Hiện giờ phải nhìn xem ‘Tiếng Thở Dài Của Thần’ có thể phát huy trình độ linh thực của hắn đến trình độ nào.
Vương Đằng cực kỳ có tự tin với trình độ của mình, chưa bao giờ cảm thấy mình sẽ thua bởi bất cứ ai, nếu như thật sự có vấn đề, như vậy nhất định là do ‘Tiếng Thở Dài Của Thần’ không đủ mạnh.
Không bao lâu, đột nhiên có hai bóng dáng đồng thời đứng dậy từ trên đài đá.
“Đó là Hộ Hồi thiên tài của Hộ gia cùng với Vivian thiên tài của gia tộc Sam!”
“Là hai người bọn hj, không ngờ bọn họ lại đồng thời hoàn thành linh thực của riêng mình.”
“Thật sự khiến cho người ta ngoài ý muốn.”
“Không biết linh thực của bọn họ có thể đạt đến trình độ nào? Có thể vượt qua Điền Minh không?”
…
Hai người Hộ Hồi và Vivian liếc nhìn nhau, giống như hơi ngoài ý muốn, trong mắt hai người lập tức đều lộ ra vẻ cảnh giác, quay đầu đi, ngay tức khắc mang theo linh thực của mình bay xuống bên dưới, giống như sợ bị đối phương giành trước.
Nhưng cuối cùng hai người lại đồng thời đi đến trước bàn dài, không ai sớm hơn ai.
Hai người hai mặt nhìn nhau, hơi căng thẳng.
“Hai vị đồng thời bày linh thực lên đây đi.” Vi Dụ Thánh giả mỉm cười, có vẻ cực kỳ bình dị gần gũi, hắn rất hiểu tâm tư của những thiên tài này, tới tham gia hội giao lưu đều vì nổi danh, đều muốn tranh đoạt quán quân kia, tự nhiên không ai nhường ai.
Đây là thói thường của con người, thật sự không có gì cả.
Hai người Hộ Hồi và Vivian lập tức bày linh thực lên, mở lồng bàn ra.
Hai tia sáng không giống nhau nháy mắt nở rộ ra.
Ở bên chỗ Hộ Hồi, tia sáng lóe lên trong mâm thức ăn có màu hổ phách, trong đó rõ ràng là từng con tôm lớn màu vàng óng, có vài con tôm lớn một nửa đuôi nằm trong nước canh màu hổ phách, nửa đầu tựa vào bên cạnh chén, đang bốc lên hơi nóng hừng hực.
Vị tươi ngon nồng đậm theo đó tràn ngập ra, khiến cho ngón trỏ của người ta mấp máy.
“Linh thực này tên là Kim Ti Hổ Phách Đại Hà, mời các vị Thánh giả nếm thử.” Hộ Hồi khẽ cười nói, làm tư thế xin mời.
Bên chỗ Vivian là một trận tia sáng màu trắng ngà, sau khi mở lồng bàn ra, một đôi ngà voi trắng ngà lập tức hiện ra ở trước mặt mọi người, tia sáng màu trắng ngà kia rõ ràng tán phát ra từ trên cặp ngà voi này.
Mặt ngoài ngà voi cũng có khí nóng bốc lên, mà ở xung quanh ngà voi là nước canh thanh đạm, người ngoài thậm chí có thể nhìn thấy rất nhiều nguyên liệu nấu ăn ở bên trong nước canh.
“Linh thực của ta tên là Bát Trân Tượng Nha, mời các vị Thánh giả thưởng thức.” Vivian nói.
“Kim Ti Hổ Phách Đại Hà này lại hơi hiếm thấy nhưng nếu như muốn nấu ngon, lại không phải chuyện dễ dàng như vậy.” Vi Dụ Thanh giả gắp một con tôm lớn lên, thưởng thức, ánh mắt lập tức hơi sáng ngời: “Tươi! Vô cùng tươi mới! Vỏ tôm xốp giòn, chắc đã qua trụng dầu, mà thịt tôm bên trong lại giữ được vị tươi mới nhất, có thể làm được một điểm này, hiển nhiên ngươi nắm giữ độ lửa cực kỳ thích hợp.”
