Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3403 - Chương 3403. Tia Sáng Của Vương Đằng! Dược Lực Mười Phần! Người Thắng Cuối Cùng! (6)

Chương 3403. Tia sáng của Vương Đằng! Dược lực mười phần! Người thắng cuối cùng! (6)
Chương 3403. Tia sáng của Vương Đằng! Dược lực mười phần! Người thắng cuối cùng! (6)

Đây là một viên đan dược màu xanh đậm, toàn thân trơn tròn, tản ra đan hương kỳ dị, không khỏi thu hút ánh mắt của rất nhiều người lại.

“Xin hỏi nguyên lão Đan Trần, viên đan dược này của hắn có thể đạt đến dược lực mấy phần?” Vương Đằng liếc nhìn viên đan dược kia, cười hỏi.

“Dược lực năm phần!” Nguyên lão Đan Trần có ánh mắt như thế nào, chỉ nhìn thoáng qua đã nói ra dược lực của viên đan dược này.

Đan Lưu nhíu mày, nhưng không phủ nhận phán định của nguyên lão Đan Trần, viên đan dược này của hắn thật sự đạt đến dược lực năm phần.

Ở trong cấp Thánh đệ nhị kiếp, dược lực năm phần đã không yếu, đủ để khiến cho hắn kiêu ngạo.

Nhưng mà hắn nhìn dáng vẻ của Vương Đằng, giống như vẫn chưa hề coi trọng dược lực năm phần này, chẳng lẽ đan dược của đối phương còn có thể vượt qua dược lực năm phần hay sao?

“Lại mời các vị nguyên lão nhìn xem viên đan dược của ta.” Vương Đằng liếc nhìn Đan Lưu, khẽ cười nói.

Dưới khống chế của Vương Đằng, hư ảnh của hoa Cửu Khiếu Độ Kiếp đã chậm rãi tiêu tán đi, để lộ viên đan dược màu vàng tím ở trong đó.

Từng luồng đan hương nồng đậm đến cực hạn bay ra, ánh mắt của mọi người ào ào nhìn tới.

“Đây là…” Nguyên lão Đan Trần hơi kinh hãi, ánh mắt lập tức rơi lên trên viên đan dược màu vàng tím kia, lại không thể dời mắt ra được.

“Làm sao có thể!?” Sự chú ý của Đan Lưu cũng rơi lên trên viên đan dược kia, ánh mắt lập tức trừng lớn, giống như thấy được thứ gì đó khó có thể tin nổi.

“Hiện giờ như thế nào?” Một nụ cười trêu tức treo ở trên mặt Vương Đằng, nhàn nhạt hỏi.

“Dược lực mười phần!!!” Đan Lưu khó có thể tin nổi, giận dữ hét lên: “Chuyện này không có khả năng, không có ai có thể đạt đến dược lực mười phần, viên đan dược này của ngươi là giả!”

“Là giả?” Vương Đằng nở nụ cười: “Ngươi nói là giả chính là giả sao? Ngươi không đạt được thì ta không thể đạt tới sao? Người bình thường vốn không thể tưởng tượng nổi thế giới của thiên tài.”

“???” Đan Lưu không thể tin nổi nhìn Vương Đằng.

Hắn là người bình thường?

Một người dốc hết toàn lực mới có cơ hội so sánh với hắn, dựa vào cái gì nói hắn là người bình thường?

“…”

Cơ bắp trên mặt nguyên lão Đan Trần cũng không nhịn được hơi run rẩy, sắc mặt quỷ dị nhìn xem hai người Vương Đằng và Đan Lưu.

Vương Đằng này thật sự dám nói!

“Có thể để cho ta nhìn xem không?” Nguyên lão Đan Trần hít sâu một hơi, hỏi.

“Tự nhiên.” Vương Đằng cười nhẹ, đưa Cửu Khiếu Độ Kiếp đan đang cầm trong tay tới.

Nguyên lão Đan Trần cẩn thận nhận lấy, giống như viên đan dược này là bảo bối cực kỳ quý giá gì vậy, nâng niu nó trong tay, cẩn thận quan sát.

Ánh mắt của Đan Lưu cũng chăm chú nhìn vào viên đan dược kia, hắn thật sự không thể tin nổi Vương Đằng lại có thể luyện chế viên đan dược này lên đến dược lực mười phần.

