Là thiên kiêu của cương vực Cổ Hồng, thiên tài như thế nào mà hắn chưa từng thấy chứ, nhưng thiên tài giống như Vương Đằng này, hắn thật sự lần đầu tiên gặp được.
“Làm sao có thể?!” Sắc mặt Gabriel tái nhợt, khó có thể tin nhìn lên bầu trời.
Dù thế nào hắn đều không thể tin nổi, sau khi Vương Đằng đạt đến cấp Thánh ở một đạo độc đạo và linh trù, lại vẫn có thể đạt đến cấp Thánh ở một đường đan đạo và luyện tạo.
Bốn đạo cấp Thánh!
Chuyện này con mẹ nó… hack hả?
“Này?!!”
Đám người Dukun Eugene, Ngưu Nhật Thiên, Thiết Uyển hai mặt nhìn nhau, từng khuôn mặt tràn ngập ngạc nhiên và ngẩn ngơ ra kia, lúc này không thể nghi ngờ hơi có vẻ buồn cười.
Nhưng mà giờ phút này không có ai chú ý đến chuyện này, bọn họ đều bị hai luồng kiếp vân xuất hiện trên bầu trời hấp dẫn ánh mắt, vốn không rảnh quan tâm đến chuyện gì khác.
Trên đài cao, ba vị nguyên lão đứng lên khỏi chỗ ngồi, ánh mắt chăm chú nhìn Vương Đằng ở bên dưới cùng với kiếp vân trên bầu trời, trong lòng cuối cùng cũng đã nổi lên sóng to gió lớn.
Lấy tâm tình vạn năm không thay đổi của bọn họ, lúc này rốt cuộc… sụp đổ!
Đó là sụp đổ thật sự!
Hơn nữa sụp đổ một cách vớ vẩn!
Vương Đằng con mẹ nó lại muốn… thành Thánh?!!
Lấy kiến thức phong phú của ba vị nguyên lão kia đều khó có thể tin nổi tình huống đang được chứng kiến trước mắt, chuyện này thật sự đã phá hủy tam quan.
“Đợi chút!” Nguyên lão Đan Trần hơi biến sắc, nhìn về phía một hướng khác.
“Ba đóa kiếp vân!?” Nguyên lão Tamberi và nguyên lão Bias giống như cũng phát hiện ra điều gì, vội vàng quay đầu nhìn lại, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm trọng.
Ngoài ý muốn lại một lần nữa xuất hiện!
Lúc này đám người xem thi đấu cũng phát hiện ra điều gì, ào ào lên tiếng kinh hô.
“Tình huống không đúng, sao lại có ba đóa kiếp vân!?”
“Đù má! Bên chỗ đan đạo còn xuất hiện thêm một đóa kiếp vân nữa, hơn nữa ngang tài ngang sức với kiếp vân của Vương Đằng, này con mẹ nó cũng là lôi kiếp thành Thánh?!”
“Đã xảy ra chuyện gì vậy? Ta đang nằm mơ sao? Còn có người muốn thành Thánh?”
“Các ngươi mau nhìn kia, ở góc đó có một Luyện đan sư, chẳng lẽ là một hắc mã có thể sánh vai cùng với Vương Đằng sao?”
“Có ai biết người đó không? Nói nhanh lên người này là ai?”
“Đù má! Không biết! Tên này từ đâu chui ra vậy??”
…
Tình hình hoàn toàn lộn xộn.
Sự xuất hiện của ba đóa kiếp vân thành Thánh khiến khắp quảng trường đều rối loạn, tất cả mọi người bị chấn động đến đầu óc choáng váng, trong lòng hoàn toàn rối loạn, vốn không thể bình tĩnh để cân nhắc tình huống trước mắt.
Hơn nữa bọn họ phát hiện chủ nhân của đóa kiếp vân thứ ba này, bọn họ lại không biết.
Không ai chú ý đến tồn tại của người này.
Ngay từ đầu, tất cả mọi người đều xem nhẹ tồn tại của Luyện đan sư kia.
Chuyện này quá không thể tin nổi, theo lý thuyết đối phương có thể luyện chế ra đan dược cấp Thánh, như vậy khi hắn ở hành tinh Dược Viên nhất định sẽ có biểu hiện tương đối chói mắt.
