Trên tháp Cửu Bảo Phù Đồ đột nhiên bùng lên ánh sáng chói mắt hơn, bí văn hệ Lôi và hệ Hỏa như sống dậy, vô cùng kỳ lạ.
“Không ổn!” Sắc mặ Minh Khô đại biến, lập tức bùng phát tinh thần niệm lực của bản thân, điên cuồng rót vào trong Long Quyển tinh thần màu tím sẫm đó.
Đáng tiếc vẫn chậm mất một bước!
Ầm ầm!
Trên sự trấn áp của tháp Cửu Bảo Phù Đồ, Long Quyển tinh thần màu tím sẫm cuối cùng cũng không chống đỡ nổi nữa, nổ tung.
Tà ác ẩn giấu trong đó, tinh thần niệm lực hỗn loạn dưới sự trấn áp của tháp Cửu Bảo Phù Đồ, như gặp phải khắc tinh, căn bản không tạo nên sóng to gió lớn gì.
Dưới ánh mắt sáng rực đó, tinh thần niệm lực màu tím sẫm tiêu tán thành điểm sáng đầy trời.
“Ngươi!” Vẻ mặt Minh Khô khó coi, cảm giác như bị người khác tát mạnh một cái.
Bốp!
Âm thanh cực kỳ vang dội!
Nó có thể cảm nhận được tinh thần niệm lực của Vương Đằng hẳn là không bằng hắn, nhưng công pháp tinh thần đối phương tu luyện rất đặc biệt, còn vững chắc hơn Long Quyển tinh thần niệm lực nó ngưng tụ ra.
Hơn nữa nó vẫn chưa sử dụng toàn lực, cho nên trực tiếp bị trấn áp.
Nhưng đây không phải là viện cớ.
Sự thật chính là, nó đã coi thường thiên kiêu trẻ tuổi này, lúc này trực tiếp đánh tan công kích tinh thần của hắn ở trước mặt nhiều người như vậy, đây không phải là đánh vào mặt thì là gì?
Mặt bị đánh đau nhức!
Vương Đằng liếc nhìn nó, rồi không quan tâm tới nó nữa, ánh mắt chợt nhìn về phía lối vào không gian ở Khoáng tinh, truyền âm trầm giọng nói:
“Nguyên lão Bias, mời mở hết thông đạo không gian của Khoáng tinh.”
“Mở thông đạo của Khoáng tinh!?” Nguyên lão Bias không khỏi sửng sốt, há miệng, muốn thăm dò gì đó, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của hắn, cuối cùng vẫn không hỏi được, chỉ gật đầu.
Sau đó chỉ thấy hắn thuận tay hất một cái, một luồng lưu quang đột nhiên bây ra khỏi tay áo hắn, bay nhanh tới lối vào không gian Khoáng tinh ở phía xa, tốc độ cực kỳ nhanh.
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, nhìn thấy một khối lệnh bài trong lưu quang đó.
Đám người Minh Khô, Thí Huyết Ma Tôn lập tức chú ý tới cảnh tượng này, mày không khỏi nhíu lại, nhưng không nhìn ra mục đích của Nguyên lão Bias.
Huống hồ lưu quang đó bay quá nhanh, trực tiếp xuyên qua không gian, chớp mắt đã vào trong lối vào không gian Khoáng tinh, bọn nó muốn ngăn cũng không kịp nữa.
“Hắn định làm gì?” Minh Khô khỏi nhìn về phía Vương Đằng, trong lòng dấy lên hoài nghi.
Nó thấy rất rõ, tên nhóc này đang truyền âm với Nguyên lão Bias, từ khi tên nhóc này ra tay, bên phía Nguyên lão Bias lập tức có hành động khác.
Nếu hai người không có quan hệ, thì đánh chết nó cũng không tin.
Ầm ầm!
Trong hư không đột nhiên truyền tới chấn động đáng sợ, lối vào không gian của Khoáng tinh như bị một bàn tay lớn kéo ra, không ngừng mở rộng. Chỉ trong chốc lát, đã biến thành một lối vào không gian to lớn.
Vương Đằng không do dự chút nào, tinh thần niệm lực lập tức cuộn ra, cuons theo một luồng lực lĩnh vực to lớn khác, như mấy cái xúc của tu bạch tuộc, chui vào trong lối vào không gian.
