Bạch Tiên Nhi ở nơi xa cũng nhìn về phía Vương Đằng, một đôi mắt đẹp chạm vào ánh mắt của Vương Đằng ở giữa không trung.
Nhưng lúc này hai người đều không nói gì, chỉ một lòng tập trung lên việc xua tan lực Hắc Ám kia.
Cùng lúc đó, có vài võ giả hệ Quang Minh xuất hiện, đều tự động dùng thủ đoạn xua tan lực Hắc Ám cho các võ giả xung quanh.
Điều duy nhất khiến cho người ta tiếc nuối là hiệu suất của bọn họ không bằng hai người Vương Đằng và Bạch Tiên Nhi.
Bởi vậy chủ lực vẫn là hai người Vương Đằng và Bạch Tiên Nhi, vài võ giả hệ Quang Minh khác chỉ làm hỗ trợ, ngược lại cũng phối hợp không tệ.
Theo rất nhiều nguyên lực tinh thần Quang Minh giống như không lấy tiền rơi xuống, người khôi phục lý trí ở bên dưới càng ngày càng nhiều, cảnh tượng hỗn loạn kia cuối cùng đã nhận được một chút khống chế.
Vương Đằng mới vừa thả lỏng một hơi.
Nhưng mà…
Grào! Grào! Grào…
Đúng vào lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến từng trận gầm thét.
Vương Đằng giật thột trong lòng, vội vàng nhìn lên trên bầu trời, sắc mặt lập tức thay đổi.
Tiếng gầm thét kia không khủng bố như tiếng gầm thét của Ma Thần mới vừa rồi, nhưng nghe vào trong tai mọi người lại giống như đất bằng sinh lôi, khiến trong lòng tất cả mọi người đều không khỏi nhanh chóng trầm xuống.
Chỉ thấy các điểm đen xuất hiện ở phía sau vết nứt không gian, chi chít dày đặc, đang không ngừng to dần ra.
Loài Hắc Ám muốn giáng xuống trước!!!
Rất nhiều người có tinh thần hơi mạnh một chút cũng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trên mặt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.
Mọi người không có cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn loài Hắc Ám vô cùng vô tận kia xuyên qua trong vết nứt không gian, cấp tốc buông xuống thế giới này.
Đám người nguyên lão Đan Trần cố hết sức muốn thu nhỏ vết nứt không gian kia, nhưng đáng tiếc Ma Thần ở đối diện lại gắt gao chống đỡ lấy, khiến cho bọn họ không còn cách nào.
Grào! Grào! Grào…
Tiếng gào thét khủng bố quanh quẩn trong trời đất, đủ loại loài Hắc Ám quen thuộc có, xa lạ có đông nghìn nghịt xuất hiện ở trên bầu trời.
Một luồng lực Hắc Ám nồng đậm lập tức tràn ngập ra ở vùng trời đất này.
Tất cả mọi người có thể cảm nhận được, bầu trời giống như hoàn toàn thay đổi.
Trở nên xa lạ, trở nên tà ác, trở nên đen tối hơn, ngôi sao bị che khuất, cuối cùng không thể nhìn thấy một chút ánh sao nào nữa.
Bóng tối vô tận giống như đang bao phủ ở trong lòng mỗi người.
Rầm! Rầm! Rầm…
Cùng lúc đó, vài luồng khí thế đặc biệt mạnh mẽ lập tức bùng nổ ra từ trong những loài Hắc Ám kia.
“Cấp Ma Tôn thượng vị!”
Từng giọng nói hoảng sợ gần chết nổ tung ra từ trong đám người.
Khí thế mạnh mẽ kia, mọi người vừa liếc mắt đã có thể nhìn ra được, tuyệt đối là loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị.
Hơn nữa số lượng loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị kia rõ ràng đạt đến năm con.
Loài Hắc Ám lại đột nhiên điều động năm loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị, chúng nó quả nhiên có chuẩn bị mà đến, chuẩn bị thật sự quá mức đầy đủ, nếu như nói không có mưu đồ từ trước, đều không có ai tin tưởng.
