Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3450 - Chương 3450. Ma Thần Giáng Lâm! Hết Hy Vọng Rồi! Đại Ngũ Hành Thần Kiếm Đại Trận… Khởi Động Lại!

Chương 3450. Ma Thần giáng lâm! Hết hy vọng rồi! Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận… khởi động lại!
Chương 3450. Ma Thần giáng lâm! Hết hy vọng rồi! Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận… khởi động lại!

Nhưng bên này, nhóm người cấp Bất Hủ Nhân tộc rõ ràng đang rơi vào thế yếu, hơn ở chỗ lực lượng đông đảo, cùng nhau hợp lực, cũng miễn cưỡng có thể ngăn cản.

Sau khi đạt đến cấp Bất Hủ, trong mỗi cảnh giới cũng tồn tại sự chênh lệch lớn.

Chỉ dựa vào một cấp Bất Hủ phong vương thậm chí có thể đánh chết mấy cấp Bất Hủ phong hầu, dù chỉ dùng một chút sức lực, cũng có thể đánh chết mội hai vị cấp Bất Hủ phong hầu.

Đối với cấp Bất Hủ tôn giả, thì càng có chênh lệch cực lớn như rãnh trời, một vị cấp Bất Hủ tôn giả đánh chết mấy vị cấp Bất Hủ phong vương hoàn toàn không phải nói đùa.

Đây chính là sự chênh lệch!

Loại người có thể trở thành cấp Bất Hủ tôn giả, đều là võ giả đứng đầu trong vũ trụ, ngay từ lúc bọn họ còn chưa trưởng thành, tất cả đều là thiên tài trong thiên tài.

Đừng nhìn đám người Thiên Viêm tôn giả, Thanh Mộc tôn giả không tiến vào bảng xếp hạng top một trăm người đứng đầu mà nghĩ bọn họ không mạnh.

Trên thực tế bọn họ tuyệt đối đều là những tồn tại mạnh nhất trong vũ trụ.

Chỉ có điều những người trong cấp Bất Hủ tôn giả, còn có người mạnh hơn bọn họ.

Một trăm người đứng đầu trong bảng xếp hạng cấp Bất Hủ tôn giả còn có một cách gọi là... quân dự bị Phong Thần!

Quân dự bị phong Thần!

Tên như ý nghĩa, chính là những người có hy vọng trở thành Thần cao nhất, một trăm vị cấp Bất Hủ tôn giả, tất cả đều là như vậy.

Thế nên người trên bảng xếp hạng một trăm vị cấp Bất Hủ tôn giả mới có thể kinh khủng như vậy.

Dĩ nhiên, muốn thăng cấp lên Chân Thần, cũng không dễ như vậy, những người này chẳng qua chỉ là có hi vọng cao nhất mà thôi.

Người ngoài một trăm vị cấp Bất Hủ tôn giả cũng chưa chắc không có hi vọng lên cấp Chân Thần.

Việc này không nói chính xác được.

Ầm! Ầm! Ầm!...

Tiếng nổ ầm vang không ngừng truyền ra từ chỗ mấy người cấp Bất Hủ và loài Hắc Ám cấp Ma Tôn chiến đấu, vang vọng trên bầu trời.

Mọi người ngẩng đầu nhìn về phía ba vị nguyên lão, cùng những người cấp Bất Hủ đang chiến đấu kia, dây cung trong lòng căng đến tột cùng.

Từ tình hình trước mắt, có thể thấy được, trận chiến đã đi vào giai đoạn mấu chốt, cũng là giai đoạn nguy hiểm nhất.

Sau đó ánh mắt của tất cả mọi người lại đặt lên người Vương Đằng một lần nữa.

Bởi vì tất cả mọi người đều biết, ba vị nguyên lão và những người cấp Bất Hủ kia liều mạng như vậy, đều là vì muốn kéo dài thời gian cho Vương Đằng.

Có thể thành công ngăn chặn sự xâm lấn của loài Hắc Ám cấp Ma Thần hay không, giờ phút này đều trông chờ vào việc Vương Đằng có thể sửa chữa trận pháp cấp Thần này hay không.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Trên bầu trời, khắp bốn phía Khoáng tinh Vương Đằng đang ở, giữa đại trận cấp Thần, từng phù văn phức tạp hiện lên, trải rộng trong không trung.

