Loại cuồng nhiệt này, giống như loại cuồng nhiệt phát ra từ một tín đồ ngoan đạo!
Sắc mặt của mọi võ giả Nhân tộc tái nhợt, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Ma Thần thật sự... giáng lâm rồi!!!
“Không còn kịp nữa sao?” Nhạc Yên nắm chặt hai tay, trong mắt không tránh khỏi hiện lên vẻ kinh hãi và tuyệt vọng, ngay sau đó chợt nhìn về phía Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận, âm thầm đọc lên một cái tên: “Vương Đằng!”
Cổ La, Nhạc Truân và những thiên tài khác cũng ngừng chiến đấu, sắc mặt chấn động, nhìn lên không trung, trong lòng là sóng lớn dữ dội, khó có thể bình phục lại.
Các thiên tài như Tang Y, Đan Nguyên, Thạch Thiên Phong, giờ phút này tất cả đều sa vào hoảng sợ và tuyệt vọng.
“Vương Đằng tiểu ca ca!” Phía bên kia, Ngự Hương Hương cũng không nhịn được mà nhìn về phía Vương Đằng, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, khiến người ta đau lòng.
Tông sư Hoa Viễn của đế quốc Đại Càn và những người khác cũng nhìn về phía Vương Đằng, tất cả đều nhanh chóng nắm chặt nắm đấm, không nhịn được nhìn về phía bóng người đang ngồi khoanh chân trên khoáng tinh kia.
Trên tinh thần trận pháp, từng tốp phù văn sư cấp Thánh cũng không ngồi yên mà lao nhao đứng dậy, vẻ mặt hoảng sợ đến tột cùng, ánh mắt tất cả đều tập trung về phía tâm trận.
“Vương Đằng!”
Hình như ba vị nguyên lão cũng nghĩ tới điều gì đó, lao nhao quay đầu nhìn lại.
Từng đôi mắt tập trung lại, giờ phút này, hi vọng của tất cả mọi người đều đặt lên trên người Vương Đằng.
Đây là cơ hội cuối cùng của bọn họ.
Ầm!
Bầu trời chấn động, trong nháy mắt, luồng hơi thở kinh khủng kia hoàn toàn phủ xuống, khói đen bao phủ hoàn toàn vùng trời này.
Những nơi khói đen đi qua, tất cả sinh mệnh đều bị tiêu diệt, những cường giả không kịp chạy trốn kia, lao nhao chết bất đắc kỳ tử, có người nổ thành thịt vụn, có người hóa thành xác khô, cũng có người biến thành vũng máu,…các kiểu chết hoàn toàn khác nhau.
Nhưng có một điểm giống nhau, đó chính là đều... quỷ quái!
Tất cả đều chết vô cùng kỳ quái!
Mà tất cả những người này đều là... cường giả cấp Giới Chủ!!!
Chỉ trong nháy mắt, một mạch giết chết hơn mười vị cường giả cấp Giới Chủ, ngay cả một tiếng kêu thảm thiết họ cũng không kịp thốt ra, càng không biết đã xảy ra chuyện gì thì tất cả đã ngã xuống, chết không tiếng động.
Yên lặng!
Yên lặng đến vô cùng kỳ quái.
Trời đất một mảnh lặng như tờ!
“Lùi lại!”
“Mau lùi lại!”
Đám người Nguyên lão Đan Trần lấy lại tinh thần, lập tức hét lớn lên thành tiếng, để những người may mắn sống sót nhanh chóng tránh khỏi khu vực có khói đen.
Cho dù là những người cấp Bất Hủ kia, thấy khung cảnh quỷ quái này, cũng phải sởn hết gai ốc, căn bản không chút do dự nào, lập tức bỏ chạy ra xa.
Sắc mặt Rofort vô cùng nặng nề, hắn vừa nhìn thoáng qua khói đen trên bầu trời, vừa nhìn về phía Vương Đằng.
“Ngươi không đi sao? “ Huyết Dạ Ma Tôn có chút hăng hái nhìn hắn, mở miệng hỏi.
“Lúc nào nên đi, ta tự nhiên sẽ đi.” Rofort thản nhiên nói.
Cho dù đã đến nước này, nhưng hắn vẫn có thể vẫn duy trì ổn định, đứng yên tại chỗ không động đậy.
