Thật ra trong lòng hắn cực kỳ đắc ý, có thể luyện Bát Môn Kim Tỏa đao pháp của gia tộc đến cảnh giới như thế, hắn đã vượt qua tất cả thiên tài trong gia tộc.
Đáng tiếc hắn không biết rằng môn đao pháp này đã không còn là thứ độc nhất vô nhị của gia tộc Sam nữa.
Sau đó vài vị Thánh giả bắt đầu nếm thử, ngà voi kia rõ ràng do từng lát cá tổ hợp thành, vừa động đũa, những lát cá kia đã tự động tách ra thành từng lát, có vẻ cực kỳ đẹp mắt.
“Đây là… Bát Bảo Ngư!” Ánh mắt Vi Dụ Thánh giả lóe lên.
“Đúng vậy, ta lấy Bát Bảo Ngư làm nguyên liệu nấu ăn chính, sau đó lại lấy tám loại vật lạ hỗ trợ, chế tạo ra món linh thực này.” Vivian nói.
“Không tồi!” Vi Dụ Thánh giả gật đầu nói: “Món linh thực này giống vậy đạt đến cấp Tông sư cửu phẩm, hơn nữa năng lượng trong đó có thể đạt đến chín phần, không hề dễ dàng.”
Sắc mặt của Hộ Hồi lập tức thay đổi, trở nên hơi khó coi.
Không ngờ năng lượng trong món linh thực của Vivian lại có thể đạt đến chín phần, còn cao hơn hắn một phần, chuyện này thật sự không thể tin nổi.
Chín phần!
Không phải là vấn đề chỉ cao hơn một phần.
Mà năng lượng của mỗi một món linh thực đều rất khó đạt đến chín phần.
Phải biết rằng năng lượng của linh thực rất khó phát huy ra, bởi vì mỗi một loại linh thực đều không giống nhau, hình thức năng lượng cũng sai lệch quá nhiều, cần tiến hành phối hợp hơn mười loại, thậm chí mấy trăm loại nguyên liệu nấu ăn, sau đó phát huy năng lượng của chúng nó đến ngoài sáu phần đã là một chuyện cực kỳ khó khăn.
Trên 80% Linh trù sư không thể phát huy năng lượng của linh thực đến ngoài sáu thành.
Mà trong 20% còn thừa lại, 19% người có khả năng phát huy năng lượng của linh thực từ bảy đến tám phần.
Người có thể phát huy năng lượng đến chín phần càng chưa đến 1%.
Về phần năng lượng mười phần, về lý luận không có khả năng đạt đến, chỉ có một vài người có trình độ thật sự vô cùng thâm hậu mới có thể làm được.
Đương nhiên, nếu như lấy trình độ của Linh trù sư cấp Thánh để xử lý một vài nguyên liệu nấu ăn cấp thấp, vậy tự nhiên có thể dễ dàng phát huy năng lượng của linh thực đến chín phần, thậm chí mười phần.
Nhưng việc này không hề có bất cứ ý nghĩa gì đối với Linh trù sư cao giai.
Là Linh trù sư cao giai, đương nhiên phải chế biến linh thực phù hợp với thân phận cấp bậc của bọn họ thì mới có thể hiển lộ rõ ràng năng lực của bọn họ.
Cho nên khi Hộ Hồi nghe được Vivian lại có thể phát huy năng lực của linh thực đến chín phần, hắn mới sẽ kinh ngạc như thế.
Tâm tình của Điền Minh càng không cần phải nói, năng lượng của món linh thực kia của hắn tối đa chỉ đạt đến chừng bảy phần đỉnh phong, còn kém hơn linh thực của Hộ Hồi, huống hồ linh thực của Vivian đã đạt đến năng lượng chín phần.
Hắn không khỏi lắc đầu, trong lòng càng mất mát.
Vivian tương đối đắc ý, liếc mắt nhìn hai người kia, ngạo nghễ đi sang bên.
Tiếp theo đó không bao lâu, trong ba Linh trù sư thiên tài không thuộc về gia tộc hạch tâm kia, có hai người hoàn thành linh thực.
