Đám người Đan Quảng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có loài Hắc Ám mạnh mẽ đánh vào nơi đây.
Phải biết rằng tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp chính là một trong vài chỗ an toàn nhất trong vũ trụ.
Rốt cuộc là chỗ nào không đúng?
Chẳng lẽ những loài Hắc Ám này đã điên rồi sao?
Cho dù nhìn như thế nào thì tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp đều không phải là nơi dễ dàng đánh hạ như vậy, cho đến bây giờ không có người nào dám phát động chiến tranh với tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, kể cả quái vật lớn giống như công ty vũ trụ hư cấu, chỉ sợ đều không dám.
Nhưng hôm nay, chuyện hoang đường như vậy vẫn cứ xảy ra.
Đan Lưu kia thật sự đã phát điên, hắn lại dẫn loài Hắc Ám vào đây, thậm chí còn lừa dối, tham gia tranh tài hội giao lưu kỳ này mà không bị phát hiện, thật sự khiến cho người ta khó có thể tin nổi.
Tất cả của tất cả đều khiến cho mọi người ở đây cảm thấy một loại hoang đường và đáng sợ.
Loài Hắc Ám rốt cuộc đã chuẩn bị bao lâu mới có hành động điên cuồng giống như ngày hôm nay, thật sự vừa nghĩ cẩn thận đã thấy sợ hãi!
“Ta là Thí Huyết Ma Tôn!”
Lúc này, loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị cầm đầu kia đột nhiên mở miệng, giọng nói lạnh như băng chậm rãi truyền ra: “Nhớ kỹ tên của ta, hôm nay người tàn sát các ngươi, đó là ta!”
Tất cả mọi người nghe vậy, sắc mặt đều khó coi đến cực hạn.
Loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thượng vị này quá mức kiêu ngạo, thế mà lại định tàn sát tất cả mọi người ở đây, vốn chính là coi bọn họ thành cá thịt trên thớt mà.
Loại khinh miệt không thèm che giấu chút nào kia khiến cho tất cả mọi người lửa giận ngút trời, mỗi người đều phẫn nộ đến cực hạn nhìn Thí Huyết Ma Tôn kia.
“Làm càn!”
Thiên Viêm tôn giả là một người tính khí nóng nảy, trực tiếp gầm lên giận dữ, cặp mắt lóe lên thần quang cực hạn, lạnh như băng nhìn chằm chằm đối phương.
Thí Huyết Ma Tôn nhìn hắn, nhưng chỉ cười lạnh.
“Ma Thần, các ngươi định khơi mào chiến tranh sao?” Nguyên lão Đan Trần nhìn chằm chằm vào Ma Thần ở phía sau vết nứt không gian kia, trầm giọng nói.
“Khặc khặc khặc…”
Một trận tiếng cười chói tai đột nhiên truyền đến từ phía sau vết nứt kia, không giống với nhân loại.
“Các ngươi vẫn hồn nhiên như thế, chúng ta sinh ra chính là vì chiến tranh và hủy diệt, kẻ sợ hãi chiến tranh là các ngươi, không phải là chúng ta.”
“Đối với chúng ta, chiến tranh chẳng qua chỉ là một trò chơi tràn ngập thú vị thôi!”
“Ngươi!” Đồng tử của ba người nguyên lão Đan Trần co rút lại, cho dù đã sớm biết đáp án, nhưng lại một lần nữa nghe được lời nói khinh miệt không thèm che giấu chút nào đó, trong lòng bọn họ vẫn không nhịn được chìm xuống tận đáy vực.
Những loài Hắc Ám này tự nhận là mặt tối cực đoan của thế giới này, sinh ra chính là vì hủy diệt tất cả, giống như đứng ở trên đỉnh cao của sinh mệnh phán xét tất cả.
Đối với sinh mệnh thuộc về phe Quang Minh, chuyện này vốn chính là chuyện không thể tiếp nhận được.
