Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3454 - Chương 3454. Ma Thần Giáng Lâm! Hết Hy Vọng Rồi! Đại Ngũ Hành Thần Kiếm Đại Trận… Khởi Động Lại! (5)

Chương 3454. Ma Thần giáng lâm! Hết hy vọng rồi! Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận… khởi động lại! (5)
Chương 3454. Ma Thần giáng lâm! Hết hy vọng rồi! Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận… khởi động lại! (5)

Ánh mắt Thí Huyết Ma Tôn tràn đầy rét lạnh, một mạch đuổi giết tới đây, lưỡi đao màu máu khổng lồ vẽ ra một đường đáng sợ giữa không trung, chém đứt hư không.

Thiên Viêm tôn giả cũng giơ đao lên, đụng mạnh vào đối phương.

Hai bên một lần nữa bùng lên địa trận oanh liệt.

Những võ giả Nhân tộc khác cũng không nhàn rỗi, tức giận và không cam lòng chất chứa bị kích thích bộc phát ra, chém giết điên cuồng với loài Hắc Ám.

Trong sương mù đen, đầu lâu khổng lồ kia khẽ chuyển động, ánh mắt kinh khủng trong hốc mắt chợt xé rách không gian, giống như ngưng tự thành một ánh sáng đỏ tươi, hướng về phía Khoáng tinh.

Cùng lúc đó, một luồng hơi thở mênh mông cuồn cuộn khủng khiếp khác, tựa như một một vùng đất bao la mờ mịt, mang theo hơi thở tà ác kỳ dị, xuất hiện trên bầu trời khoáng tinh.

Ánh mắt!

Hơi thở!

Một Ma Thần, thế mà lại tự ra tay với một võ giả cấp Vũ Trụ, hơn nữa còn đồng thời sử dụng hai loại sức mạnh ánh mắt và hơi thở.

Nói là dùng gia mổ trâu để giết gà cũng không phải quá đáng.

Động tĩnh như vậy thật sự quá lớn, ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn bởi tình hình bên này, huống chi vốn đã có rất nhiều người để ý Vương Đằng.

Thấy được tình hình hiện tại, sắc mặt bọn họ không khỏi đại biến, nội tâm kinh hãi!

“Vương Đằng!”

Từng trận âm thanh lo lắng phát ra từ trong đám người, hi vọng có thể đánh thức bóng người đang ngồi ở khoáng tinh trên bầu trời kia.

Nhưng mà...

Người đang ngồi khoanh chân trên khoáng tinh kia, một đầu tóc đen nhánh, hai mắt nhắm nghiền, tựa như một pho tượng đất sét, không nhúc nhích.

Mặc kệ bên ngoài đã đánh đến long trời lở đất, từ đầu đến cuối hắn vẫn không mở mắt, giống như thật sự hóa thành một pho tượng bình thường.

Giờ phút này sát khí kinh khủng kia đã giáng từ trên trời xuống, ánh sáng đỏ xuất hiện vô vùng đột ngột trước mặt Vương Đằng, nhắm vào mi tâm của hắn.

Một luồng gió mạnh thổi đến, thổi tung mái tóc đen nhánh của Vương Đằng.

Ngay cả quần áo trên người hắn cũng bị thổi tung lên, sau đó bị cắt thành từng mảnh nhỏ trên không trung, để lộ thân trên hoàn mỹ.

Khặc khặc khặc...

Từng vệt máu kinh khủng xuất hiện trên người hắn, sâu thấy xương, khiến máu của hắn chảy đầm đìa trong nháy mắt.

“Vương Đằng!”

Mọi người gào thét, từng trận tiếng gọi truyền ra, muốn gọi hắn tỉnh, không đành lòng nhìn vị thiên tài này ngã xuống.

“Ha ha ha... “ Thí Huyết Ma Tôn cười to, trong lòng sinh ra khoái chí.

Không lâu trước đây, một võ giả cấp Vũ Trụ ở trong mắt nó cũng chỉ là con kiến hôi, tiện tay là có thể bóp chết.

Nhưng hôm nay thấy một võ giả cấp Vũ Trụ chết, nó lại có thể sinh ra khoái chí.

Ngay cả Thí Huyết Ma Tôn cũng cảm thấy không thể tin nổi.

“Cuối cùng vẫn phải chết!” Huyết Dạ Ma Tôn cảm thán, mắt hiện lên một tia tiếc nuối, lắc đầu nói: “Cho dù ngươi là thiên tài tuyệt thế thì cuối cùng cũng trở thành bộ xương trắng mà thôi!”

