Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3390 - Chương 3390. Đan Lưu! Người Lây Nhiễm Hắc Ám Tái Hiện! Đường Lui Của Vương Đằng! (4)

Chương 3390. Đan Lưu! Người lây nhiễm Hắc Ám tái hiện! Đường lui của Vương Đằng! (4)
Chương 3390. Đan Lưu! Người lây nhiễm Hắc Ám tái hiện! Đường lui của Vương Đằng! (4)

Hơn nữa hắn không có khả năng để cho một người lây nhiễm Hắc Ám trở thành quán quân được, mặc dù đối phương là người Đan gia.

Nhưng nếu như cứ tùy tiện hủy bỏ giải quán quân của đối phương như vậy, vốn không hề có sức thuyết phục gì, cấp Thánh đệ nhị kiếp của đối phương đã vượt qua, trong lòng mọi người chỉ biết tán thành hắn là người mạnh nhất.

“Ha ha ha…” Đan Lưu giống như nhìn thấu hoàn cảnh khó cả đôi đường của nguyên lão Đan Trần, lập tức nở nụ cười lớn: “Bây giờ có phải ngươi thật khó xử không?”

“Quán quân của tranh tài hội giao lưu này là của ta, không ai thay đổi được!”

“Cấp Thánh đệ nhị kiếp, ai có thể vượt qua!”

Vừa nói xong, giọng nói của hắn trở nên cực kỳ càn rỡ, trên mặt hiện lên vẻ điên cuồng.

“Không phải Đan gia các ngươi tự cho mình rất cao sao? Một chút sai lầm đã trục xuất khỏi gia tộc.”

“Ta muốn để cho các ngươi nhìn xem, ở trước mặt ta, Đan gia tính là gì chứ, cái gọi là gia tộc hạch tâm đan đạo chẳng qua chỉ là một câu chuyện cười, thiên tài của các ngươi cũng chỉ luyện chế ra đan dược cấp Tông sư tuyệt phẩm thôi.”

“Mà đan dược do ta luyện chế lại chính là cấp Thánh đệ nhị kiếp, thiên tài của Đan gia các ngươi chẳng qua chỉ là con kiến khi ở trước mặt ta, tất cả bọn họ đều là phế vật, phế đến không thể lại phế hơn.”

“Không chỉ có Đan gia, tất cả gia tộc hạch tâm, tất cả thế lực, thiên tài của các ngươi đều là rác, phế vật ở trong mắt ta!”

“Hôm nay, ta muốn dẫm ở dưới chân tất cả thiên tài của những gia tộc hạch tâm, thế lực các phương của các ngươi.”

“Không phải các ngươi ghét bỏ cha ta sao? Đuổi hắn ra khỏi Đan gia, để cho hắn chết đi trong thống khổ.”

“Hiện giờ ta phải đến đòi lại món nợ này.”

Từng âm thanh truyền ra từ trong miệng hắn, hơn nữa càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành hét lên, gần như khàn cả giọng.

Xung quanh lập tức rơi vào trong trầm mặc, sắc mặt của mọi người dần dần trở nên khó coi.

Thằng cha này mắng Đan gia thì thôi, sao lại đột nhiên mở ra hình thức trào phúng tập thể, mắng tất cả mọi người chứ.

Những thiên tài này đều là tồn tại cực kỳ kiêu ngạo, hiện giờ nghe được lời nói tràn ngập khinh thường như thế, làm sao bọn họ chịu đựng được.

Nhưng vừa nghĩ đến đan dược cấp Thánh đệ nhị kiếp do đối phương luyện chế ra, lời phản bác vừa đến miệng bọn họ lập tức bị mắc kẹt lại, một câu đều không thốt được nên lời, bực tức đến muốn hộc máu.

“Ngông cuồng!”

“Làm càn!”

“Quá kiêu ngạo!”

Mỗi một tiếng hét lớn đột nhiên truyền ra từ trong miệng gia chủ của vài gia tộc hạch tâm, trào phúng của Đan Lưu chủ yếu nhất đó là tập trung lên trên người của những gia tộc hạch tâm, bọn họ tự nhiên đều phẫn nộ lạ thường.

“Đù má!” Vương Đằng cũng không nhịn được chửi tục, kẻ này còn mắng cả hắn nữa.

“Ha ha ha…” Đan Lưu nghe được tiếng hét phẫn nộ ở xung quanh, chẳng những không sợ, ngược lại càn rỡ cười ha hả: “Các ngươi chỉ biết phẫn nộ bất lực.”