Một nguồn sức mạnh kì dị từ từ dâng lên.

Những phù văn này bất ngờ đều là phù văn viễn cổ!

Một trận pháp cấp Thần, phù văn cần thiết tất nhiên đều là phù văn viễn cổ.

Bởi vì chỉ có hình thức tiếp cận lực lượng căn nguyên thiên địa, mới có thể mượn được tối đa lực lượng thiên địa.

Đây chính là ý nghĩa tồn tại của phù văn viễn cổ.

Phù văn mà phù văn sư cấp thấp sử dụng hiện nay chỉ là một dạng đơn giản được biến đổi từ phù văn viễn cổ mà thôi.

Không thể nghi ngờ, phù văn đơn giản dễ dàng nắm giữ hơn đối với phù văn sư, cũng làm cho bọn họ dễ dàng bước vào con đường phù văn hơn.

Nhưng để đến cấp Tông sư cao nhất, nhất định phải nắm giữ được lượng lớn phù văn viễn cổ, mới có thể tiến vào cấp Thánh.

Đây là nhận thức chung của tất cả phù văn sư đều hiểu!

May là Vương Đằng đã sớm nắm giữ được không ít phù văn viễn cổ, trong đó thậm chí cũng không thiếu những phù văn đặc biệt cực kỳ hiếm thấy.

Để ứng phó với Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận trước mặt này, cũng tạm đủ.

Phù văn cần thiết của Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận cơ bản đều là phù văn ngũ hành viễn cổ, còn có một số ít là phù văn thông dụng, trong số tất cả các phù văn viễn cổ, cũng không có cái nào quá khó nắm giữ.

Nếu là những phù văn cực kỳ đặc biệt như Lôi văn viễn cổ, Băng văn viễn cổ, cũng chưa chắc có thể nắm giữ dễ dàng như vậy.

Một là độ khó, hai là nguyên nhân về phương diện truyền thừa.

Đặc biệt là loại phù văn viễn cổ truyền thừa cực kỳ hiếm thấy, phù văn bình thường căn bản không so được.

Đây chính là lý do vì sao trận pháp phù văn ngũ hành chiếm đa số, mà các trận pháp sử dụng phù văn đặc biệt lại rất ít.

Mà chỗ khó của Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận trước mắt này còn là ở sự nối tiếp và chuyển đổi lẫn nhau giữa ngũ hành, thật sự mà nói, chỉ một phù văn sư đúng là không thể hiểu nổi.

Lúc này những phù văn sư cấp Thánh kia nhìn quá trình Vương Đằng khắc phù văn, trong lòng không khỏi chấn động.

Nhanh quá!

Tốc độ Vương Đằng khắc phù văn thật sự quá nhanh!

Cho dù là những người đã tiến vào cấp Thánh nhiều năm như bọn họ, cũng không dám bảo đảm mình có thể khắc phù văn với tốc độ như vậy.

Huống chi hắn còn đang sửa chữa trận pháp cấp Thần, độ khó khăn trong đó còn cao hơn việc khắc phù văn vào một trận pháp cấp Thánh rất nhiều lần.

Cộng thêm Vương Đằng làm những chuyện như vậy, độ khó lại càng gia tăng.

Thế nên, dưới tình huống như vậy, còn có thể có được tốc độ khắc như thế, quả thực làm cho người ta có cảm giác không thể tin nổi.

Hắn đã thông thạo phù văn viễn cổ đến mức nào chứ?

Trình độ phù văn của hắn uyên thâm đến mức nào?

Nhóm phù văn sư cấp Thánh thậm chí đều quên hết tình hình nguy cấp lúc này, không nhịn được đắm chìm ở trong đó, mắt không ít người lộ ra sự thông suốt, bọn họ hẳn là đã hiểu được phù văn Vương Đằng khắc có ý nghĩa gì.

Loại kỳ ngộ này có thể gặp nhưng không thể cầu!

Thế nhưng giờ phút lại thật sự xuất hiện trước mặt bọn họ, còn được một người có cảnh giới thấp hơn bọn họ mang đến.

Hết chương 3450.
Bình Luận (0)
Comment