“Chẳng qua có thể chết trong tay Ma Thần đại nhân, cũng coi như là vinh hạnh rồi.”

“Một võ giả cấp Vũ Trụ, lại có thể khiến cho một vị Ma Thần đích thân ra tay đánh chết, từ cổ chí kim, đây chính là người đầu tiên.”

Một dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu Huyết Dạ Ma Tôn, làm nó cảm khái vô cùng.

Sắc mặt Rofort rốt cuộc cũng thay đổi, hắn bất chợt bước ra, không gian dao động, muốn đi cứu người trước.

Huyết Dạ Ma Tôn thấy cảnh này, căn bản không để ý tới, bởi vì nó biết, một khi Ma Thần đại nhân tự ra tay, cho dù là người đứng thứ mười chín trên bảng xếp hạng cấp Bất Hủ tôn giả này đi chăng nữa, cũng không thể cứu vớt nổi.

Nhưng vào lúc này, Rofort vừa mới bước ra được nửa bước, đột nhiên ngừng lại, dao động không gian bốn phía biến mất, cơ thể hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Vù vù~

Trong lúc bất chợt, một trận tiếng vang vù vù rất nhỏ đột nhiên vang lên, hoàn toàn bị bao phủ bởi tiếng nổ vang vọng bốn phía.

Nhưng lại làm sắc mặt của đám loài Hắc Ám Huyết Dạ Ma Tôn, Thí Huyết Ma Tôn không khỏi biến đổi, nhìn chằm chằm vào bóng người tóc đen kia, cuối cùng thì trong mắt cũng xuất hiện sự dao động.

Tia sáng đỏ kia còn cách ấn đường Vương Đằng ba tấc thì... dừng lại!

Hơi thở khủng khiếp cách đỉnh đầu Vương Đằng chưa đầy một thước cũng ngưng lại!

Giờ phút này, không gian giống như bị đóng băng!

Giờ phút này, thời gian giống như bị đóng băng!

Tất cả mọi thứ, dường như chìm vào yên tĩnh trong phút chốc, biến thành không một tiếng động, giống như bị thứ gì đó cắn nuốt.

Ầm!

Ngay sau đó, một tiếng nổ vang vọng trời đất, vô vàn tia sáng rộ lên, chói lóa rực rỡ!

Ầm! Ầm! Ầm!...

Rồi sau đó, kia vô số viên tinh thần trận pháp kia hoa thành từng cột sáng chói mắt, xông thẳng bầu trời, hòa vào hư không.

Trên khoáng tinh, bóng người tóc đen kia choàng mở mắt, tia sáng ngũ sắc kỳ dị trong mắt ngưng tụ trong hai tròng mắt, hắn nhìn tia sáng đỏ cách mặt chưa đầy ba tấc, mặt không đổi sắc, ánh mắt bình tĩnh vô cùng.

Hắn ngẩng đầu lần nữa, hơi thở kinh khủng kia giống như không còn gì, không mảy may làm tổn thương hắn dù chỉ một chút.

Sau đó môi hắn khẽ mở, giọng nói bình thản không nhanh không chậm, không nặng không nhẹ, nhưng lại mênh mông cuồn cuộn giữa trời.

“Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận, khởi động!”

Ầm!

Một tiếng nổ vang bùng phát, theo sát sau đó là khoáng tinh nơi hắn ngồi cũng toát ra năm cột sáng, xông thẳng lên trời.

Ánh sáng đỏ bị xé nát, hơi thở kinh khủng cũng nát vụn.

Tất cả hóa thành hư vô!

Trong phút chốc, từng cột ánh sáng ngũ sắc xông ra từ trên mắt khoáng tinh, phù văn nối tiếp, chạm đến tinh thần trận pháp, cuối cùng hóa thành một chỉnh thể.

Một trận pháp phức tạp khổng lồ hình tròn làm lòng người dao động, xuất hiện trước mặt mọi người, chậm rãi chuyển động, tản ra hơi hở đáng sợ.

Trên khoáng tinh, trong ánh sáng năm màu,bóng người kia từ từ đứng dậy, hào quang vô tận trên thân, như hóa thành một phần của trời đất, ngạo nghễ mà đứng.

Giờ phút này, hắn chính là trung tâm trời đất, lực lượng ngũ hành vô tận quấn quanh, hóa thành kiếm của hắn!

Cheng! Cheng! Cheng!...

Hết chương 3454.
Bình Luận (0)
Comment