Trải qua đánh giá của các Linh trù sư cấp Thánh, linh thực của bọn họ giống vậy là đạt đến cấp Tông sư cửu phẩm, nhưng thật đáng tiếc, năng lượng linh thực của hai người đều không tính là rất cao.
Một người đạt đến năng lượng sáu phần.
Người còn lại thì đạt đến năng lượng bảy phần, nhưng vẫn còn có chênh lệch không nhỏ với Hộ Hồi.
Xếp hạng của hai người đều rơi vào phía sau Hộ Hồi.
Bên kia, Thế Đô của Thế gia cũng hoàn thành linh thực, giống vậy đều đạt đến cửu phẩm, nhưng năng lượng chỉ có sáu phần.
Vương Đằng liếc nhìn Thế Đô, phát hiện món hắn chế biến không phải linh thực ở trong ‘Tiếng Thở Dài Của Thần’, xem ra chỉ có Thế Kinh mới là át chủ bài của Thế gia.
Như vậy, người còn thừa lại cũng chỉ có Vương Đằng, Thế Kinh, Ngự Hương Hương cùng với một thiên tài không phải gia tộc hạch tâm.
Người này tên là Đằng Mã, chính là một thiên tài linh trù của cương vực Đằng Viễn, trước đó đã nhận được chú ý không ít khi ở hành tinh Linh Thú, rất nhiều người ôm chờ mong không nhỏ đối với hắn.
“Chỉ còn lại bốn thiên tài, không biết linh thực do bọn họ chế biến có thể đạt đến phẩm cấp nào.
“Thế Kinh và Ngự Hương Hương đều là thiên tài của gia tộc hạch tâm linh trù, có lẽ có thể đạt đến cấp Tông sư cửu phẩm.”
“Thoạt nhìn tuổi của Ngự Hương Hương hơi nhỏ, trình độ linh trù của nàng thật sự không thành vấn đề sao?”
“Các ngươi không nhìn thấy quá trình chế biến trước đó của Ngự Hương Hương sao? Không hề thua kém gì đám người Hộ Hồi.”
“Cũng đúng, tuy rằng Ngự Hương Hương còn nhỏ tuổi, nhưng trình độ linh trù thật sự không hề yếu hơn những người khác bao nhiêu, hơn nữa Ngự gia có thể phái nàng ra, nói vậy cũng là cực kỳ tin tưởng trình độ linh trù của nàng.”
“Không biết trình độ linh trù của Thế Kinh kia như thế nào, trước đó bị Vương Đằng lừa gạt một phen, nhưng mà xem ra hình như hắn đã tìm được nguyên liệu nấu ăn khác thay thế, hơn nữa linh thực đang được hắn chế biến có vẻ không đơn giản.”
“Linh thực của Thế Đô có thể đạt đến cấp Tông sư cửu phẩm, là anh trai của hắn, có lẽ trình độ của Thế Kinh còn mạnh hơn hắn.”
“Không sai, xem ra Thế Kinh quả nhiên không thể khinh thường.”
“Trình độ linh trù của Đằng Mã hẳn là thật mạnh, có lẽ có thể sánh vai với thiên tài của gia tộc hạch tâm.”
“Xông lên đi, lại là một thiên tài không phải của gia tộc hạch tâm, hy vọng có thể vượt qua được thiên tài của gia tộc hạch tâm.”
“Chỉ còn lại một Vương Đằng, hắn là biến số lớn nhất, không biết trình độ linh trù của hắn có thể đạt đến cấp bậc nào?”
“Nếu như trình độ linh trù của hắn cũng có thể đạt đến cấp Thánh thì thú vị.”
“Đang nằm mơ hả, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.”
“Cũng đúng, nhưng mà… không hiểu sao lại hơi chờ mong là thế nào nhỉ?”
…
Ánh mắt của đám người nhìn xem tranh tài đều tập trung lên trên bốn người cuối cùng, không nhịn được lên tiếng thảo luận, ào ào suy đoán quán quân cuối cùng của một đạo linh trù sẽ thuộc về ai.
Rầm!