Bên kia, Gabriel đang chiến đấu kịch liệt với loài Hắc Ám, sắc mặt lập tức lúc xanh lúc trắng.
Hắn cảm thấy mình như một thằng hề.
Tên đó đúng là quá biến thái rồi, hắn căn bản không thể so với đối phương.
Ánh mắt của những võ giả thiên tài như Nhạc Truân, Cổ La cực kỳ nghiêm trọng, vẻ mặt rất phức tạp.
Sức mạnh của Vương Đằng đúng là đã đổi mới nhận thức của bọn họ hết lần này tới lần khác, hắn bọn họ không thể nhìn ra lá át chủ bài và sức mạnh thật sự của hắn.
Ầm ầm!
Đột nhiên, tiếng nổ cực kỳ dữ dội truyền ra từ trong lối vào không gian của Khoáng tinh, chấn động trời đất.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được khoảng không gian bị đè ép đến mức rung lên, từng vết nứt không gian đen kịt thậm chí còn lan rộng ra xung quanh lối vào không gian của Khoáng tinh đó.
Đây là bị hỏng rồi!
Trong lòng Nguyên lão Bias chấn động, quả thực không thể tin được Vương Đằng rốt cuộc muốn làm gì, nhưng nó rất nhanh đã biết.
“Ra cho...Ta!”
Vẻ mặt Vương Đằng cực kỳ nghiêm túc, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mịn, miệng đột nhiên quát lớn.
Ầm ầm...
Trong ánh mắt khó tin của mọi người, một khối tinh cầu lớn bị một lực vô hình...Kéo mạnh vào trong lối vào không gian to lớn kia!
...Di chuyển tinh cầu!!!
... Di tinh!
Giữa đất trời rơi vào yên tĩnh trong nháy mắt.
Tất cả mọi người giống như nhìn thấy hình ảnh gì đó không thể tưởng tượng nổi, mắt hơi trợn lớn.
Đối với ở đây võ giả mà nói, di chuyển tinh cầu cũng không tính là việc gì khó, nhưng muốn di chuyển một tinh cầu từ một vùng không gian khác đến vùng không gian này, độ khó lại không nhỏ.
Hơn nữa mọi người chưa bao giờ nghĩ đến, Vương Đằng thế mà lại di chuyển Khoáng tinh qua đây.
Hắn muốn làm gì?
Vấn đề này lập tức xuất hiện trong đầu tất cả mọi người.
Nhưng không ai nghĩ được rốt cuộc Vương Đằng muốn làm gì, tất cả đều trơ mắt nhìn Khoáng tinh hạ xuống, đầu óc không khỏi rơi vào một mảnh trống rỗng.
Sắc mặt Minh Khô khẽ biến, ánh mắt chớp động kịch liệt, cũng nghĩ không ra mục tiêu của Vương Đằng, nhưng dự cảm chẳng lành trong lòng nó lại càng lúc càng mãnh liệt.
Quả nhiên tên này muốn xuất yêu thiêu thân!
Dưới chân Huyết Dạ Ma Tôn đang muốn bước ra, đột nhiên bị một luồng khí thế đối diện khóa chặt, một bước sắp bước ra như ngừng lại tại chỗ, nhìn qua Rofort phía đối diện, khóe miệng lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường:
“Xem ra, anh trai nhỏ kia thật đúng là một phiền phức không nhỏ.”
Rofort chỉ là bình tĩnh liếc mắt nhìn nó, ánh mắt lại trở lại trên người Vương Đằng lần nữa, không nói một lời.
Mục tiêu của hắn chỉ có một, đó chính là bảo vệ Vương Đằng.
Đối mặt với loài Hắc Ám, nếu như cần thiết, hắn cũng sẽ ra tay, nhưng không phải hiện tại.
“Giết hắn!” Một tiếng quát tràn ngập sát ý lạnh băng bỗng nhiên từ trong miệng Thí Huyết Ma Tôn bộc phát ra, vang vọng khắp đất trời.
Gào! Gào! Gào...
Không ít loài Hắc Ám phát ra tiếng gào thét, phóng tới Vương Đằng, từng đợt công kích như trải khắp trời đất dũng mãnh lao về phía hắn.
“Ta xem ai dám.” Thiên Viêm Tôn Giả quát lên giận dữ.
