Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3401 - Chương 3401. Tia Sáng Của Vương Đằng! Dược Lực Mười Phần! Người Thắng Cuối Cùng! (4)

Chương 3401. Tia sáng của Vương Đằng! Dược lực mười phần! Người thắng cuối cùng! (4)
Chương 3401. Tia sáng của Vương Đằng! Dược lực mười phần! Người thắng cuối cùng! (4)

“Ừm, không sai, thật sự khủng bố như vậy!” Mặc Thành Châu gia chủ Mặc gia mang vẻ thán phục trên mặt, phụ họa nói.

Đan Quảng liếc nhìn bọn họ, sắc mặt hơi cổ quái, tuy rằng trong lòng hắn cũng tràn đầy rung động, nhưng mà hắn cảm thấy đại khái hai vị gia chủ này đã bị chấn đến choáng váng, kể cả nói chuyện đều không biết nói, chỉ biết khủng bố như vậy.

Nhưng không biết vì sao, hắn không khỏi cảm thấy Vương Đằng… thật sự - khủng bố như vậy!

“Tên này rốt cuộc chui ra từ đâu vậy?” Giờ phút này có thể nói Đan Nguyên đã tâm phục khẩu phục, trong lòng vốn không sinh ra nổi ý tưởng so sánh với Vương Đằng, không nhịn được cười khổ nói.

“Anh hùng không hỏi xuất xứ.” Đan Quảng cảm khái nói: “Chúng ta đều nhìn ở trong mắt hành trình quật khởi của Vương Đằng, hắn còn mạnh hơn Đan Lưu kẻ biến chất đã dựa vào loài Hắc Ám này rất nhiều, thiên tài giống như hắn vốn không thể dùng lẽ thường để phỏng đoán.”

“Ừm.” Đan Nguyên tỏ ra nghiêm túc gật đầu.

Nhắc đến Đan lưu, tâm tình của hắn thật sự không tốt, người này vốn là người của Đan gia, mặc dù không bằng Vương Đằng, nhưng thiên phú cũng cực kỳ mạnh mẽ, nếu như có thể nhận được bồi dưỡng của Đan gia, chắc còn mạnh hơn hắn một chút, nhưng hiện giờ lại rơi vào tình trạng như vậy, thật sự khiến cho người ta thổn thức.

“Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, Đan Lưu kia là gieo gió gặt bão, không trách được người khác.” Đan Quảng thở dài trong lòng, nhưng trong miệng lại khuyên vậy.

Hắn biết rõ việc này nhất định đã tạo thành đả kích thật lớn đối với thiên tài Đan gia bao gồm cả Đan Nguyên trong đó, nếu như không xử lý tốt, có lẽ sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với các thiên tài của Đan gia.

“Ta hiểu rõ, chỉ hơi đáng tiếc thôi.” Đan Nguyên gật đầu nói.

“Đúng vậy, lấy thiên phú của hắn, có lẽ không ở dưới ngươi.” Đan Quảng nói.

“Đâu chỉ không ở dưới ta.” Đan Nguyên cười khổ nói.

“Đừng tự coi nhẹ mình, ngươi là thiên tài xuất sắc nhất của Đan gia ta, kể cả lão tổ Đan Trần đều khen ngợi ngươi có thừa, chỉ cần dốc lòng tu luyện, ngày sau nhất định sẽ có được thành tựu không tầm thường, thất bại một lần không là gì cả.” Đan Quảng an ủi.

“Lão tổ Đan Trần.” Một chút sáng rọi không khỏi lóe lên trong mắt Đan Nguyên, gật đầu thật mạnh.

Đan Quảng nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, cuối cùng thoáng nhẹ nhàng thở ra, trong tranh tài hội giao lưu này xuất hiện hai yêu nghiệt là Vương Đằng và Đan Lưu, hắn sợ Đan Nguyên sẽ không chịu nổi đả kích, từ đó sẽ không phấn chấn lên được, may mà tâm tính của Đan Nguyên không hề kém, rất nhanh đã điều tiết lại được.

Bên kia, Nhạc Bàn gia chủ Nhạc gia giống vậy cũng có vẻ mặt thán phục, lập tức lại không nhịn được nghĩ đến lò Cửu Long Lôi Nhạc kia của Vương Đằng, một chút nóng rực không khỏi hiện lên trong mắt.