“Ha ha ha…”
Một trận tiếng cười to đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy trong những loài Hắc Ám kia, vài bóng dáng khổng lồ cầm đầu đứng lơ lửng trong không trung, toàn thân tản ra khí thế khủng bố, từng đôi mắt tà ác, chẳng lành liếc nhìn bốn phương, trong lạnh như băng mang theo hờ hững.
Mặc dù nhìn trên trăm tồn tại cấp Bất Hủ, thậm chí tồn tại cấp Thần như ba vị nguyên lão ở trước mắt, trong ánh mắt kia vẫn tràn đầy khinh miệt và coi thường.
Giống như ở trong mắt chúng nó, bất cứ là ai đều chẳng qua chỉ là con kiến, đều là sinh mệnh chúng nó muốn thu gặt.
Sắc mặt của ba vị nguyên lão lập tức khó nhìn đến cực hạn, kể cả bọn họ, giờ phút này cuối cùng cũng đã cảm nhận được một chút vô lực.
Thời gian loài Hắc Ám giáng xuống còn nhanh hơn dự tính của bọn họ, mới vừa rồi bàn tay to của Ma Thần kia đã mở rộng vết nứt không gian ra lớn thêm nhiều lắm, đủ để cho loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thông qua.
“Phiền toái!” Thiên Viêm tôn giả có vẻ mặt nghiêm trọng nhìn loài Hắc Ám trước mặt, trầm giọng nói.
Hai vị tôn giả khác không hề nói lời nào, nhưng từ trên vẻ mặt nghiêm trọng của bọn họ đều có thể nhìn ra được, tình huống đúng là đã đến thời khắc cực kỳ ác liệt.
Tất cả các tồn tại cấp Bất Hủ ở phía sau đều rơi vào trong trầm mặc, kể cả bọn họ cũng chưa từng gặp loài Hắc Ám cấp Ma Tôn có số lượng nhiều đến như thế.
Lập tức, không khí căng chặt đến cực hạn.
Vương Đằng nhìn tình hình ở trên bầu trời, chỉ cảm thấy da đầu run lên, nếu như có thể, hiện giờ hắn đã định xoay người trốn chạy.
Trường hợp như này đã hoàn toàn vượt ra khỏi năng lực khống chế của hắn.
Hắn chỉ là một võ giả cấp Vũ Trụ, vốn không nhúng tay vào được.
“Nhiều loài Hắc Ám như vậy!” Yết hầu Nhạc Bàn lăn lộn, chỉ cảm thấy trong miệng khô khốc, giọng nói đều trở nên khàn khàn.
“Lần này… này thật sự là một trận… tai họa!” Đan Quảng có vẻ chua xót, trong miệng khó nhọc phun ra hai chữ tai họa.
Nhưng chính là hai chữ này lại nặng nề giống như ngàn cân, gần như khiến cho hắn không thể thốt ra khỏi miệng.
Gia chủ của gia tộc hạch tâm khác ở xung quanh, giờ phút này cũng sắc mặt nghiêm trọng vô cùng, vẻ mặt không có gì khác biệt với Nhạc Bàn và Đan Quảng.
Đúng vậy!
Tai họa!
Đây là một trận tai họa!
Kể cả ở trên chiến trường ngoài vực nơi tiền tuyến nhất chống đỡ với loài Hắc Ám, một loài Hắc Ám cấp Ma Tôn hạ vị cũng đều là tồn tại cực kỳ hiếm thấy, sẽ không tùy tiện xuất hiện.
Bởi vì một khi loài Hắc Ám cấp Ma Tôn xuất hiện, nhất định sẽ dẫn tồn tại cấp Bất Hủ của phe Quang Minh đến.
Nhưng hiện giờ loài Hắc Ám lại vốn mặc kệ.
Kể cả loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị, đột nhiên đều xuất hiện năm con.
Chứ đừng nói đến loài Hắc Ám cấp Ma Tôn hạ vị với trung vị!
Thậm chí còn có phía sau vết nứt không gian kia, một… Ma Thần giống như hổ rình mồi!!!