Dược lực mười phần, vốn chính là thứ không tồn tại!

Nhưng mà…

Ánh mắt của nguyên lão Đan Trần càng ngày càng nghiêm trọng, thần sắc trên mặt cũng càng ngày càng tràn đầy vẻ thán phục, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Vương Đằng, chậm rãi thở ra một hơi, nói: “Thật sự không thể tin nổi! Viên đan dược này tuyệt đối là viên đan dược hoàn mỹ nhất mà ta đã từng thấy, ngươi làm sao được vậy?”

Đan Lưu nghe thấy lời ấy, không nhịn được lùi lại một bước, khó có thể tin nhìn Vương Đằng và viên đan dược kia.

Thế mà lại là thật!

Hắn không tin lão quỷ Đan Trần kia sẽ lừa gạt hắn ở trước mặt nhiều người như vậy, lấy thân phận của một vị Luyện đan sư cấp Thần, vốn khinh thường làm ra chuyện như vậy.

Chuyện này thật dễ dàng bị vạch trần, vốn không thể lừa gạt được người khác.

Do đó chỉ có một khả năng, viên đan dược kia thật sự đạt đến dược lực mười phần!

Hắn bị đánh bại!

Bại đến thật triệt để!

Một viên đan dược đạt đến dược lực mười phần vốn không phải là viên đan dược với dược lực năm phần của hắn có thể so sánh bằng, hai viên kém nhau trọn vẹn dược lực năm phần, vốn không hề có tính so sánh.

“Do đó… ngươi đã thua!” Vương Đằng nhìn Đan Lưu, thản nhiên nói: “Ta mới là cấp Thánh cuối cùng!”

“Ta mới là cấp Thánh cuối cùng!”

Giọng nói này được truyền ra từ trong miệng Vương Đằng, khiến cho Đan Lưu giống như bị sét đánh, sắc mặt hoàn toàn trở nên méo mó.

Thua!

Hắn hoàn toàn thua!

Tất cả trả giá đều biến thành bọt nước!

Vậy cái giá hắn phải trả chẳng phải đã thành một trò cười lớn lao sao.

Đan Lưu giống như nhận lấy kích thích vĩ đại, tia sáng màu đen bùng nổ trong mắt, hoa văn trên mặt hắn lúc nhúc theo khuôn mặt vặn vẹo, giống như vật còn sống, thoạt nhìn đặc biệt đáng sợ.

Grào!

Một trận tiếng rít gào trầm thấp truyền ra từ trong miệng hắn.

“Oh vãi, không thua nổi à.” Vương Đằng khẽ chớp mi, không khỏi hoảng hốt.

Thoạt nhìn tên này giống như muốn sụp đổ.

Hắn khẽ lắc mình, vội vàng lùi lại ra phía sau ba vị nguyên lão.

Hắn mới vừa bị sét đánh, lúc này trên người hắn không hề dễ chịu gì, thật sự không muốn đánh một trận.

Ba người nguyên lão Đan Trần lập tức biến sắc.

Người lây nhiễm Hắc Ám chính là nhân tố không ổn định, bất cứ lúc nào đều có khả năng bùng nổ.

Đặc biệt là lúc tâm tình của bọn họ phát sinh thay đổi, loại biến hóa này càng không thể khống chế, có khi thậm chí còn khủng bố hơn một ít so với loài Hắc Ám thuần chủng nhất.

Biến hóa của Đan Lưu giờ phút này không thể nghi ngờ chính là như vậy.

“Khống chế lấy hắn!”

Sắc mặt nguyên lão Bias hơi trầm xuống, lập tức quát to về phía hư không.

Trên bầu trời, không gian dao động một trận, từng đường sóng gợn đẩy ra bốn phía, một bóng dáng theo đó hiện ra.

“Cấp Bất Hủ!”

Vương Đằng không khỏi líu lưỡi, tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp quả thật trâu bò, đi đến đâu đều có thể xuất hiện tồn tại cấp Bất Hủ.

Hơn nữa đều không cần đến những chuyên gia nghề phụ này ra tay, chỉ cần hô một tiếng, tự nhiên sẽ có tồn tại cấp Bất Hủ ra tay.

Hết chương 3403.
Bình Luận (0)
Comment