Mắt Huyết Dạ Ma Tôn hiên lên một vẻ kỳ quái, có phần ngoài dự tính của nó. Vị cấp Bất Hủ tôn giả Nhân tộc đứng thứ mười chín trên bảng xếp hạng này quả nhiên có phần không tầm thường, hoàn toàn khác với những cấp Bất hủ tôn giả khác.
“Ngươi muốn cứu hắn?”
Nó nhìn theo ánh mắt Rofort hướng về phía Vương Đằng bên kia, cười nói:”Đừng trách ta nói thẳng, bây giờ muốn cũng đã muộn, ngươi không làm được.”
“Vậy sao?” Rofort chớp mắt, không cho ý kiến.
Ánh mắt Huyết Dạ Ma Tôn có phần nghi ngờ, nhìn hắn một cái, cũng không nói thêm gì nữa, ánh mắt lại hướng lên khói đen trên bầu trời.
Về phần vị Xích Yêu tôn giả trước mặt này, nó không còn gợi lên nổi gợn sóng nào nữa.
Chỉ cần Ma Thần đại nhân giáng lâm, người này sẽ bị diệt bỏ.
Chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Thế nên nó hoàn toàn không cần cứ chăm chăm vào hắn như vậy.
Ầm ầm!
Khói đen trên bầu trời chợt trở nên cuồn cuộn mãnh liệt, trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, ngưng tụ thành ảo ảnh một cái đầu lâu kinh người, mù mịt hỗn loạn, khiến người nhìn không rõ.
Một đôi hốc mắt trống rỗng hiện lên trên cái đầu lâu kia, sau đó là ánh sáng đỏ chiếu rọi bốn phương.
Ầm! Ầm! Ầm!...
Không ít võ giả Nhân tộc đang vô ý nhìn lên bầu trời, họ không kịp né tránh ánh sáng đỏ kia, lập tức sa vào trạng thái điên cuồng.
“Đây là tinh thần xâm nhiễm, đừng nhìn.”
Từng tiếng rống giận dữ truyền ra từ bốn phía, mọi người lập tức tránh ánh mắt kinh khủng kia, căn bản không có ai dám nhìn.
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
...
Bất chợt, Thí Huyết Ma Tôn và loài Hắc Ám đột nhiên bộc phát ra sát ý lạnh thấu xương, tiếng gầm rung trời.
Tất cả loài Hắc Ám đều trở nên dữ tợn, phóng về phía những võ giả Nhân tộc xung quanh.
“À...”
Trong phút chốc, tiếng kêu thảm thiết vang lên, rất nhiều võ giả còn chưa kịp lấy tinh thần, loài Hắc Ám đã tấn công đến, căn bản không tránh kịp.
Mùi máu tanh lập tức tràn ngập trong không khí, không ít võ giả bị đánh chết, vô cùng thê thảm.
Sắc mặt mọi võ giả Nhân tộc đều đại biến, hoảng sợ đan xen, không nghĩ tới chỉ thất thần trong nháy mắt bởi sự xuất hiện của Ma Thần mà đã bị đả kích trầm trọng như vậy.
Chờ đến khi bọn họ kịp phản ứng, không ít võ giả đã bị đánh chết, trong đó không thiếu người cấp Giới Chủ.
Chỉ trong một lúc, bên phía Nhân tộc đã tổn thất gần hai mươi võ giả cấp Giới Chủ, khiến cho tình hình vốn đã không lạc quan lại càng trở nên họa vô đơn chí.
Sắc mặt đám người Thiên Viêm tôn giả khó coi, bọn họ rốt cuộc cũng hiểu ra, những loài Hắc Ám này căn bản đang đợi thời khắc Ma Thần giáng lâm này.
Bọn nó đã đoán trước được tình hình sẽ thế nào khi Ma Thần xuất hiện, thế nên lúc nãy mới không giao tranh trực diện với bọn họ.
“Đáng chết!”
Thiên Viêm tôn giả gầm lên, xông ra, đánh giết loài Hắc Ám.
Dưới lửa giận của hắn, một con loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị bởi vì ở quá gần mà trực tiếp bị đánh chết.
Ầm!