Dù sao linh dược để luyện chế ra đan dược cấp Thánh đều không phải linh dược bình thường, muốn hái lấy nhất định sẽ gây ra động tĩnh thật lớn.
Nhưng cố tình không có ai chú ý đến hắn, giống như hắn chưa bao giờ xuất hiện vậy, việc này làm được như thế nào chứ?
Đừng nói đến đám người xem tranh tài, kể cả ba vị nguyên lão ở trên đài cao đều hơi ngạc nhiên, bối rối.
Trên quảng trường, những gia chủ của gia tộc hạch tâm cũng vẻ mặt khiếp sợ và không thể tin nổi, giống như không thể tin vào một màn mình đang nhìn thấy.
Ba đóa kiếp vân!
Còn có một vị thiên tài cũng muốn thành Thánh!
Sự thật tràn ngập lượng tin tức vĩ đại này đánh thẳng vào tâm thần của các vị gia chủ, khiến bọn họ rơi vào trong chấn động.
Mà dưới tình huống các gia chủ khác không chú ý đến, có một vị gia chủ thay đổi sắc mặt liên tục, giống như mở phường nhuộm vậy, hết sức phức tạp.
“Sao lại… là hắn?!!” Đan Quảng gia chủ Đan gia tỏ vẻ khó có thể tin nổi, đồng tử đã co rút lại đến cực hạn, giống như thấy được một người khiến cho hắn không thể tưởng tượng nổi.
Tồn tại cấp Thánh của Đan gia này, giờ phút này trong lòng giống như nổi lên sóng to gió lớn.
Cùng lúc đó, nguyên lão Đan Trần ở trên đài cao giống như cũng phát hiện ra điều gì, đôi mắt tang thương hơi trợn to, nhìn tên Luyện đan sư kia.
“Hắn! Là hắn!”
Một bóng dáng xa lạ lại quen thuộc đột nhiên hiện lên ở trong đầu hắn, trùng với khuôn mặt của Luyện đan sư kia.
“Hắn?” Hai người nguyên lão Tamberi và nguyên lão Bias nghe vậy, lập tức nhìn nguyên lão Đan Trần, hỏi: “Hắn là ai?”
“Không đúng, không phải là hắn!”
Nhưng rất nhanh nguyên lão Đan Trần lại lắc đầu, tự nhiên thì thào tự nói, không hề để ý đến ánh mắt nghi ngờ của hai người.
“Nguyên lão Đan Trần!” Nguyên lão Bias kêu lên.
“Hả? Hả!” Nguyên lão Đan Trần phục hồi tinh thần lại, liếc nhìn hai người, khẽ hít sâu một hơi để cho nỗi lòng phập phồng của mình bình tĩnh lại, sắc mặt vô cùng phức tạp nói: “Việc này để lát nữa ta giải thích với các ngươi, nếu như ta đoán không lầm, kẻ này có lẽ có chút sâu xa với Đan gia ta.”
Ánh mắt của hai người nguyên lão Tamberi và nguyên lão Bias lóe lên, giống như cực kỳ kinh ngạc, Luyện đan sư kia lại có sâu xa với Đan gia.
Chẳng lẽ là huyết mạch lưu lạc bên ngoài của Đan gia sao?
Tình huống này là việc cực kỳ bình thường đối với gia tộc lớn, dù sao gia tộc lớn luôn có một vài đệ tử con cháu cực kỳ phản nghịch, bất hòa với gia tộc, cuối cùng một mình đi ra ngoài.
Tuy rằng một mình rồi, nhưng trong cơ thể vẫn chảy xuôi huyết mạch giống nhau, chứ không phải nói cắt đứt là có thể cắt đứt được.
Có nhiều thứ, cho dù phủ nhận như thế nào, cuối cùng vẫn còn tồn tại.
Nếu như vậy, chẳng phải vinh dự do Luyện đan sư trước mắt sắp lên đến cấp Đan Thánh này mang đến cho Đan gia lại tăng thêm một khoản cực kỳ nồng đậm sao?
Có tồn tại của người này, Vương Đằng sẽ không phải là tồn tại duy nhất tiến vào cấp Thánh nữa.