Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3386 - Chương 3386. Linh Tính Đặc Thù Lại Mạnh Mẽ! Cấp Thánh Đệ Nhị Kiếp! (5)

Chương 3386. Linh tính đặc thù lại mạnh mẽ! Cấp Thánh đệ nhị kiếp! (5)
Chương 3386. Linh tính đặc thù lại mạnh mẽ! Cấp Thánh đệ nhị kiếp! (5)

“Ừm… thật sự có phần lấy dao mổ trâu để mổ gà.” Nguyên lão Tamberi tràn đầy đồng cảm gật đầu.

Nếu như nói trong tranh tài hội giao lưu của các kỳ trước còn ngẫu nhiên sẽ xuất hiện một hai thiên tài nghề phụ thành Thánh, như vậy cấp Thánh đệ nhị kiếp này lại chưa từng xuất hiện.

Đúng, một lần đều chưa từng xuất hiện!

Nên cũng khó trách ba vị nguyên lão lại kinh hãi đến như thế.

Không phải do tâm tính của bọn họ không đủ, mà chuyện này thật sự quá mức bất ngờ, vốn chưa bao giờ xuất hiện, sao có thể không khiến cho người ta khiếp sợ chứ.

Giờ này phút này, sắc mặt của Đan Quảng đã hơi trắng bệch, biểu hiện của Luyện đan sư kia thật sự khiến cho hắn kinh hãi đến không thốt nên lời.

Hơn nữa mới vừa rồi đối phương đưa mắt nhìn về phía hắn lại không hề thân cận gì.

Ánh mắt lạnh như băng đến cực hạn kia, cộng thêm hiện giờ đối phương dẫn đệ nhị kiếp thành Thánh đến, mơ hồ khiến trong lòng Đan Quảng có một dự cảm xấu.

Kẻ này, người đến không có ý tốt!

Vào lúc này vài gia chủ của gia tộc hạch tâm đan đạo khác cũng rơi vào trong rung động, hồi lâu đều không phục hồi tinh thần lại.

Đừng nói bọn họ, kể cả gia chủ của các gia tộc hạch tâm nghề phụ khác cũng như thế, không có một ai không cảm thấy rung động.

Trên chỗ ngồi của đế quốc Đại Càn.

“Làm sao có thể như vậy?” Sắc mặt của đám người Tông sư Hoa Viễn hơi trắng bệch, trong lòng không thể tiếp nhận được.

Khi bọn họ nhìn thấy đan đạo của Vương Đằng tiến vào cấp Thánh, đều cho rằng hắn giành được quán quân của đan đạo, trở thành thiên kiêu chói mắt nhất trong hội giao lưu kỳ này.

Nhưng ai có thể ngờ đến, còn chưa kịp vui vẻ, Luyện đan sư thành Thánh giống vậy kia lại tăng lên cấp Thánh đệ nhị kiếp.

Đó là cấp Thánh đệ nhị kiếp!

Trong cấp Thánh, chênh lệch giữa mỗi một kiếp đều cực kỳ to lớn, có thể nói hắn chỉ nhiều hơn Vương Đằng một kiếp ở phương diện đan đạo, nhưng đã đủ để san bằng vinh quang lúc trước Vương Đằng đã sáng tạo ra.

Không sai, chỉ nhiều hơn một kiếp, nhưng hắn có thể sánh ngang với Vương Đằng là cấp Thánh Tứ đạo, thậm chí còn nổi bật ở trên Vương Đằng.

Đối với đám người Tông sư Hoa Viễn, chuyện này thật sự giống như từ trên trời trực tiếp rơi vào trong bụi bặm.

Tuy rằng đám người của gia tộc Pylax cực kỳ khiếp sợ, nhưng bọn họ nhìn thấy dáng vẻ của đám người Tông sư Hoa Viễn, trong lòng lại không khỏi sinh ra một chút mừng thầm.

Không phải do bọn họ thờ ơ với vinh dự của đế quốc Đại Càn, mà thù hận giữa Vương Đằng với bọn họ đã đến mức độ không thể hóa giải được, bọn họ tự nhiên càng muốn nhìn thấy Vương Đằng bị người áp chế.

Tốt nhất có thể bởi vì thế ảnh hưởng đến tâm tình của hắn!

Chuyện này không phải không có, đối với những thiên tài đứng đầu, đã quen thắng lợi nhiều lần, thất bại một lần đủ để phá hủy tâm tình của bọn họ, từ đó một mực không phấn chấn được.