Đó là lực Nguyên Từ!
Ầm!
Một chấn động đáng sợ ầm ầm truyền tới, cả lối vào không gian như đang rung lên.
Mọi người kinh ngạc nhìn lối vào không gian đó.
“Vương Đằng định làm gì?” Ánh mắt của ba vị nguyên lão rơi vào trong lối vào không gian đó, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đám người Thiên Viêm tôn giả, Thanh Mộc tôn giả cả khuôn mặt đều là vẻ hoài nghi và kinh ngạc.
“Tên nhóc này...” Vẻ mặt Minh Khô u ám, trong lòng càng cảm thấy không ổn, hừ lạnh nói: “Cho dù ngươi muốn làm gì, thì cũng đừng nghĩ thành công.”
Ầm!
Vừa dứt lời, một luồng tinh thần niệm lực lớn mạnh lại cuộn ra từ trong thân thể hắn.
Đúng vào lúc này...
Vù! Vù! Vù!
Từng tiếng xé gió chợt vang lên, chỉ thấy trên người Vương Đằng, lại có từng luồng ánh sáng màu vàng đột nhiên vụt qua, bay nhanh về phía Minh Khô.
Phượng Vũ Kim Tước Linh!
Vương Đằng đã dự liệu được Minh Khô sẽ không an phận, cho nên đã chuẩn bị xong thủ đoạn đối phó hắn từ lâu.
“Hả?!” Vẻ mặt Minh Khô khẽ biến, không thể không đổi tinh thần niệm lực, để đối phó với lưu quang màu vàng đang bay nhanh tới từ bốn phương tám hướng trước.
Nó cảm nhận được sự uy hiếp từ trong lưu quang màu vàng đó.
Không ngờ tên nhóc này lại có nhiều thủ đoạn ngoài dự đoán của mọi người tới vậy!
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh truyền ra từ trong miệng Minh Khô.
Một giây sau, từng luồng ánh sáng màu tím sẫm bay ra từ trong cơ thể nó, dưới sự khống chế của tinh thần niệm lực, đối mặt với những luồng lưu quang màu vàng đó.
Nếu chăm chú quan sát, thì có thể phát hiện, luồng lưu quang màu tím sẫm bất ngờ đó chính là từng phi đao màu tím sẫm có hình dáng kỳ lạ!
Ầm! Ầm! Ầm...
Lưu quang màu vàng do Phượng Vũ Kim Tước Linh hóa thành, trong nháy mắt đã va chạm với phi đao màu tím sẫm do Minh Khô khống chế.
Tiếp nổ lập tức bùng nổ!
Cho dù là lưu quang màu vàng đó, hay là lưu quang màu tím sẫm kia, tốc độ di chuyển trong không trung cũng càng ngày càng nhanh, càng ngày càng nhanh, cuối cùng chỉ còn lại tàn ảnh, căn bản không thấy rõ.
Bọn nó liên tục va chạm, bùng phát ra tiếng kim loại đánh vào nhau, có lúc còn có thể nhìn thấy một hai tia lửa lóe lên trong không trung, rực rỡ và nguy hiểm.
Giao chiến!
Đây là trận giao chiến giữa hai tinh thần niệm sư!
Mọi người nhìn tới mức hoa mắt chóng mặt, trên mặt dần xuất hiện vẻ kinh ngạc, đây chính là thủ đoạn của tinh thần niệm sư sao?
“Tại sao lực khống chế tinh thần của tên nhóc này lại mạnh tới vậy?” Khuôn mặt Minh Khô u ám như thể sắp nhỏ ra nước.
Rõ ràng sức mạnh của nó mạnh hơn Vương Đằng, nhưng đối phương lại chiếm ưu thế trên mọi phương diện, đánh ngang sức ngang tài với nó.
Trong thời gian ngắn, nó vậy mà lại không thể làm gì đối phương.
“Mạnh quá!” Trong mắt đám người Nhạc Yên, Đan Nguyên tràn đầy vẻ chấn động, quả thật không dám tin mình nhìn thấy cảnh tượng này.
Sức mạnh của tên võ giả Vương Đằng này mạnh thì cũng thôi đi, đến cả năng lực khống chế tinh thần niệm lực đã đạt tới trình độ như vậy, đây còn là người không?