Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3451 - Chương 3451. Ma Thần Giáng Lâm! Hết Hy Vọng Rồi! Đại Ngũ Hành Thần Kiếm Đại Trận… Khởi Động Lại! (2)

Chương 3451. Ma Thần giáng lâm! Hết hy vọng rồi! Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận… khởi động lại! (2)
Chương 3451. Ma Thần giáng lâm! Hết hy vọng rồi! Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận… khởi động lại! (2)

Lúc này cũng không có ai chú ý đến sự thay đổi của nhóm phù văn sư cấp Thánh, mọi sự chú ý của bọn họ cũng đều tập trung trên người Vương Đằng, làm sao còn có thể chú ý đến những phù văn sư khác.

Ầm! Ầm! Ầm!...

Loài Hắc Ám từ bốn phía điên cuồng tấn công đến, muốn ngăn cản Vương Đằng hoàn thành Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận.

Cũng có không ít loài Hắc Ám thấy không có cách nào đột phá được bên phía Vương Đằng, bèn quay đầu xông về phía phù văn sư cấp Thánh trên vô số viên tinh thần trận pháp kia, bắt đầu công kích bọn họ mãnh liệt.

Các loại công kích ẩn chứa lực Hắc Ám tràn ngập khắp nơi trong trận pháp, nhưng lại có một loại khí cơ vô hình tràn ra từ trên trận pháp, chặn bọn chúng ở ngoài.

Giống như có một tấm chắn vô hình, dù cho có bất cứ loại công kích nào đánh lên cuối cùng đều bị ngăn cách, nổ tung ở bên ngoài.

“Có chuyện gì xảy ra vậy?”

Vài loài Hắc Ám không khỏi thất kinh, không thể tin nổi nhìn tinh thần nở rộ ánh sáng chói loà kia, rõ ràng không nghĩ tới công kích của mình có thể dễ dàng bị ngăn chặn như vậy.

Những phù văn sư cấp Thánh không khỏi cười lạnh.

Phòng ngự của đại trận cấp Thần không phải là thứ có thể dễ dàng phá vỡ như vậy, nếu không phải do phản đồ Minh Khô này, Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận căn bản sẽ không bị phá.

Bất kỳ một loại trận pháp nào đi nữa, công phá từ bên ngoài đều khó khăn nhất.

Bởi vì các phù văn sư đã sớm nghĩ đến điểm này khi cấu trúc trận pháp, nếu không khi bọn họ điều khiển trận pháp, chẳng phải là thành dê đợi làm thịt, mặc người chém giết hay sao.

Trận pháp càng mạnh thì loại phòng ngự này càng mạnh.

Mặc dù Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận bị phá, nhưng nó rất kỳ lạ, mỗi một tinh thần cấu tạo thành trận pháp đều có một cơ chế phòng ngự, liên kết mật thiết với nhau, nhưng cũng tồn tại tính độc lập nhất định. Chỉ cần có phù văn sư nắm giữ, thì có thể kích thích lực lượng phù văn trong đó, võ giả cấp Giới Chủ tầm thường căn bản đừng nghĩ đến chuyện dễ dàng công phá trên mặt phòng ngự.

Ít nhất… Trong một thời gian ngắn, không thể nào làm được.

Chi dù là công kích của cấp Bất Hủ, cũng có thể ngăn cản một phần .

Đây chính là điểm mạnh của trận pháp cấp Thần.

Grào!

Không ít loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị bị chọc giận, phát ra tiếng gầm thét đầy giận dữ, điên cuồng tấn công về phía vô số viên tinh thần trận pháp kia.

Bọn nó không tin, cảm thấy chẳng lẽ không cách nào công phá tinh thần trận pháp kia sao, chẳng qua là chưa đủ mạnh mà thôi.

Ầm! Ầm! Ầm!...

Từng đợt tấn công điên cuồng lên tinh thần trận pháp, tiếng nổ không ngừng vang vọng, khiến cho kia hào quang trên tinh thần không ngừng rung động, không ngừng lấp loé.

Rất nhiều phù văn sư cấp Thánh dần dần nhíu mày, mặc dù phòng ngự của tinh thần trận pháp tuy mạnh, nhưng loài Hắc Ám trước mặt cứ không ngừng công kích, tâm trạng bọn họ cũng dần trở nên nặng nề.