Bên Nhân tộc, cũng có từng bóng dáng cường giả xông ra, chặn đường loài Hắc Ám, chặn lại toàn bộ công kích của chúng nó.
Có một lần bị đánh lén tình huống, bọn họ trở nên phá lệ cẩn thận, vây quanh cực kỳ chặt chẽ xung quanh Vương Đằng, không cho bất cứ một con loài Hắc Ám nào tới gần.
Thí Huyết Ma Tôn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức u ám vô cùng, trong miệng lạnh băng nói: “Minh Khô!”
Minh Khô cũng không nhiều lời, trong mắt sôi trào sát ý, niệm lực tinh thần vô cùng tràn đầy trong cơ thể điên cuồng phun trào ra.
Trong phút chốc, tiếng hét mãnh liệt rậm rạp quẩn quanh trong trời đất, từng luồng từng lưu quang màu tím sẫm bị một lực lượng vô hình khống chế, hóa thành một dòng thác lớn, đánh tới Vương Đằng.
Lưu quang màu tím sẫm trải rộng khắp bầu trời, bị niệm lực tinh thần của Minh Khô tụ hợp lại, giống như một cái phễu khổng lồ móc ngược xuống.
Che khuất bầu trời!
Một màn này, có thể nói là đồ sộ vô cùng, đồng thời cũng tràn đầy nguy cơ, làm cho mọi người không khỏi siết chặt nắm đấm, thay Vương Đằng hung hăng lau đi một đợt mồ hôi lạnh.
“Chết đi!”
Ánh mắt Minh Khô lạnh lẽo nhìn chằm chằm Vương Đằng, đường vân màu tím sẫm trên mặt lóe ra ánh sáng, giống như đang ngọ nguậy, lộ ra vẻ hết sức dữ tợn.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh từ trong miệng Vương Đằng truyền ra, cũng không thấy hắn có động tác gì, liền có một luồng niệm lực tinh thần mạnh mẽ từ trong cơ thể của hắn quét ra.
Keng keng!
Phượng Vũ Kim Tước Linh hội tụ đến, lập tức hóa thành một con kim tước thần quái, vỗ cánh bay lượn, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng hót vang réo rắt rất có lực xuyên thấu.
Vút!
Ngay sau đó, kim tước thần quái lập tức hóa thành một vệt sáng, vẩy xuống từng tia sáng màu vàng kim, lao thẳng về phía cái phễu lớn do lưu quang màu tím sẫm hình thành.
“Đó là?” Vẻ mặt Minh Khô chợt cứng lại, lập tức cảm giác được một hơi thở cực kỳ mạnh mẽ từ trên kim tước thần quái kia, trong không khỏi hơi trầm xuống.
Thủ đoạn tinh thần niệm sư của tên nhóc này quả nhiên không tầm thường.
Ầm ầm!
Trong phút chốc, kim tước thần quái do Phượng Vũ Kim Tước Linh ngưng tụ mà thành và dòng thác màu tím sẫm đã hung hăng đụng vào nhau, bộc phát ra tiếng ầm vang kịch liệt.
Giống như bị nhấn nút tạm dừng, công kích của hai bên đều ngưng trệ trong nháy mắt giữa không trung.
Sau đó mới bắt đầu vỡ nát từng tấc!
Bất kể là kim tước thần quái, hay là dòng thác màu tím sẫm, đều đang tan vỡ, điểm sáng màu vàng kim, điểm sáng màu tím sẫm cuốn ngược về sau.
Cả hai rơi vào trong giằng co.
Vẻ mặt Vương Đằng nghiêm trọng, niệm lực tinh thần của tên Minh Khô này quả thật cực kỳ mạnh mẽ, lúc đối phương thi triển toàn lực, hắn đã cảm thấy có hơi cố hết sức.
Nếu không phải tinh thần lực của hắn dồi dào hơn người bình thường gấp mấy lần, cộng thêm cũng đã tiến vào cấp Vực Chủ, hoàn toàn ngăn cản không nổi.
Dù là như thế, trong lúc chính diện giao chiến, hắn cũng rơi vào thế yếu.
Dù sao hắn còn phải phân tâm kéo Khoáng tinh hạ xuống nơi đây.
“Tiếp tục như vậy không được!”