Tinh thần chuyển động!
Trận pháp chậm rãi xoay tròn!
Giống như một máy móc khổng lồ bắt đầu vận chuyển.
Keng!
Đột nhiên, một tiếng kiếm chợt vang lên, nghe vô cùng rõ ràng, giống như có thể đâm rách tất cả tạp âm, tiến vào trong tai của tất cả mọi người, khiến mỗi người có mặt ở đây đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Mà sự xuất hiện của âm thanh này chính là một tín hiệu, vô số tiếng kiếm vang lên ngay sau đó giống như vô số thanh kiếm sắc cùng lúc ra khỏi vỏ vậy.
Keng! Keng! Keng…
Chỉ thấy từng ánh kiếm đột nhiên ngưng tụ ra trong trận pháp.
Màu kim! Màu xanh lá! Màu xanh da trời! Màu đỏ thẫm! Màu vàng!
Năm loại ánh kiếm hoàn toàn khác nhau đan xen ngang dọc trong trận pháp khiến người ta hoa mắt, chỉ là trong chốc lát, cả trận pháp đã tràn ngập ánh kiếm Ngũ hành.
Một một ánh kiếm đều tỏa ra khí tức khủng bố, sắc mặt của rất nhiều võ giả cấp Vực Chủ đều vô cùng nặng nề, bọn họ cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt, giống như chỉ cần một ánh kiếm đã đủ lấy tính mạng của bọn họ.
Sát cơ khủng bố đã ngưng kết thành thực thể, che trời lấp đất bao phủ cả khu vực.
Những loài Hắc Ám kia cuối cùng cũng hoàn toàn mất tiếng nói, sợ hãi nhìn cảnh này, con ngươi co rút kịch liệt.
“Giết!”
Một tiếng quát truyền tới từ hư không.
Tất cả ánh kiếm đình trệ chốc lát, sau đó giống như mọc mắt, mũi kiếm hướng ngược xuống, tất cả đều nhắm chuẩn loài Hắc Ám ở xung quanh.
Bùm!
Trên bầu trời, hai chùm sáng to đâm mạnh vào nhau, phát ra tiếng nổ vang, sau đó cũng hay ngược ra ngoài mấy chục nghìn mét mới từ từ dừng lại.
“Nên kết thúc rồi!” Trong đó một chùm sáng hiện ra bóng dáng của Thiên Viêm tôn giả, chỉ thấy hắn đứng thẳng trong hư không, nhìn Ma tôn Thí Huyết ở đối diện, thản nhiên nói.
“Vậy sao?” Ma tôn Thí Huyết đột nhiên lạnh lùng cười một tiếng.
Thiên Viêm tôn giả không khỏi cau mày, vẻ mặt nghi ngờ nhìn đối phương, Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận đã khởi động, ánh kiếm treo cao, tại sao Ma tôn Thí Huyết này còn có thể tự tin như vậy? Giống như không hề đặt tất cả ở trong mắt.
Ma tôn Thí Huyết không để ý đến Thiên Viêm tôn giả, ngược lại ngẩng đầu nhìn về một tinh thần nào đó trên bầu trời, ánh mắt lấp lánh: “Chắc gần xong rồi nhỉ!”
Ù!!
Một tiếng ù vang lên, ánh kiếm trên bầu trời lập tức rơi xuống.
Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được cảm giác áp bức của loại vận sức chờ phát động kia, cho dù võ giả Nhân tộc không hề bị ánh kiếm này khóa, nhưng vẫn đứng ngồi không yên, cả người cứng nhắc, trên trán không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Đây chính là trận pháp cấp Thần!
Chỉ là một loại khí cơ đã khiến người ta không khỏi rơi vào trong tình cảnh tuyệt vọng, hoàn toàn không nảy sinh chút suy nghĩ phản kháng nào.
“Trận pháp cấp Thần này đúng là đáng sợ.” Sắc mặt Vương Đằng nghiêm trọng, cho dù là với cảnh giới tinh thần lực của hắn, khi đối mặt với cảm giác áp bức đó cũng hơi không chống đỡ được, ước gì có thể lập tức rời khỏi trận pháp này. Đáng tiếc hắn không làm được, một khi trận pháp cấp Thần khởi động, thì không dễ dàng chạy thoát như vậy.