“Chiến tranh với hủy diệt!” Vương Đằng chớp mắt, hắn không hề xa lạ gì với những ý niệm điên cuồng này của loài Hắc Ám, nhưng vẫn là lần đầu tiên nghe từ trong miệng một loài Hắc Ám cấp Ma Thần, trong lòng đột nhiên có một nhận thức khác lạ, hình như có minh ngộ.
Một tia cảm ngộ kỳ diệu đột nhiên hiện lên ở trong lòng hắn, ánh mắt của hắn không khỏi nhìn về phía giới hạn trắng hay đen rõ ràng kia.
Vì sao lại sẽ xuất hiện cực đoan như vậy?
Thế giới này rốt cuộc như thế nào?
Khi cảm ngộ kia qua đi, các nghi vấn lại hiện lên ở trong lòng Vương Đằng.
“Thí Huyết! Bắt đầu đi!”
Ma Thần kia không thèm để ý đến ba người nguyên lão Đan Trần nữa, giọng nói lạnh như băng ầm ầm truyền ra.
“Dạ, Ma Thần đại nhân!” Tia sáng màu đỏ tươi trong mắt Thí Huyết Ma Tôn chợt lóe lên, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, đột nhiên một tiếng hét lớn lạnh như băng chợt truyền ra từ trong miệng:
“Giết!”
Rầm!”
Tiếng nói vừa ngừng, loài Hắc Ám phía sau cuối cùng không còn đè nén nữa, lập tức bộc phát ra sát ý mãnh liệt, hưng phấn vô cùng triển khai giết hại điên cuồng đối với võ giả Nhân tộc ở bên dưới.
Đám người phía dưới lập tức rơi vào trong hỗn loạn và khủng hoảng vĩ đại.
Cục diện mới vừa ổn định lại một lần nữa xảy ra nghịch chuyển, thậm chí còn thảm thiết hơn trước, rất nhiều người còn chưa phản ứng kịp đã bị loài Hắc Ám nện từ trên bầu trời xuống xé thành mảnh nhỏ, mùi máu tanh nồng đậm lập tức bốc lên tận trời.
Rầm!
Rầm!
…
Tiếng nổ vang chợt quanh quẩn trong thánh địa vốn nên yên tĩnh hiền hòa này.
Nguyên lực kích động, phá hủy tất cả.
Nguyên lực tinh thần Hắc Ám tà ác, quỷ dị tràn ngập trong toàn bộ trời đất, xâm nhiễm vùng đất thần thánh này.
Mùi máu tanh nồng đậm theo đó tràn ngập.
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp không ngừng!
Chỉ trong một lát, khu vực này đã hóa thành một chiến trường máu tanh thảm thiết.
Rất nhiều võ giả với chuyên gia nghề phụ còn chưa phục hồi tinh thần lại đã rơi vào trong bóng tối, nháy mắt mất đi tính mạng.
“Tất cả mọi người đừng sợ hãi!”
“Đừng sợ hãi!”
“Chuyên gia nghề phụ lùi lại phía sau, võ giả tiến lên, theo ta đánh chết loài Hắc Ám!”
…
Từng bóng dáng phóng lên cao, bộc phát ra dao động nguyên lực mạnh mẽ, tiếng hét lớn theo đó truyền ra.
Các cường giả đầu tiên phản ứng kịp lập tức bắt đầu tổ chức mọi người tiến hành đánh trả, trong những võ giả đến từ thế lực các phương này, người có thể đi đến cấp Giới Chủ, ai mà không phải là tồn tại có thiên phú mạnh mẽ, trải qua vô số chiến đấu sinh tử.
Rất nhiều người bên trong bọn họ đã từng lên chiến trường ở ngoài vực chiến đấu với loài Hắc Ám, giờ phút này cho dù bị đánh úp bất ngờ, còn hơi ngoài dự đoán, nhưng vẫn rất nhanh đã phản ứng lại kịp.
Các võ giả bên dưới cũng phản ứng lại, lập tức triển khai đánh trả.
Các gia chủ của đại gia tộc hạch tâm cũng không nhàn rỗi, lập tức tổ chức các chuyên gia nghề phụ lui về phía sau, tránh đi công kích của loài Hắc Ám.