Ánh mắt Vương Đằng quét qua bốn phía, trong mắt không khỏi hiện lên một tia sáng lạnh.

Những loài Hắc Ám này đúng là âm hồn bất tán!

Không cách nào công phá chỗ của hắn, lại chạy đi công kích những phù văn sư cấp Thánh khác.

Không thể để tiếp tục như vậy được!

Những tinh thần trận pháp kia không thể xảy ra bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào, nếu xuất hiện tổn hại trên trận pháp, cho dù có sửa chữa tốt phù văn bên này, thì chẳng qua cũng chỉ là phí công.

“Phải nhanh hơn nữa!”

Vương Đằng cắn răng, quyết tâm trong lòng.

Nói thật, tốc độ của hắn đã rất nhanh rồi, ngay cả mấy phù văn sư cấp Thánh kia cũng cảm thấy không thể tin nổi.

Nhưng mà, hắn vẫn cảm thấy chưa đủ.

Phải nhanh hơn!

Thời gian không đủ rồi.

Hắn vừa nhìn lướt qua tình hình của mấy người nguyên lão Đan Trần, trong lòng càng thêm nóng vội.

“Nhanh hơn nữa!”

Vương Đằng lập tức điên cuồng điều động niệm tinh thần lực của mình, phân hoá ra hơn mười xúc tu tinh thần một lần nữa, hóa thành đao khắc, cùng lúc khắc phù văn ở trên không trung.

Trong nháy mắt, xúc tu niệm lực tinh thần hắn khống chế đã từ hơn tám mươi lúc trước biến thành một trăm bây giờ.

Cộng dồn lại, ước chừng một trăm xúc tu!

Nói cách khác, hắn có thể khắc một trăm phù văn cùng một lúc.

Thật ra thì một trăm phù văn đối với Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận trước mắt thì không thấm vào đâu, nhưng giờ phút này Vương Đằng đồng thời khắc một trăm phù văn, tốc độ nhanh đến cực hạn, tiến độ lập tức tăng nhiều.

Từng phù văn huyền ảo phức tạp xuất hiện trong không trung, không ngừng hoàn thiện Đại Ngũ Hành Thần kiếm đại trận.

Niệm tinh thần lực trong đầu hắn đã vận hành tới rồi cực hạn, không tránh khỏi từng cơn mỏi mệt mỏi và đau nhức truyền đến từ đầu.

Tinh thần tiêu hao quá nghiêm trọng.

Nếu như đổi lại võ giả thành bình thường, chỉ sợ lúc này sớm đã hôn mê rồi .

Nhưng Vương Đằng lại không, hắn vừa khắc phù văn vừa không ngừng nhặt bong bóng thuộc tính, bổ sung tiêu hao của bản thân, nếu không hắn thật sự không cách nào chống đỡ được cường độ khắc phù văn tinh thần cao như vậy.

Đây không phải là vấn đề tinh thần có đủ mạnh hay không, mà chỉ cần là một người bình thường, chắc đều không thể nào làm được loại chuyện này.

Cho dù là phù văn sư cấp Thần, cũng không thể nào làm được.

Tinh thần của phù văn sư cấp Thần quả thật mạnh mẽ, nhưng mà thử nghĩ xem Vương Đằng từ khi tranh tài đến bây giờ, đến cả nghỉ ngơi cũng không nghỉ, dù chỉ một chút, bất kể là luyện chế đan dược, rèn binh khí các loại..., hay là tiến hành giao chiến niệm lực tinh thần với Minh Khô, cho tới cuối cùng tu bổ đại trận cấp Thần này, từng việc từng việc, không tránh khỏi phải tiêu hao lượng lớn tinh thần lực, thử hỏi như vậy thì ai chịu nổi?

Thế nên giờ phút này ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía Vương Đằng, vừa mừng vừa sợ.

Kinh hãi là, làm sao mà hắn còn chống đỡ được vậy?

Vui mừng là, hắn vẫn còn chống đỡ được!

Không thể không nói, Vương Đằng chịu đựng được chính là một tin tức tốt đối với rất nhiều người.

Hết chương 3451.
Bình Luận (0)
Comment