Một trăm cấp Bất Hủ tôn giả có vẻ hơi nhiều, nhưng trong cả vũ trụ mênh mông vô ngần, cường giả có thể bước vào cấp cấp Bất Hủ tôn giả đương nhiên không ít, thậm chí còn vượt qua một trăm người.
Còn có thể ở trong một trăm vị cấp Bất Hủ tôn giả này, xếp ở top hai mươi, vậy thì lại càng đáng sợ.
Trong top một trăm, tiến lên mười bậc, đều là một thử thách to lớn, nhất là thứ hạng gần đầu, tiến lên một bậc cũng là khoảng cách cực lớn.
Cho nên khi mọi người nghe thấy xếp hạng của vị lão giả bên cạnh Vương Đằng là thứ mười chín, thì trong lòng đều cực kỳ chấn động.
Đến cả ba người Thiên Viêm tôn giả, cũng không thể kiềm chế được sự kích động trong lòng mình.
Xếp hạng của ba người bọn họ đều ở ngoài top một trăm, thực sự kém vị cấp Bất Hủ tôn giả Rofort xếp thứ mười chín này...Hơi nhiều!
Đám người Nguyên lão Đan Trần đương nhiên cũng hiểu đứng thứ mười chín trong bảng xếp hạng cấp Bất Hủ tôn giả là có ý gì, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.
Ban đầu bọn họ chỉ biết có một vị cấp Bất Hủ tôn giả ở bên cạnh Vương Đằng, không ngờ vị tôn giả này lại là cường giả đứng thứ mười chín trong bảng xếp hạng cấp Bất Hủ tôn giả.
Có sự xuất hiện của người này, bên phía Nhân tộc hẳn sẽ có thêm vài tia hy vọng.
Vẻ mặt Minh Khô trầm xuống nhìn chằm chằm Rofort, ánh mắt hoàn toàn ngưng lại, Xích Yêu tôn giả... Nghe được cái tên này từ trong lời nói của Huyết Dạ Ma Tôn, nó lập tức biết đối phương chắc chắn không đơn giản.
Hơn nữa cái tên này... Không phải là thứ người bình thường có thể nhận được.
Yêu, từ này, rất nhiều cấp Bất Hủ tôn giả không dám dùng, người có thể được gọi là Yêu, thì chắc chắn là cường giả cực kỳ lớn mạnh.
Cho dù nằm trong số cấp Bất Hủ tôn giả, cũng vô cùng hiếm gặp cường giả có chữ “Yêu” trong danh hiệu.
Dù sao thì những cấp Bất Hủ tôn giả khác nhất định sẽ hơi không phục, từ đó xảy ra khiêu chiến, còn cường giả có thể giữ được danh hiệu của mình, sức mạnh đương nhiên không thể khinh thường.
“Không ngờ trong loài Hắc Ám cũng có người biết tới danh hiệu của lão hủ.” Rofort nhìn Huyết Dạ Ma Tôn, kinh ngạc nói.
“Tiếng tăm của Xích Yêu tôn giả, ta đã nghe nói từ lâu.” Mặc dù khuôn mặt của Huyết Dạ tôn giả tươi cười, nhưng trong mắt nó lại tràn đầy vẻ nghiêm trọng, dường như sợ vị lão giả trước mặt đột nhiên bùng nổ.
“Ha ha.” Rofort cười nhạt, như xúc động nói: “Xem ra uy danh năm đó lão hủ đã giết ra, vẫn chưa hoàn toàn biến mất.”
“Chỉ là không ngờ Xích Yêu tôn giả tiếng tăm lừng lẫy, lại trở thành người hộ đạo cho một võ giả cấp Vũ Trụ.” Ánh mắt của Huyết Dạ Ma Tôn lóe lên nói.
“Ngươi không cần thăm dò gì cả, ta xuất hiện ở đây, tự có đạo lý của ta.” Rofort lạnh lùng nói.
“Xem ra vị thiếu niên này rất quan trọng.” Đôi mắt đẹp đẽ yêu dị của Huyết Dạ Ma Tôn quét qua người Vương Đằng đang nhắm mắt cảm ngộ gì đó, mỉm cười lặp lại: “Quan trọng hơn cả tưởng tượng của ta, cũng càng khiến ta muốn có được hắn hơn.”