“Trừ đó ra, ta còn có thể cảm nhận được khi Kim Ti Hổ Phách Đại Hà này vào miệng, có một luồng năng lượng cực kỳ nồng đậm khuếch tán ra ở trong cơ thể.” Một Thánh giả linh trù nhắm mắt lại, chậm rãi nói: “Đây hẳn là lực lượng hệ Kim, hơn nữa lực lượng hệ Kim này có trợ giúp rất lớn cho thân thể.”
“Thánh giả có đôi mắt sắc sảo, Kim Ti Hổ Phách Đại Hà này đúng là nguyên liệu nấu ăn hệ Kim, sau khi thông qua chế biến của ta, năng lượng trong đó hóa thành năng lượng rèn luyện thân thể có trợ giúp thật lớn cho việc tu luyện của võ giả.” Hộ Hồi tương đối tự đắc cười nói.
“Không tệ! Không tệ!” Thánh giả kia gật đầu khen ngợi: “Có thể làm được một điểm này, không hề dễ dàng gì, theo ta thấy, món linh thực này có thể đánh giá là cấp Tông sư cửu phẩm, Vi Dụ Thánh giả thấy thế nào?”
“Ta cũng đánh giá nó là cấp Tông sư cửu phẩm.” Vi Dụ Thánh giả gật đầu nhàn nhạt cười nói: “Hơn nữa nếu như ta cảm giác không sai, trình độ năng lượng của món linh thực này có thể đạt đến tám phần, cao hơn Phỉ Thúy Thủy Tinh Linh Ngưu của Điền Minh vừa nãy một ít.”
Năng lượng tám phần!
Mọi người nghe vậy, không khỏi kinh hãi.
Vivian và Điền Minh cách đó không xa đều biến sắc, ánh mắt lộ vẻ nghiêm trọng.
Cái gọi là năng lượng tám phần này cực kỳ tương tự với dược lực của đan dược, nó đề cập đến năng lượng ở bên trong nguyên liệu nấu ăn, mà độ cao thấp của năng lượng lại có ý nghĩa là độ cao thấp của trình độ bản thân Linh trù sư.
Không phải tất cả Linh trù sư đều có thể phát huy tất cả năng lượng của nguyên liệu nấu ăn ra.
Linh trù sư có trình độ càng cao, tự nhiên có thể phát huy năng lượng trong nguyên liệu nấu ăn càng triệt để hơn, có thể nói đây là một tiêu chuẩn để đánh giá trình độ linh trù của Linh trù sư.
Hộ Hồi nghe vậy, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ hớn hở, đắc ý liếc nhìn hai người Điền Minh và Vivian.
Trên mặt Điền Minh không khỏi lộ ra vẻ thất vọng, không ngờ mới vừa trèo lên đến hạng nhất, đã bị người đuổi xuống, đáng tiếc tài nghệ không bằng người, không có gì để nói cả.
Sau đó đám người Vi Dụ Thánh giả lại nhìn về phía linh thực của Vivian, đều hơi kinh ngạc.
“Nếu như ta không nhìn nhầm, linh thực này của ngươi được làm thành từ thịt cá đúng không?” Sư Yển Thánh giả đột nhiên mở miệng hỏi.
“Đúng thế.” Vivian gật đầu đáp.
“Như vậy kỹ năng dùng dao thật sự lợi hại, ta nhớ ngươi là thiên tài của gia tộc Sam, mà Bát Môn Kim Tỏa đao pháp của gia tộc Sam vô cùng tuyệt vời, có lẽ ngươi có nắm giữ nhỉ.” Một chút khác lạ lóe lên trong mắt Sư Yển Thánh giả, nói.
“Đúng vậy, vãn bối đã nắm giữ Bát Môn Kim Tỏa đao pháp đến cảnh giới tiểu thành.” Vivian nói.
“Tiểu thành! Khó trách ngươi có thể điêu khắc ngà voi này trông sống động như thế.” Sư Yển nói.
“Lấy thịt cá điêu khắc thành một ngà voi, kỹ năng dùng dao như vậy không phải Linh trù sư cấp Tông sư bình thường có thể làm được.” Vi Dụ Thánh giả khen ngợi.
“Vài vị Thánh giả quá khen.” Vivian khiêm tốn nói.