Cho dù thiên tài võ đạo hay thiên tài nghề phụ, tình huống như vậy đều là chuyện nhìn mãi thành quen trong vũ trụ.

Mà theo bọn họ thấy, đả kích trước mắt đủ để tạo thành ảnh hưởng thật lớn đối với Vương Đằng.

Đám người Nhạc Yên, Cổ La nhìn lên trên bầu trời, trong lòng giống như nổi lên sóng to gió lớn, trong tranh tài hội giao lưu lại sẽ xuất hiện một thiên tài tăng lên cấp Thánh đệ nhị kiếp, người này rốt cuộc là ai?

Bọn họ lại không nhịn được nhìn về phía Vương Đằng, hơi lo lắng.

Đối với Vương Đằng, chuyện này hẳn là một đả kích vĩ đại.

Các thiên tài như Đan Nguyên, Lý Tấn, Mặc Thừa sau khi khiếp sợ cũng ào ào nhìn về phía Vương Đằng, không khỏi sinh lòng đồng tình với hắn.

Đối với bọn họ, cho dù cấp Thánh đệ nhất kiếp hay là cấp Thánh đệ nhị kiếp, ảnh hưởng mang đến không lớn, dù sao bọn họ chỉ có phần bị nghiền áp.

Nhưng đối với Vương Đằng lại là chuyện khác.

Hắn tiến vào cấp Thánh, là người có hy vọng giành được giải quán quân, kết quả hiện giờ nhảy ra một cấp Thánh đệ nhị kiếp, chuyện này ai chịu nổi chứ.

Người có tâm tính không tốt một chút, đều sẽ trực tiếp sụp đổ.

Gabriel hít sâu một hơi, rung động trong mắt thật lâu không tan đi, hắn liếc nhìn lên bầu trời, hơi ghen tỵ.

Vì sao tiến vào cấp Thánh không phải là hắn chứ?

Nhưng dù sao hắn cũng biết, giữa bản thân với cấp Thánh vẫn còn có chênh lệch thật lớn, trong khoảng thời gian ngắn đừng nghĩ đến tăng lên cấp Thánh, cho nên không nghĩ nhiều nữa.

Sau đó hắn nhìn về phía Vương Đằng, trong lòng trở nên vui sướng khi người gặp họa.

Cấp Thánh!

Ha ha, cho dù tiến vào cấp Thánh, ngươi cũng không trở thành quán quân.

Ở trong rất nhiều ánh mắt tại đây, Vương Đằng đang nhìn bầu trời, sắc mặt trải qua kinh ngạc ban đầu, sau đó dần dần bình tĩnh lại, ánh mắt hơi chớp động, không có ai nhìn ra được hắn đang nghĩ cái gì.

“Vương Đằng!” Viên Cổn Cổn không nhịn được kêu lên lo lắng.

“Ta không có việc gì! Ta rất tốt!” Tuy rằng Vương Đằng nghiêm trọng trong lòng, nhưng vẫn cười đáp lại.

“???” Viên Cổn Cổn ngạc nhiên.

Nó nghe nhầm sao?

Vì sao nó lại nghe ra một chút hưng phấn từ trong giọng nói của thằng cha này chứ?

Sẽ không phải vì nhận lấy kích thích quá lớn nên biến thành ngu ngốc đấy chứ?

Ầm ầm ầm!

Đệ nhị kiếp của cấp Thánh không thể nghi ngờ còn khủng bố hơn đệ nhất kiếp rất nhiều, tiếng vang nặng nề kia giống như cự thú Tinh Không đang gầm thét, kiếp vân quay cuồng giống như sóng biển ngập trời cuộn trào trong biển sâu vào đêm trước giông bão.

Không khí đè nén đến cực hạn!

Tất cả mọi người nhìn một màn này, thậm chí quên mất hô hấp.

Sắc mặt của rất nhiều thiên tài nghề phụ vì vậy mà trở nên tái nhợt, bọn họ chỉ nghe âm thanh đáng sợ này thôi đã không nhịn được cảm thấy tim đập nhanh, muốn lùi bước.

Khó có thể tưởng tượng được, Luyện đan sư đang ở trung tâm kiếp vân kia sẽ có cảm giác như thế nào?

Vương Đằng nhìn lên bầu trời, trong lòng âm thầm phỏng đoán mình có thể ngăn cản nổi đệ nhị kiếp của cấp Thánh này hay không?

Hết chương 3386.
Bình Luận (0)
Comment