Uỳnh!
Ngay sau đó, một khí thế mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn bùng lên, Vương Đằng trực tiếp khởi động Bất Khuất Lôi Đình chiến ý, chống đỡ loại sát cơ khủng bố kia.
Khí thế bộc phát, lúc này Vương Đằng mới cảm thấy cơ thể đã khôi phục tri giác, loại cảm giác cứng nhắc vừa rồi kia đã từ từ tản đi.
Grào! Grào! Grào…
Loài Hắc Ám ở bên dưới phát ra tiếng gào rống trong sợ hãi, bọn nó giống như cảm nhận được khí tức của tử vong, lại không cam lòng chết đi như vậy, từng con giống như phát cuồng, không ngừng khắc phục khó khăn, điên cuồng công kích trận pháp.
Tất cả những điều này nói ra thì dài dòng, trên thực tế thì chỉ là trong phút chốc ngắn ngủi.
Vèo vèo vèo…
Giây phút nào đó, ánh kiếm Ngũ hành trên bầu trời đột nhiên biến thành lưu quang, bay nhanh về phía loài Hắc Ám bên dưới.
“Đến rồi!” Ánh mắt Vương Đằng chợt ngưng lại, trong lòng không khỏi bắt đầu hồi hộp.
Loài Hắc Ám có đường lui để đối phó không, chỉ xem một đòn này.
Bọn nó chắc chắn sẽ không nhìn nhiều loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng chết ở đây như vậy, nếu như có đường lui thì chắc chắn sẽ sử dụng vào lúc này.
Đùng đoàng!
Đột nhiên, một tiếng nổ kịch liệt vang vọng khắp trời đất.
Sắc mặt Vương Đằng thay đổi, nhìn về phía trong hư không, lại thấy một tinh thần vậy mà… nổ rồi!
Đoàng! Đoàng! Đoàng…
Sau đó giống như phản ứng dây chuyền, cả Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận truyền tới từng tiếng nổ, ánh kiếm xông về phía loài Hắc Ám đột nhiên biến mất.
Sát cơ gân như ngưng tụ thành thực chất kia nháy mắt đã biến mất không thấy tăm hơi, giống như chưa từng xuất hiện.
Loài Hắc Ám bên dưới sững sờ!
Tất cả võ giả Nhân tộc cũng sững sờ!
Ba nguyên lão đang ở trên cao chống đỡ vết nứt không gian cũng ngây ra tại chỗ, biểu cảm trên mặt nháy mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng được.
“Sao có thể?!!” Thiên Viêm tôn giả ngạc nhiên thất thanh, mắt trợn to đến cùng cực, hoàn toàn không thể tin vào cảnh nhìn thấy trước mắt này.
Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận bị phá rồi!
Hơn nữa còn bị phá dễ dàng như vậy, bọn họ thậm chí còn không biết là đã xảy ra chuyện gì?
Đó là trận pháp cấp Thần đấy!
Cho dù là trận pháp cấp Thánh bình thường cũng không dễ dàng bị phá ra như vậy, huống hồ là trận pháp cấp Thần, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Vô số nghi vấn hiện ra trong đầu của Thiên Viêm tôn giả, khiến hắn loạn như một mớ dây rối, sự bình tĩnh ban đầu đã biến mất không còn dấu vết.
“Ui!” Vương Đằng hít ngược khí lạnh, trong lòng toàn là không thể tin nổi.
Mặc dù hắn đoán được loài Hắc Ám có thể sẽ có đường lui, nhưng cũng không nghĩ tới đường lui của bọn nó lại là trực tiếp chống đối Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận này.
Đó là trận pháp cấp Thần thật sự, không phải giả, sao lại bị phá rồi?
Dù thế nào Vương Đằng cũng nghĩ không ra.
Điều này bất ngờ quá rồi!
Sợ là không có ai ngờ tới sẽ xuất hiện tình huống như vậy.