Nếu như lò Lôi Nhạc của Nhạc gia bọn họ có thể đạt đến trình độ như vậy, có phải cũng có thể lên cấp cho đan dược giống như kia không?

Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhìn sang Nhạc Yên đang ở bên cạnh mình, thấy giờ phút này ánh mắt của nàng đang khóa chặt ở trên người Vương Đằng, không khỏi sửng sốt, trên mặt lập tức nở nụ cười ý vị sâu xa, mở miệng nói: “Yên Nhi, Vương Đằng này hiện giờ ngươi cảm thấy như thế nào?”

“Hả? Cái gì như thế nào?” Nhạc Yên không khỏi ngẩn ra, lập tức phản ứng lại kịp, trên mặt lập tức đỏ bừng, không khỏi dậm chân gắt giọng: “Cha, ngươi nói cái gì thế hả.”

“Khụ khụ.” Nhạc Bàn giả bộ ho một tiếng, nói: “Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, ta chỉ muốn để cho ngươi tiếp xúc với hắn nhiều một chút thôi thiên phú của Vương Đằng này vẫn thật sự mạnh, xứng với ngươi.”

“Ta không nghe! Ta không nghe! Ngươi già không nên nết.” Nhạc Yên cảm thấy trên mặt nóng lên giống như lửa thiêu, lắc đầu liên tục nói.

Nếu như chuyện này bị người khác biết được, nàng có còn mặt mũi gặp người không.

Tuy rằng trước đó Nhạc Bàn cũng đã nói lời tương tự, nhưng khi đó không hề trực tiếp thế này, hơn nữa nàng chỉ hơi tò mò với Vương Đằng, vốn không hề để trong lòng.

Không thèm để ý, tự nhiên có thể lạnh nhạt đối đãi.

Nhưng hiện giờ nhìn xem Vương Đằng từng bước quật khởi, hình tượng của Vương Đằng ở trong lòng nàng đã không ngừng to lớn lên, thiên phú của hắn, thực lực của hắn không khỏi khiến trên người hắn lóe lên tia sáng chói mắt, để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng nàng.

Mặc dù là Nhạc Yên kiểu con gái cưng của trời như vậy cũng không thể không thừa nhận, người cùng thế hệ ưu tú giống như Vương Đằng, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp được.

Nếu như nói không hề động lòng chút nào, vậy tuyệt đối là giả.

Chính bởi vì có những ý tưởng phức tạp như vậy, giờ phút này nghe được lời Nhạc Bàn nói, nàng mới có một cảm giác giống như bị dẫm vào đuôi, trong lòng không tự chủ được sinh ra một chút xấu hổ, sau đó cố hết sức phủ nhận.

Đáng tiếc Nhạc Bàn chính là lão thẳng nam sắt thép siêu cấp sống không biết đã bao nhiêu năm, vốn không nhận ra tâm tư của cô con gái, còn đang lải nhải lẩm bẩm không ngừng, khiến cho Nhạc Yên không chịu nổi buồn bực, cuối cùng hung hăng dẫm cho hắn một phát, trực tiếp đi sang bên cạnh.

Các thiên tài của Nhạc gia như Nhạc Sơn, Nhạc Truân ở bên cạnh cách đó không xa hai mặt nhìn nhau, cũng không dám nói lời nào, nhưng ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Nhạc Yên lại trở nên hơi quỷ dị.

Chẳng lẽ gia chủ thật sự định chọn Vương Đằng làm con rể sao?

Bọn họ cực kỳ có lòng tin với Nhạc Yên, nhưng vừa nghĩ đến con cưng của trời trong gia tộc mình sẽ bị heo từ bên ngoài đến ủi đi, trong lòng bọn họ lại hơi chua xót.

Đừng nói bọn họ những gia tộc hạch tâm đan đạo này, kể cả gia chủ của gia tộc hạch tâm nghề phụ khác, ánh mắt nhìn về phía Vương Đằng giờ phút này cũng tràn đầy rung động và khâm phục.

Hơn nữa các gia chủ này cũng đã bắt đầu tính toán xem mượn sức Vương Đằng như thế nào, thiên tài như vậy, không có một gia tộc hạch tâm nào sẽ chịu bỏ qua.

Phải biết rằng trình độ nghề phụ của Vương Đằng không đơn thuần chỉ có đan đạo kinh khủng như thế, vài đạo khác cũng đạt đến cấp Thánh.

Hết chương 3401.
Bình Luận (0)
Comment