Khóe miệng Rofort giật giật, liếc nhìn khối thịt trong tay Huyết Dạ Ma Tôn, không khỏi mặc niệm cho Vương Đằng một lát.
Bị một loài Hắc Am cấp Ma Tôn có sở thích đặc biệt để mắt tới, e là sau này Vương Đằng lại phiền phức thêm rồi.
Nhưng dáng vẻ tên nhóc này đúng là đẹp thật!
Ánh mắt của hắn quét qua gương mặt vô cùng đẹp trai của Vương Đằng, trong lòng không khỏi cảm khái một chút.
Cho dù là nhìn từ góc độ của hắn, tên nhóc đẹp trai như vậy, cũng có thể coi là người đầu tiên hắn thấy trong đời.
“Khụ khụ.” Rofort ho khan một tiếng, vội vàng ném những suy nghĩ lung tung trong đầu đi, nhìn về phía Huyết Dạ Ma Tôn ở trước mặt nói: “Ngươi vẫn là chết tâm đi, khác chủng tộc, sẽ không có kết quả đâu.”
“Nếu không có được, vậy thì chỉ có thể phá hủy thôi.” Huyết Dạ Ma Tôn nói.
“Ngươi có thể thử xem.” Mắt Rofort hơi híp lại, để lộ ra một tia khí tức nguy hiểm.
Huyết Dạ Ma Tôn không nói nữa, chỉ cười lạnh nhìn Rofort.
Lập tức, bầu không khí trở nên căng thẳng.
Gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây!
Không gian xung quanh như bị một luồng sức mạnh vô hình làm đông cứng lại, cho dù chỉ là từng làn gió nhẹ, từng hạt bụi, một khi tiến vào khu vực này, cũng sẽ bị loại trừ.
Tất cả mọi người đều nín thở, nhìn hai vị cường giả ở trong bầu trời, trong lòng vô cùng căng thẳng.
Vẻ mặt Minh Khô nghiêm trọng, lùi về phía sau, cho dù tinh thần niệm của nó rất mạnh, lúc đối mặt với cấp Bất Hủ tôn giả như Huyết Dạ Ma Tôn và Rofort, thì vẫn có chút khó coi.
Sau khi tình cảnh nâng tới mức cao nhất, khoảng cách giữa mỗi mức độ như một cái hố sâu, rất khó vượt qua.
Ánh mắt của nó nhìn về phía phù văn sư cấp Thánh của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, sắc mặt không khỏi trầm xuống, những phù văn sư cấp Thánh của Nhân tộc này vẫn chưa buông bỏ, vậy mà lại nhanh chóng tu sửa pháp trận nhân lúc vừa rồi mọi người bị sự xuất hiện của cấp Bất Hủ tôn giả đó hấp dẫn sự chú ý.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh truyền ra từ miệng Minh Khô, nó cười lạnh một tiếng, tinh thần niệm lực lại cuộn lên.
Các phù văn sư cấp Thánh đã có chuẩn bị từ lâu, mấy bóng dáng bước ra, tinh thần lực tạo thành một tấm lá chắn vô hình, chắn trước mặt những phù văn sư đang tu sửa pháp trận khác.
Ầm!
Một tiếng nổ dữ dội đột nhiên vang lên, hư không chấn động, từng khe nứt không gian xuất hiện.
Long Quyển màu tím sẫm được hình thành từ tinh thần niệm lực ngưng trệ giữa không trung, cách các phù văn sư cấp Thánh mười mấy mét, mãi vẫn không thể tiến thêm.
Ầm ầm!
Ánh mắt Minh Khô run lên, rót tinh thần niệm lực lớn mạnh vào đó, khiến tốc độ chuyển động của Long Quyển màu tím sẫm đột nhiên trở nên nhanh hơn.
Răng rắc!
Một tiếng sắc bén đột nhiên phát ra, một khắc sau lá chắn tinh thần vô hình đó vỡ tan.
Phụt! Phụt! Phụt...
Những phù văn sư cấp Thánh như bị sét đánh, phun máu tươi từ trong miệng ra, thân thể bị Long Quyển tinh thần màu tím sẫm đảy lui ra xa mấy nghìn mét.