Thoạt nhìn có vẻ thật khủng bố!
Hắn sờ cằm, nhưng không lùi lại, cứ đứng tại chỗ, chuẩn bị trải nghiệm cảm giác của đệ nhị kiếp một chút.
Ầm rầm!
Đúng lúc này, lôi quang màu tím bên trong kiếp vân hiện ra, một kiếp long màu tím to lớn hơn trước mấy lần giang từ trên trời xuống.
Grào!
Một tiếng gầm giống như rồng ngâm theo đó quanh quẩn ở trong trời đất, hư không xung quanh đều xuất hiện từng vết rạn.
Chỉ trong phút chốc, tên Luyện đan sư kia đã bị lôi kiếp bao phủ, toàn bộ thân thể biến mất ở bên trong lôi quang màu tím nồng đậm kia.
Nguyên lão Đan Trần nhíu mày nhìn lôi quang trong không trung, thật lâu không nói gì.
Rầm!
Ngay sau đó, một bóng dáng đột nhiên bay ngược ra từ trong lôi quang, có vẻ hơi chật vật.
Hiển nhiên ở dưới đệ nhị kiếp của cấp Thánh này, tên Luyện đan sư kia vẫn có phần không chịu đựng nổi.
Sắc mặt hắn âm trầm nhìn lên trên bầu trời, nhìn Tử Cực thiên lôi theo sát đuổi đến kia, vẻ mặt dần dần trở nên khó coi.
Uy lực trong đệ nhị kiếp của cấp Thánh này hơi ngoài dự kiến của hắn.
“Còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ sẽ ngăn không nổi.”
Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua một cái vòng cổ màu tối đen đeo trước ngực, chân mày nhíu chặt lại.
“Hả…” Vương Đằng chú ý đến một màn này, trong lòng khẽ động.
Trước ngực tên Luyện đan sư này đeo thứ gì vậy? Nhưng bị quần áo của hắn che khuất, không thể thấy rõ.
Trước đó khi chú ý đến đối phương, hắn vẫn chưa chú ý đến sợi dây chuyền kia.
Hơn nữa không thể nhìn thấu người này, nên không chú ý nhiều nữa.
Nhưng lúc này, ở dưới tình huống nguy hiểm như vậy, người này vẫn còn chú ý đến một sợi dây chuyền, nếu như nói chuyện này không có vấn đề gì, không ai tin cả.
Vương Đằng lại một lần nữa mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra, nhìn xuyên qua áo bào bên ngoài của đối phương… khụ khụ, bên trong còn có một lớp áo trong, cũng sẽ không thể nhìn thấy thứ không nên thấy, dù sao là đàn ông, hắn không muốn bị đau mắt hột.
Dưới tình huống cố ý khống chế cường độ thấu thị của ‘Đôi mắt Chân Thị’, cuối cùng hắn đã nhìn thấy dáng vẻ của sợi dây chuyền kia.
“Sợi dây chuyền này…”
Vương Đằng không khỏi nhíu mày lại, toàn thân sợi dây chuyền này có màu tối đen, không biết dùng loại kim loại nào chế tạo thành, phía dưới được khảm một viên đá quý màu đen óng ánh trong suốt, mơ hồ tản mát ra một cảm giác sâu thăm.
Mà ở xung quanh viên đá quý lại tạo thành từng cái móng giữ chặt, giống như một móng sắc tối đen giữ chặt nó ở bên trong lòng bàn tay, lộ ra một cảm giác tà ác quỷ dị khó hiểu.
Chỗ này mới là chỗ khiến cho Vương Đằng cảm thấy kỳ quái!
Mặt khác, khi hắn định tăng thêm cường độ thấu thị của ‘Đôi mắt Chân Thị’ để nhìn thấu viên đá quý này, một luồng dao động đặc thu khuếch tán ra từ trên viên đá quý, chặn hắn thăm dò.
“Chẳng lẽ chính là do viên đá quý này đã ngăn cản thăm dò của ta sao!” Vương Đằng hơi sững sờ, không khỏi suy đoán trong lòng.
Thật trùng hợp!
Một viên đá quý hắn không nhìn thấu, tên Luyện đan sư kia hắn cũng không nhìn thấu, nếu như nói giữa hai bên không có mối quan hệ gì, hắn tuyệt đối không tin.
