mắt kinh hãi nhìn thanh niên tóc đen kia.
Dù thế nào hắn đều không ngờ nổi Vương Đằng lại sẽ tiến vào cấp Thánh ở dưới tình huống như vậy.
Không, phải nói là hắn chưa bao giờ nghĩ đến Vương Đằng sẽ tiến vào cấp Thánh.
Hắn vốn chỉ coi Vương Đằng là một tiểu bối có thiên phú không tồi, nhưng hiện giờ đối phương đã tiến vào cấp Thánh, kể cả lấy thân phận của hắn cũng không thể không coi trọng.
Đối với đế quốc Đại Càn, nhiều thêm mỗi một tồn tại cấp Thánh đều là một khoản của cải vĩ đại.
Tất cả đám người gia tộc Pylax đều trầm mặc, ánh mắt của tồn tại cấp Bất Hủ kia chớp động cấp tốc, trong đó còn lưu lại kinh ngạc và khó có thể tin.
“Sao… Làm sao có thể?” Vẻ mặt của Giới Chủ Nộ Viêm thật sự giống như gặp quỷ.
Nếu như nói trước đó Vương Đằng đã khiến cho hắn cảm nhận được uy hiếp, như vậy hiện giờ địa vị của Vương Đằng thậm chí còn vượt trên cả hắn.
Một tồn tại cấp Thánh, kể cả cường giả cấp Bất Hủ đều sẽ tôn sùng thành khách quý, chứ đừng nói đến hắn một võ giả cấp Giới Chủ.
Đột nhiên, hắn cảm giác được một luồng khí lạnh thổi quét toàn thân.
Thằng oắt con kia đã trưởng thành đế trình độ như vậy, còn có thể tốt cho hắn sao?