“Đan Lưu, ngươi quá làm càn!” Lúc này Đan Quảng cũng khó nén nổi tức giận, sắc mặt xanh mét quát to.

Hắn vốn định trốn tránh trách nhiệm, nhưng hiện giờ hắn không thể không mở miệng, không thể để Đan Lưu tiếp tục trào phúng tập thể tiếp nữa.

“Ta làm càn?” Đan Lưu nhìn về phía chỗ ngồi của Đan gia, cười lạnh hỏi: “Chẳng lẽ ta nói có gì sai sao? Các ngươi có ai có thể so sánh được với ta chứ.”

“Hừ, chẳng qua chỉ dựa vào loài Hắc Ám thôi, nếu như ta đoán không nhầm, trình độ đan đạo của ngươi có thể đi đến một bước này, xem ra loài Hắc Ám đã bỏ ra không ít lực vào trong đó nhỉ.” Ánh mắt của Lý Chính Thanh gia chủ Lý gia hơi nheo lại, hừ lạnh nói.

Mọi người lập tức phản ứng lại, ánh mắt hơi lóe lên, ào ào nhìn về phía Đan Lưu.

Nếu như người này thật sự mượn dùng lực lượng của loài Hắc Ám mới đạt đến trình độ như vậy, thế không có gì đáng để kiêu ngạo cả, lực lượng của loài Hắc Ám, người người chán ghét.

Cho dù đạt được lực lượng mạnh mẽ thì sao chứ?

Người đi vào con đường Hắc Ám, chưa bao giờ đáng để hâm mộ cả.

“Ha ha.” Đan Lưu lại không hề giấu giếm gì, cười lạnh một tiếng, trực tiếp thừa nhận: “Đúng vậy thì sao? Ta lấy lực Hắc Ám trấn áp các ngươi, các ngươi còn không bằng cả loài Hắc Ám.”

“Các ngươi khinh thường lực Hắc Ám, kết quả thì sao chứ, còn không phải không có một ai có thể hơn được ta.”

Mọi người nghe vậy, sắc mặt lập tức khó coi hơn.

“Ngươi điên rồi, lại ở đây nói bậy như vậy.” Đan Quảng nhìn hắn, sắc mặt khó coi đến cực hạn, không khỏi lạnh lùng quát.

“Ta điên rồi? Đúng, ta đã điên từ sớm.” Đan Lưu giống như bị chạm đến vảy ngược, đột nhiên giận dữ hét lên: “Mà tất cả đều là do Đan gia các ngươi tạo thành.”

“Các ngươi cao cao tại thượng, các ngươi rất giỏi, cha ta làm sai gì chứ, các ngươi lại phế đi tu vi của hắn, trục xuất hắn khỏi Đan gia, còn có mẹ của ta, cũng bởi vì các ngươi mà chết.”

“Vào khoảnh khắc mẹ của ta chết, ta đã phát điên, ta hận các ngươi những gia tộc hạch tâm gia vẻ đạo mạo, cao cao tại thượng này.”

“Ta đã thề, nhất định sẽ giẫm các ngươi ở dưới chân, ta muốn để cho cha mẹ ta ở trên trời có linh, nhìn các ngươi những gia tộc hạch tâm này sau khi thất bại sẽ để lộ ra sắc mặt đáng ghê tởm đến cỡ nào.”

“Ngươi!” Sắc mặt Đan Quảng lúc xanh lúc trắng, khó có thể tin nổi nhìn đối phương.

Hắn thật sự không ngờ Đan Lưu hận Đan gia đến trình độ này, tình nguyện rơi vào Hắc Ám cũng phải báo thù.

Ý hận như vậy vốn đã đến mức độ không thể hóa giải được.

Lúc trước chuyện sai lầm kia lỗi không hề ở Đan gia, mà ở trên người cha của Đan Lưu.

Nhưng chuyện bí mật này, cho dù như thế nào hắn đều không thể nói ra khỏi miệng ở trước mặt công chúng.

“Đan Lưu!” Giọng nguyên lão Đan Trần đột nhiên vang lên, mang theo một chút nghiêm túc: “Ta rất đồng tình với cảnh ngộ của ngươi, nhưng chuyện ban đầu, lỗi ở chỗ cha ngươi, chứ không phải Đan gia ta cao cao tại thượng.”

Hết chương 3390.
Bình Luận (0)
Comment