Nhưng mà không biết viên đá quý kia rốt cuộc là cái gì? Lại có thể ngăn cản thăm dò của hắn.
Nói ra thì dài dòng, nhưng trên thực tế chỉ trong một chớp mắt, Tử Cực thiên lôi ở trên bầu trời lại một lần nữa đuổi tới, hung hăng nện lên trên người Luyện đan sư kia, lại bao phủ lấy hắn.
Lôi đình tràn ngập bầu trời, tạo thành lôi võng dày đặc, bao trùm bốn phía.
Luyện đan sư đã hoàn thành tranh tài ào ào bay ra nơi xa, không dám đứng lại ở trong khu vực trung tâm của lôi kiếp đánh xuống, miễn cho lỡ không cẩn thận bị đánh trúng, thân thể nhỏ bé của bọn họ không chịu nổi đâu.
Kể cả những thiên tài đứng đầu như Nhạc Yên, Cổ La cũng đều ào ào bay đi nơi xa.
“Vương Đằng!” Nhạc Yên quay đầu lại liếc nhìn Vương Đằng ở đằng sau, không nhịn được kêu lên.
“Các ngươi đi trước, ta nhìn xem chút.” Vương Đằng thản nhiên nói.
Nhạc Yên muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng không nói thêm gì nữa. Lấy thực lực của Vương Đằng, đối mặt với lôi kiếp này, cho dù không ngăn cản được, nhưng ít nhất giữ mạng không thành vấn đề.
Không giống như bọn họ, nếu như bị lôi kiếp này đánh trúng, chỉ sợ nửa cái mạng đều không còn.
Theo những thiên tài này rời xa, xung quanh đã hoàn toàn trống không.
Hiện giờ khu vực tranh tài đan đạo đã không còn ai chưa luyện đan xong, chỉ có Luyện đan sư đang thừa nhận lôi kiếp trên bầu trời.
“Đệ nhị kiếp thật khủng bố! Khó trách có câu chênh lệch giữa mỗi một kiếp của cấp Thánh đều vô cùng vĩ đại, từ trên trình độ khủng bố của lôi kiếp đã có thể nhìn ra được phần nào.”
“Thật sự, chuyện này cũng quá kinh khủng, sợ rằng võ giả dưới cấp Giới Chủ tam giai đều không đỡ nổi.”
“Vương Đằng đang làm gì đó? Vì sao còn không đi?”
“Chắc là không cam lòng, dù sao hắn thật vất vả tăng lên đến cấp Thánh, hiện giờ lại bị thất bại bởi Luyện đan sư kia, nếu như đổi thành ta, ta cũng sẽ không cam lòng như vậy.”
“Haizzz, đáng tiếc, bằng không lấy tình hình của Vương Đằng, tuyệt đối là hắc mã lớn nhất một kỳ này, hiện giờ tia sáng lại bị che giấu đi.”
“Cấp Thánh Tứ đạo, cũng vô cùng yêu nghiệt, đáng tiếc đụng phải một thiên kiêu tăng lên cấp Thánh đệ nhị kiếp, người ta thật sự là trước nay chưa từng có, sợ rằng về sau cũng không có ai.”
…
Từng tiếng thảo luận truyền đến từ bốn phương tám hướng, người vốn cực kỳ coi trọng Vương Đằng, hiện giờ đều thổn thức không thôi, cảm thấy tiếc hận thật sâu thay hắn.
Vương Đằng tên này vốn trở thành một truyền kỳ, hiện giờ sợ rằng chỉ có thể làm nền.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ vang quanh quẩn, thân hình của tên Luyện đan sư kia lại một lần nữa bị đánh ra, đột nhiên rơi xuống mặt đất.
Một đường lôi quang thật dài kéo theo, kéo lên trên người của Luyện đan sư kia.
Rầm!
Mặt đất chấn động, một cái hầm vĩ đại bị nện ra, vết rạn giống như mạng nhện lan tràn ra bốn phía.
Mọi người không khỏi sửng sốt, sắc mặt hơi cổ quái.
Hình ảnh này, giống như đã từng quen biết!